Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cổ dao động này rất kỳ diệu. Linh khí trong trời đất giống như biến thân thành một trái tim rõ ràng, làm cho hắn giật mình. Cùng với cổ rung động này, linh khí chu vi hơn mười dặm cấp tốc hướng tập hợp về phía dược phòng Thiên Tú.

- Sao vậy sư phụ?

Chu Tiểu Điệp nhận thấy sự khác thường của Đường Phong, không khỏi nghi hoặc hỏi thăm.

- Ngươi tự tu luyện đi.

Đường Phong căn dặn một câu, sau đó vội vàng chạy về Dược Phòng. Trong lòng có một cổ vui mừng không kiềm chế nổi đang khởi động. Lẽ nào luyện chế Tinh Thần Thiên Nguyên Quả thành đan dược rồi? Bằng không sao lại có loại dấu hiệu như thế này, lần trước gặp Linh Khiếp Nhan luyện chế cương đan thành đan từ Linh Lung, cũng xuất hiện một ít dị tượng nhưng quy mô không lớn như bây giờ.

Trong thời gian chạy đến, Đường Phong cách ba thước năm thước lại cảm nhận được linh khí dao động như vậy, hơn nữa tần suất dao động càng lúc càng nhanh, càng lúc càng dày đặc. Mỗi một lần rung động, đều kèm theo một mảnh phạm vi lớn thiên địa linh khí bị dẫn dắt, để những linh khí này tụ về xung quanh Dược Phòng.

Chờ tới khi Đường Phong chạy tới dược phòng. Loại rung động này đã khá rõ ràng rồi.

Trong dược phòng, một cổ linh khí tận trời như suối phun trào lao ra, trình độ nồng nặc của cổ linh khí này hầu như có thể thấy bằng mắt thường được.

Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trên nóc dược phòng. Một đạo năng lượng khí lưu rõ ràng đứng sừng sững ở đó, linh khí bức người.

Bên cạnh truyền đến tiếng quần áo bay phần phạt, toàn bộ cao thủ Thiên Tú hầu như bị kinh động. Tất cả đều chạy tới.

- Tiếu thúc, Đoạn thúc. Các ngươi đi canh phòng hướng đông, Âu Dương tiên sinh đi phía tây, Tiểu Nhã Lại tỷ, các ngươi đi phía nam, nhất định đừng cho bất luận kẻ nào tới gần dược phòng!

Tuy rằng lấy uy nghiêm của Thiên Tú bây giờ. Căn bản không ai dám đến phiền toái, nhưng mà việc liên quan đến Tinh Thần Thiên Nguyên Quả, Đường Phong cũng không dám sơ ý, hiện tại đế quốc Lý Đường có chút không quá an phận, vạn nhất động tĩnh bên này hấp dẫn cao thủ gì đến đây, vậy thì không ổn rồi.

- Thùng thùng...

Từng tiếng động lớn từ trong dược phòng truyền vào trái tim mọi người, tiếng động càng lúc càng rõ ràng. Tốc độ tụ tập của linh khí bốn phía càng lúc càng nhanh, loại dấu hiệu này hiển nhiên là có thần đan gần xuất thế.

Trong lòng bàn tay Đường Phong tất cả đều là mồ hôi, mặc dù là lúc trước Linh Khiếp Nhan luyện chế Linh Lung biến thành cương đan, hắn cũng chưa từng khẩn trương như vậy.

Sắp tới Huyết Vụ Thành sẽ tập kích. Chính mình có thể giúp Đường Gia Bảo một phần hay không, hoàn toàn trông cậy vào đan dược luyện chế từ Tinh Thần Thiên Nguyên Quả rồi. Đường Phong sao có thể không khẩn trương?

Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm dược phòng. Đường Phong muốn đi vào xem tình huống ra sao, nhưng rồi lại sợ quấy rối Mặc Lưu Tô làm cho nàng phân tâm, đành cố gắng nén xuống xúc động.

Dị trạng duy trì thời gian nửa ngày. Những đệ tử của Thiên Tú không biết chuyện gì cũng tụ tập lại đây, bất quá có hai người Bạch Tố Y và Lâm Nhược Diên trấn an và yêu cầu, cũng không ai dám tới gần chỗ dược phòng.

Bỗng nhiên, linh khí trong thiên địa mạnh mẽ co rút lại. Toàn bộ chảy xuôi về dược phòng, bám theo một cơn gió mạnh, thổi bay tóc mọi người, quần áo cũng tung bay theo gió.

Mặc dù đang là ban ngày, nhưng trên dược phòng lại xuất hiện một màn làm cho mọi người sợ hãi than thở.

Vô số ánh sáng ngôi sao long lanh như trang sức trang điểm tại bầu trời dược phòng.

Bầu trời tràn đầy ánh sáng. Đây cũng không phải ngôi sao thực sự, nhưng mà dùng mắt thường xem xét, lại càng cảm thấy hình dáng giống ngôi sao. Phảng phất dường như sao trên bầu trời rơi xuống.

Cùng với một cổ rung động mãnh liệt, những ngôi sao này đột nhiên vỡ vụn ra, hóa thành một chút ánh sáng rơi xuống dược phòng. Cùng lúc đó, linh khí thiên địa phảng phất giống như cá uống nước, bị thôn phệ sạch sẽ.

Ngày hôm nay linh khí trên toàn Thiên Tú không còn chút nào. Để một đám người tu luyện cảm thấy không được tự nhiên.

- Ông, ông...

Có tiếng động truyền tới từ dược phòng. Đường Phong cũng không chần chờ, chạy vọt vào trong hiệu thiếu, chạy thêm mấy vòng. Mở một cánh cửa phòng, lọt vào dưới tầm mắt là Mặc Lưu Tô toàn thân đầy mồ hôi, tay đang cầm hai bình đan dược tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Tinh Thần Thiên Nguyên Đan luyện chế thành công rồi!

Cảm giác có người đang tiến đến, Mạc Lưu Tô căng thẳng quay đầu lại. Đợi nhìn thấy rõ khuôn mặt Đường Phong. Trên mặt sư tỷ liền hiện ra một nụ cười:

- Sư đệ, đan thành!

Vừa nói xong, cả người Mạc Lưu tô mềm nhũn, ngã xuống mặt đất.

Thân hình Đường Phong chợt lóe lên, ôm nàng vào trong lòng, vuốt lại chút tóc che trên trán nàng, ôn nhu nói:

- Vất vả cho nàng rồi!

Mặc Lưu Tô cười nhợt nhạt, vẻ mặt hạnh phúc, nhẹ giọng nói:

- Không vất vả, có thể chia sẻ khó khăn cùng sư đệ. Ta cam tâm tình nguyện.

Luyện chế Tinh Thần Thiên nguyên đan, tiêu hao thời gian hai tháng, trong khoảng thời gian này Mạc Lưu Tô cũng ăn không ngon, ngủ không yên. Toàn thân gầy đi một vòng, Đường Phong nhìn mà đau lòng. Hiên tại đan dược luyện thành, bất kể là Đường Phong hay Mạc Lưu Tô đều cảm thấy nhẹ nhõm.

- Sư tỷ, ta đưa nàng về nghỉ ngơi!

Đường Phong ôm ngang eo Mạc Lưu Tô, Mạc sư tỷ nhất thời đỏ mặt xấu hổ, nhăn nhó nói:

- Bên ngoài có rất nhiều người, chuyện này để cho người ta thấy được sẽ chê cười!

- Để cho bọn họ cười đi!

Đường Phong cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên má Mạc Lưu Tô, nhanh chóng đi ra ngoài dược phòng.

Quả nhiên ra ngoài dược phòng liên bị một đám người nhìn chằm chằm. Nhận thấy vô số ánh mắt, Mạc Lưu Tô xấu hổ vùi đầu vào trong ngực Đường Phong, chết cũng không chịu thò đầu ra.

- Được rồi, mọi người giải tán đi!

Đường Phong phất tay nói với mọi người.

Trở lại Yên Liễu Các, xắp xếp tốt cho Mạc Lưu Tô, bảo Mộng nhi ở lại chăm sóc, Đường Phong mới đi ra khỏi phòng. Liền thấy ánh mắt một đám người sáng rực nhìn vào mình, ngay cả Lại tỷ các nàng cũng không ngoại lệ.

- Làm sao?

Đường Phong nghi hoặc hỏi mọi người.

- Phong thiếu, lần này luyện chế đan dược gì vậy, tạo ra di tượng lớn như vậy?

Thang Phi Tiếu thay mọi người hỏi ra nghi vấn trong lòng.

Việc luyện chế tinh thần Thiên Nguyên đan, trước sau cũng chỉ có ba người biết, Đường Phong, Linh Khiếp Nhan và Mạc Lưu Tô. Cho dù ngay cả Lại tỷ các nàng cũng không rõ ràng lắm, Lại tỷ và Tiểu Nhã chỉ biết trong khoảng thời gian này Mạc Lưu Tô đang luyện chế đan dược quý trọng. Lại không nghĩ rằng đó là một loại thần đan.

- Hì hì. Bây giờ không thể nói cho các ngươi, đợi vài ngày nữa các ngươi sẽ biết.

Đường Phong úp úp mở mở nói. Những người này ở đây, ngoài trừ Âu Dương Vũ đã đến cảnh giới Linh Giai. Người nào cũng có phần, bất quá bây giờ không phải thời gian thích hợp để cho bọn họ dùng.

Nếu sử dụng thần đan, tự nhiên cần hoàn cảnh tốt nhất, địa phương tốt nhất, trợ giúp cho bọn họ có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.

Bạch Đế bí cảnh! Nơi đó đầy đủ linh khí, hơn nữa không có người quấy rối, là nơi Đường Phong đã nghĩ tới từ rất sớm.

Trong Yên Liễu Các dốc lòng chăm sóc Mạc Lưu Tô ba ngày. Đợi thân thể của nàng khôi phục, Đường Phong liền chuẩn bị xuất phát.

Lần này hắn đi Bạch Đế bí cảnh, tất cả những ai có khả năng đi hắn đều mang đi toàn bộ.

Hai đại sát thần tự nhiên rất muốn đi, Tần Tứ Nương và Tiểu Manh Manh cũng không ngoại lệ, ba vị phu nhân của mình, cùng với Chu Tiểu Điệp và Âu Dương Vũ.

Thực lực hiện tại của Mạc Lưu Tô quá thấp, mặc dù có cương tâm đặc thù và đã sử dụng Đoạt Thiên Tái Sinh quả giúp nàng luyện chế đan dược đẳng cấp cao, cùng với đề cao thực lực, luyện chế đan dược cũng dễ như trở bàn tay.

Cái gọi là ma đao không dùng để đốn củi, Đường Phong nghĩ muốn nhân cơ hội này để thực lực của sư tỷ rất nhanh tăng lên một ít.

Chu Tiểu Điệp tự nhiên không cần phải nói, Đường Phong gửi gắm ở nàng rất nhiều kỳ vọng. Có được hoàn cảnh tu luyện tốt tự nhiên không thể thiếu nàng.

Âu Dương tiên sinh cũng cần phải có một hoàn cảnh tốt để khôi phục nhanh chóng một chút, Bạch Đế bí cảnh là lựa chọn tốt nhất.

Có thể nói lần này đi, toàn bộ Yên Liễu Các chỉ còn lại có hai người Bảo nhi và Mộng nhi rồi, thực lực của cao thủ Thiên Tú bị điều đi hết. Bất quá an toàn của Thiên Tú Đường Phong cũng không lo lắng. Có danh nghĩa Bạch Đế Thành và Đại Tuyết Cung đặt đó, không ai dám lỗ mãng đi Thiên Tú gây sự.

Cự ly Thiên Tú và Bạch Đế thành đường xá xa xôi. Hơn nữa lại tốn nhiều thời gian, một đám cao thủ cảnh giới Thiên Giai chạy liên tục cũng không phải là vấn đề, nhưng Mạc Lưu Tô và Chu Tiểu Điệp cùng với Tiểu Manh Manh lại không được rồi. Cùng lắm thì để Tiếu thúc và Tứ nương ôm Manh Manh. Nhưng hai người còn lại quả thực khó xử lý.

Càng nghĩ, Đường Phong cảm thấy hay là để Khiếu Thiên Lang cũng qua đây, cho nó chở hai người Mạc Lưu Tô và Chu Tiểu Điệp.

Có điều Đường Phong không nghĩ tới đó là Khiếu Thiên Lang dĩ nhiên cực kỳ khó chịu, chết cũng không chịu làm tọa kỵ. Làm cho Đường Phong phải giáo huấn nó một lúc.

Đầu Linh thú lục giai này không có Linh Khiếp Nhan ở bên cạnh, căn bản không nghe lời khuyên của ai.

- Sư đệ...

Mạc Lưu Tô lặng lẽ lôi kéo ống tay áo Đường Phong, nhẹ giọng nói:

- Trước đó vài ngày Linh cô nương đã nói, chờ luyện thành đan dược đưa cho Tiểu Thiên một viên. Có phải hiện tại nó muốn đan dược không?

- Nha đầu kia có từng nói như vậy?

Đường Phong quay đầu nhìn Mạc Lưu Tô.

- Ừm!

Mạc Lưu Tô gật đầu.

Đường Phong nhíu mày. Tinh Thần Thiên Nguyên Đan hắn cũng đếm rồi. Tổng cộng có mười sáu viên, con số này không nhiều cũng không ít, hơn nữa Khiếu Thiên Lang thân là vương giả của muôn thú, đã sớm đạt tới lục giai đỉnh phong. Ngược lại cũng có thể cho nó một viên, nếu là có thể giúp nó tấn chức thất giai, lại có thêm một phần trợ lực đáng kể.

Chỉ bất quá dù gì Khiếu Thiên Lang vẫn chỉ là Linh thú, Đường Phong chưa từng tính cả nó vào. Có thể chính là vì quên mất việc này, nên mới chọc giận nó.

Bất quá nếu như Linh Khiếp Nhan đã từng nói qua, Đường Phong cũng không ngại đưa cho Khiếu Thiên lang một viên tinh thần Thiên Nguyên Đan.

Nghĩ tới đây, Đường Phong quay đầu nhìn Khiếu Thiên lang, mở miệng nói:

- Tiểu yêu, ngoan ngoãn nghe lời, đợi tới địa phương tốt cũng cho ngươi một viên đan dược được không?

Khiếu Thiên lang rung bộ lông màu trắng, lỗ mũi thở ra một hơi, tuy rằng không có nói đến đồng ý hay không, nhưng đã không còn ánh mắt phản kháng như lúc trước rồi.

- Kháo, súc sinh này thực sự muốn đan dược!

Rốt cuộc Đường Phong cũng hiểu được.

Một đám người thu dọn một chút đồ đạc, sáng sớm ngày thứ hai liền vội vã lên đường tiến về Bạch Đế Thành. Tuy rằng thương thế của Âu Dương Vũ chưa khôi phục, dù sao vẫn là cao thủ Linh Giai, chỉ cần không đánh nhau, hơi chút vận dụng cương khí để đi đường cũng không có vấn đề gì.

Trở lại Bạch Đế Thành, tâm tình Lại tỷ có chút kích động. Nàng rời khỏi Bạch Đế Thành, rời xa tỷ tỷ đã có một đoạn thời gian rồi, trong lòng cũng rất nhớ mong.

Tuy rằng mọi người buồn bực vì gấp rút lên đường, nhưng có hài tử Tiểu Manh Manh động lòng người cùng đi, dọc theo đường đi cũng không dứt tiếng cười vui vẻ. Tiểu nha đầu này bị mọi người thay phiên ôm đến ôm đi, ngoại trừ phụ mẫu, nha đầu này liền dính chặt lấy Đường Phong, một đoạn đường này, hầu như có một nửa lộ trình là Đường Phong ôm nàng.

Toàn bộ ở đây hầu như là cao thủ Thiên giai, cước lực tự nhiên không tầm thường, chỉ dùng thời gian bốn năm ngày liền đi tới Tuyến sơn, phương bắc Lý đường.

Bạch Đế Thành gần ngay trước mắt. Hai đại sát thần một mặt chạy một mặt thấp giọng thương lượng có muốn hóa trang thay đổi hình dạng một chút không, dù sao mười năm trước hai người còn tại Đại Tuyết Cung, luôn luôn đi tìm đệ tử Bạch Đế Thành để gây sự, lần này đi đến đó chắc hẳn sẽ đụng độ với một ít cừu nhân. Bất quá nghĩ lại hay là thôi, hai đại sát thần đã cải tà quy chính nhiều năm rồi, lại cùng Đường Phong và Tiểu Lại cùng đi đến Bạch Đế Thành, chắc hẳn là người của Bạch Đế Thành cũng không thèm để ý đến bọn họ.

Cách Bạch Đế Thành mười dặm, mọi người liền bị lính gác ngầm phát hiện. Bất quá Bạch Tiểu Lại ra hiệu cùng mấy người một lúc, trạm gác ngầm này cũng không còn khẩn trương, thậm chí chưa từng hiện thân mặc thả mọi người tiến vào phạm vi Bạch Đế Thành.

Đi tới chỗ cổng thành, Đường Phong liếc mắt liền thấy hai đệ tử trang phục Bạch Đế Thành đứng đó canh gác, tỉ mỉ nhìn kỹ, không ngờ lại là người quen.

Hai người sư huynh sư muội Bạch Đông Đông và Bạch Tử Nho! Cũng không biết hai người đang tâm sự cái gì, Bạch Đông Đông xấu hổ mặt đỏ bừng, nhăn nhó không ngớt, bĩu môi với Bạch Tử Nho. Phát hiện có người đi tới, sắc mặt hai người liền trở nên nghiêm túc, đang chuẩn bị thông báo, vừa thấy Đường Phong và Bạch Tiểu Lại liền lập tức đi tới.

- Lại là hai người các ngươi trực ban?

Đường Phong nở nụ cười, lần trước mình đến Bạch Đế Thành cũng là thời gian hai người bọn họ đứng ở chỗ này, không nghĩ tới lần này vẫn vậy.

- Tiểu Lại sư thúc, Đường Phong sư thúc!

Nét mặt Bạch Tử Nho và Bạch Đông Đông vui vẻ, vội vàng nghênh đón.

- Mới có một thời gian không thấy, trình độ tán tỉnh nữ hài của người trở nên lợi hại rất nhiều rồi.

Đường Phong lấy tay vỗ vỗ ngực Bạch Tử Nho, thấp giọng cười nhạo vào tai hắn.

Sắc mặt Bạch Tử Nho lập tức đỏ lên, gãi gãi đầu nói:

- Híc, Phong sư thúc, người đừng trêu chọc ta nữa.

Bạch Tùng Tùng mặt càng trở nên đỏ, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK