Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng do dự, là vì thân phận Đường Phong. Nếu quả thật Đường Phong và Bạch Tiểu Lại ở cùng một chỗ, có rối loạn luân lý hay không. Nhưng trên thực tế, nàng đã không còn bất cứ quan hệ nào với Đường Đỉnh Thiên, dù sao mối tình năm xưa chỉ là nàng yêu đơn phương, thế nhưng bất kể thế nào, hai tỷ muội thích hai phụ tử người ta, quan hệ có chút không thích hợp, cho nên Bạch Nguyệt Dung do dự.

Không thừa dịp nàng đang do dự ra tay, đợi đến khi nàng suy nghĩ cẩn thận điểm mấu chốt trong đó sẽ không còn cơ hội, mấy vị trưởng lão Hàn gia quyết định đem gạo nấu thành cơm, chỉ cần giết chết Đường Phong, cho dù Bạch Nguyệt Dung có hối hận thì chuyện cũng đã rồi.

Mấy tên Hàn gia trưởng lão lao tới, người Hạ gia cùng Thu gia vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, bọn họ cũng không biết nên làm gì bây giờ. Đường Phong dù sao cũng là ngoại nhân, nếu giúp đỡ ngoại nhân đối phó Hàn gia, chuyện này làm sao nói nổi.

Về phần Dương gia cũng có mấy người muốn rục rịch, bất quá Đường Phong chỉ là tiểu tử Địa giai, có một đám người Hàn gia ra tay rồi, cho nên trong lòng bọn họ muốn ra tay, nhưng cũng chỉ có thể đứng nguyên tại chỗ không động thủ, mặt mũi Dương Xuân tràn đầy thần sắc phức tạp, lắc đầu thở dài một tiếng.

Nhanh như tốc độ ánh sáng, ba vị Hàn gia trưởng lão đã lao đến trước người Đường Phong, tất cả đều xuất ra sát chiêu, cương phong lạnh thấu xương, thay đổi bất ngờ.

- Tiểu Lại.

Bạch Nguyệt Dung đột nhiên kinh hô một tiếng, bời vì nàng phát hiện muội muội đang bị cấm cố kinh mạch của nàng, đã xông đến trước người Đường Phong, trên mặt tràn đầy thần sắc kiên nghị, mặt dù không thể phóng xuất nửa phần thực lực, cũng muốn dung thân thể thay Đường Phong ngăn cản mấy vết thương trí mạng.

Tuy kinh mạch Bạch Tiểu Lại bị cấm cố, nhưng tốc độ bản thân vẫn còn, đợi đến lúc Bạch Nguyệt Dung có phản ứng thì muội muội nàng đã tiến lên rồi.

- Dừng tay.

Bạch Nguyệt Dung vội vàng hô to.

Nhưng những Hàn gia trưởng lão kia muốn ngừng tay hay sao? Bọn họ muốn lấy tính mạng của Đường Phong, ra tay tự nhiên không lưu tình, đang lúc chiêu thức sắp đánh lên người Đường Phong, Bạch Tiểu Lại ngang trời xuất hiện, chỉ có trơ mắt nhìn chiêu thức của mình đánh lên người Bạch Tiểu Lại.

Sắc mặt Đường Phong trắng bệch vô cùng, sát cơ đều tập trung vào hắn, ngay cả hô hấp cũng khó khăn, nhưng không coi hết thảy vào đâu.

Lại tỷ ngăn cản trước mặt hắn, một tia ôn nhu xuất hiện trên mặt, lẳng lặng nhìn hắn.

Đường Phong chỉ cảm thấy Thiên Địa như sụp đổ. Nếu như bị mấy trưởng lão này đánh trúng, Bạch Tiểu Lại nhất định hương tiêu ngọc vẫn, đây là kết quả mà Đường Phong không muốn nhìn thấy nhất.

Thời khắc nguy cấp, Đường Phong ôm Bạch Tiểu Lại, mạnh mẽ quay người, hai chân xê dịch, đem Lại tỷ ra phía sau lưng mình, dùng tấm lưng rộng rãi của hắn che chở cho nàng.

Vẻ tươi cười của Bạch Tiểu Lại cứng ngắt trên mặt, đôi mắt đẹp run lên kịch liệt, há miệng hô:

- Không được.

- Bùm bùm bùm!

Vài tiếng trầm muộn vang lên, sau lưng Đường Phong có ba quyền, hai cước, một chưởng đánh lên, lực đạo cường hoành bá đạo tàn sát bừa bãi, cương khí bao trùm một phạm vi rộng, một ngụm máu tươi đỏ thẫm từ trong miệng Đường Phong phun ra, bắn tung tóe trước ngực Bạch Tiểu Lại, quần áo tuyết trắng lập tức biến thành màu đỏ.

Dù cho Đường Phong có Bất Phôi Giáp hộ thân cũng bị cổ lực đạo hung mãnh kia đánh thụ nội thương, huống chi là Bạch Tiểu Lại bị cấm cố thực lực?

Hai người ôm nhau một chỗ, bị lực đạo cường hoành này đánh bay ra khoảng cách mấy chục trượng, đâm vào một vách tường, ở giữa không trung Đường Phong vặn vẹo thân thể, dùng bả vai làm tiếp xúc điểm, đụng vào làm cho vách tường bị thủng một lỗ to, tro bụi nổi lên bốn phía, nhưng là ai thì cũng không buông tha cho đối phương.

Một đám người trợn mắt há mồm, mấy tên Hàn gia trưởng lão cũng sửng sốt, bọn hắn không nghĩ đến chuyện lại diễn thành như vậy, tất cả mọi người đều đánh giá thấp tình cảm của Bạch Tiểu Lại dành cho Đường Phong.

Nếu tình cảm không đạt đến trình độ sâu nặng nhất định, có ai nguyện ý chết vì đối phương chứ? Mà trong nháy mắt vừa rồi, bọn hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Lại tình nguyện chết vì Đường Phong. Đường Phong cũng nguyện ý vì Bạch Tiểu Lại mà nhận vết thương trí mạng.

Trong lòng mỗi người chấn động không thôi, vấn thế gian, tình thị hà vật trực giáo sinh tử tương hứa (câu cửa miệng của Lý Mạc Sầu trong truyện Kim Dung ^^), Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại là chứng minh hoàn mỹ nhất cho những lời này.

Mấy tên trưởng lão Hàn gia lo sợ bất an, mấy đạo công kích vừa rồi bọn hắn cũng biết trình độ hung mãnh là bao nhiêu, tiểu tử kia chịu vài chiêu như thế, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ có điều lại xuất hiện Bạch Tiểu Lại, điều này làm cho họ sợ hãi, sau khi Bạch Tiểu Lại bị phong bế kinh mạc thì chẳng khác gì người thường, làm sao mà chịu được vài đạo Thiên giai cương khí kia chứ? Bị thương là chắc chắn, nhưng không biết nghiêm trọng đến mức nào.

- Lại tỷ.

Âm thanh có chút suy yếu của Đường Phong truyền ra từ đám tro bụi, sau khi truyền đến tai của đám người ở đây thì bọn họ rung động giống như bị sét đánh.

Mấy tên Hàn gia trưởng lão vừa mới ra tay trừng to mắt, lẩm bẩm nói:

- Làm sao có thể? Tại sao hắn vẫn còn sống?

Bạch Nguyệt Dung lúc này điên cuồng lên, lao về hướng hai người vừa ngã xuống, trong đầu nàng lúc này tràn đầy hối hận và áy náy, hận không thể dùng thân mình thụ thương thay, dù mình có chết, cũng không thể để cho muội muội gặp bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Không phải chỉ là nhi tử của Đường Đỉnh Thiên hay sao? Đường Đỉnh Thiên không phải là nam nhân, chẳng lẽ con hắn cũng không phải là nam nhân hay sao? Muội muội nguyện ý ở cùng một chỗ với hắn, vậy tại sao mình lại ngăn cản hai người bọn họ chứ? Huống chi, hiện tại mình cũng không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh Đường Phong là con của Đường Đỉnh Thiên.

Lao tới nơi hai người ngã xuống, Bạch Nguyệt Dung khiếp đảm dừng bước, không dám tiến lên, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn, môi mỏng bị cắn chảy máu tươi.

Chỉ thấy Bạch Tiểu Lại mặt vàng như đất nằm trong lồng ngực Đường Phong, mí mắt suy yếu mở to, duỗi tay vỗ về đôi má Đường Phong, sắc mặt tiều tụy mỉm cười hạnh phúc, nói:

- Ngươi không có việc gì là tốt rồi.

Trái tim của Đường Phong giống như bị một bàn tay bóp mạnh một cái, đau đớn nói không nên lời, đè nén chua xót trong lòng, ôn nhu nói:

- Ta không sao!

Bạch Tiểu Lại mỉm cười, bàn tay vuốt ve râu mép dưới cằm Đường Phong, nói khẽ:

- A Phong, mang ta trở về Thiên Tú.

- Tốt, hiện tại ta sẽ mang ngươi về.

Đường Phong gật gật đầu.

- Tiểu Lại...

Bạch Nguyệt Dung há miệng kêu một tiếng, đang muốn tiến lên một bước, Đường Phong mãnh liệt ngẩng đầu lên, một đôi mắt đỏ thẳm nhìn chằm chằm vào nàng. Nếu không phải nữ nhân này phong bế kinh mạch của nàng, nàng có thể biến thành bộ dạng sắp chết như bây giờ sao? Đường Phong nắm chặt nắm đấm, toàn thân run rẩy không thôi, hận không thể giết hết người trong thiên hạ, nhưng hắn biết rõ Lại tỷ sẽ không cho hắn động thủ với tỷ tỷ của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK