Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài, một vị Linh Giai của Chung gia đang chiến đấu cùng Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích đột nhiên nhướng mày, đối với cao thủ Huyết Vụ Thành bên cạnh mình nói:

- Ngươi tạm thời chống đỡ ta đi một chút sẽ trở lại, người của các ngươi phát hiện một ít tình huống trong gian nhà kia.

Vừa nói xong, đánh giả một chiêu, vội vã chạy ra vòng chiến, để lại cao thủ Huyết Vụ Thành kia một mình đối mặt hai đại sát thần.

Tuy rằng không biết vì sao đột nhiên cao thủ Chung gia này chạy đi, nhưng hại đại sát thần liếc nhau một chút, liền nở nụ cười âm hiểm cười đến co thủ Huyết Vụ Thành kia trong lòng cảm thấy sợ hãi.

- Cách Không Thủ!

- Ly Hợp Đao!

Đột nhiên hai đại sát thần cùng nhau đánh lên, trước sau bao lại, làm cho Linh Giai của Huyết Vụ Thành kêu cha gọi mẹ, kêu khổ thấu trời, trong lòng mắng cả mười tám đời tổ tông của Linh Giai kia. Vì sao có thể như vậy, chiến đấu đang trong thời gian ác liệt, đồng bạn đưa cục diện rối răm cho mình mình xử lý, quá không phúc hậu rồi!

Trong phòng, người Linh Giai của Chung gia này vội vã chạy vào, vốn tưởng rằng cao thủ Huyết Vụ Thành ở bên trong phát hiện tình huống nguy hiểm gì, cho nên vừa mới vào cửa, liền hô lên một câu:

- Có chuyện gì vậy?

Lời còn chưa dứt, ba bóng người tối đen như mực liền vô thanh vô tức đứng tại phía sau hắn, cùng lúc đó, bên tai đột nhiên xuất hiện hai đạo thân hình.

Năm bộ Dược Thi hung mãnh vô cùng, đánh ra quyền cước nhanh chóng vô cùng, dù cho Linh Giai Chung gia này nhanh chóng bày ra tư thế phòng ngự, nhưng quyền cước của Dược Thi vẫn như cũ toàn bộ đánh vào trên người Linh Giai Chung gia không hề phòng bị, cả tư thế bày ra và hộ thân cương khí thuộc về Linh Giai cũng trực tiếp nghiền nát như bong bóng xà phòng, Linh Giai Chung gia này miệng phun máu tươi, xương cốt toàn thân không biết bị chặt đứt bao nhiêu cái, trực tiếp bị đánh ngã trên mặt đất.

Công kích của Dược Thi vô thanh vô tức, không có bất luận cương khí ba động, bản thân cũng không có khí tức, mặc dù là Linh Giai muốn phòng bị cũng không phải chuyện dễ dàng.

Chỉ bất quá một lát sau, cao thủ Chung gia liền gặp cùng cảnh ngộ như nam tử trung niên.

Nam tử trung niên không nhịn được quay đầu đi, quá mất mặt rồi! Ngu như vậy hồ đồ chạy ào đến, cũng không biết phòng bị một chút, không phải rõ ràng muốn cho người ta đánh vào mặt hay sao? Tuy rằng hai người gặp phải tình cảnh giống như nhau, nhưng trong lòng nam tử trung niên vẫn coi thường Linh Giai này của Chung gia, một điểm ý thức của Linh Giai cũng không có, làm sao có thể coi là Linh Giai?

- Ngươi....

Linh Giai này bị ám toán cũng vạn phần căm phẫn, hắn thật vất vả mới chạy đến nơi đây, vốn là xuất phát từ ý tốt, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới dĩ nhiên bị người khác bán đứng.

- Ngươi cái gì ngươi!

Đường Phong đi lên dùng một kiếm đâm vào trái tim hắn, thủ đoạn nhanh nhẹn dứt khoát, âm thanh kiếm phong đâm vào thân thể, để nam tử trung nên nằm một bên cũng cảm thấy run run.

Toàn thân Linh Giai Chung gia này co quắp một hồi, đợi vài phút sau mới không có khí tức, không hổ là Linh Giai, sinh mệnh lực ngoan cường làm cho người ta sợ hãi, đối với hắn Đường Phong cũng sẽ không nương tay, nam tử trung niên này không mật báo cho đồng bọn đó là bởi vì bầu không khí của Huyết Vụ Thành ảnh hướng, nhưng người của Chung gia không giống, không nhanh chóng giết hắn, tuyệt đối hắn sẽ truyền tình huống nơi này cho người bên ngoài biết.

Tính đứng lên, đây là vị cao thủ Linh Giai thứ hai chết trên tay Đường Phong, điều trùng hợp chính là, tất cả đều là người của Chung gia.

Chỉ bất quá vô luận là lần nào, Đường Phong cũng không thể thắng được quang minh chính đại, lần đầu tiên kích động Liễu Chung Sơn, làm cho hắn bị tầu hỏa nhập ma, không thể nhúc nhích, cuối cùng mới cứng rắn giết chết, hiện tại càng mượn công lao đánh lén của năm bộ Dược Thi. Nếu để chính hắn đi ra, khẳng định không đánh lại được Linh Giai.

- Hiện tại có thể thả ta đi sao?

Nam tử trung niên như trước bị một bộ Dược Thi ghì trên mặt đất, tuy rằng chỉ có một bộ, nhưng hắn vẫn như cũ không dám có bất luận động tĩnh dị thường, trong đôi mắt hắn đã tràn ngập khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi, vừa rồi hắn rõ ràng nhìn thấy, Đường Phong chỉ là vung tay lên, trong gian nhà liền quỷ dị xuất hiện ba người mặc áo đen.

Thực lực của ba người áo đen này, cùng ba người lúc trước xuất hiện kém không nhiều.

Sáu người áo đen! Tất cả đều tương đương với Linh Giai hạ phẩm, như vậy cùng nhau mai phục, ai có thể chạy khỏi độc thủ của bọn hắn? Rốt cuộc vì sao bọn hắn xuất hiện? Lại tu luyện kỳ công gì? Vì sao không có khí tức, không có cương khí ba động, nhưng tốc độ và lực đạo lại mạnh mẽ khiến kẻ khác ghen tức.

Nghĩ không rõ, nam tử trung niên hiện tại thầm mong Đường Phong sẽ thực hiện ước định lúc trước, bất quá hắn cũng biết điều này sợ rằng có chút không có khả năng.

- Gọi thêm một người nữa đến, đợi lát nữa nhất định thả ngươi.

Mặt Đường Phong không chút xấu hổ, chân thành nhìn đối phương.

- Ngươi nằm mơ!

Nam tử trung niên nổi giận, tương đất cũng phải tức giận ba phần, huống chi Đường Phong đùa giỡn hắn như vậy, hắn làm sao có thể cam tâm tình nguyện?

- Lần này là thật, ngươi có thể tin tưởng ta được không?

Đường Phong nói như thật, còn kém giơ tay lên trời thề...

- Cho chính mình một cơ hội, cũng cho mọi người một cơ hội, làm sao cố chấp như vậy đây?

- Là ngươi nói không giữ lời trước.

Nam tử trung niên lạnh lùng nhìn Đường Phong, trên mặt bất đầu trở nên bi phẫn, giống như một người thiếu nữ bị một người nam tử vô tình đùa giỡn xong sau đó liền vứt bỏ.

- Coi như ta lừa ngươi một lần, ngươi xem, hai người chúng ta hợp tác rất thân thiết chặt chẽ, nhấc tay nhẹ nhàng không chút tổn hao gì liền giết chết một người Linh Giai, cảm thấy hãnh diện không? Mặc dù thiếu gia có chút nói dối, nhưng nói chung vẫn là người tri ân báo đáp. Ngươi giúp ta dẫn tới một Linh Giai Chung gia, rốt cuộc một mạng đổi một mạng, hiện tại ta sẽ không giết ngươi. Ngươi giúp ta dẫn thêm một người qua đây, đổi lấy cơ hội giải thoát cho ngươi, bút buôn bán này cũng không lỗ.

Đường Phong ngồi xổm xuống, vỗ vỗ ngực hắn, phân tích rõ ràng được mất.

Sắc mặt nam tử trung niên khẽ đổi, chần chờ nói:

- Thực sự ngươi nghĩ như vậy?

- Hài, ngươi tin cũng được, không tin cũng được, lời của thiếu gia đều xuất phát từ nội tâm .

Đường Phong để tay lên ngực tự hỏi, nói rất cảm động lòng người.

- Tốt, ta sẽ tin ngươi thêm một lần, dù sao chết cũng không phải mình ta.

Nam tử trung niên bị Đường Phong thuyết phục, nói là bị thuyết phục, còn không bằng nói là tâm lý may mắn làm hại.

Thấy hắn đồng ý, khóe miệng Đường Phong bí mật nhếch lên.

- Nếu lần này ngươi còn dám thất tín, đừng trách bổn đại gia trở mặt!

Nam tử trung niên uy hiếp nói.

- Sao có thể chứ?

Đường Phong ưỡn ngực vỗ vỗ, nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy.

Hiện tại tất cả hy vọng của Chung gia đều đặt trên người Huyết Vụ Thành, một câu nói của nam tử trung niên, tự nhiên có thể làm cho mấy cao thủ Linh Giai kia phải quan tâm.

Vốn là Đường Phong còn muốn để nam tử trung niên dụ dỗ Chung Bố Sở tiến đến, còn chưa kịp nói ra, nam tử trung niên liền đã truyền âm xong.

Đợi một lát sau, ngoài phòng truyền đến âm thanh, lại không biết là Linh Giai nào của Chung gia bỏ xuống đồng bạn, chạy tới tự chui đầu vào lưới.

Ngoại trừ bộ Dược Thi đang hạn chế hành động của nam tử trung niên kia không hề di động, năm bộ Dược Thi còn lại cũng được Đường Phong xắp xếp mai phục tại bên cạnh.

Ánh sáng ngoài cửa bị che lấp, một người Linh Giai của Chung gia vọt vào, hắn cảnh giác hơn rất nhiều so với người lúc trước, lúc vào nhà cũng không đi vào nhiều lắm, chỉ đi hai bước liền dừng lại, thấy một màn đập vào mắt làm mi mắt hắn co rụt lại, không hề suy nghĩ trực tiếp mạnh mẽ lùi lại phía sau.

Mùi máu tươi tràn ngập trong phòng, Linh Giai của Chung gia chết thảm tại chỗ, Linh Giai Huyết Vụ Thành bị một người cao thủ vô danh khống chế trên mặt đất, Đường Phong còn ở một bên âm hiểm nhìn hắn, cho dù hắn ngu thế nào cũng biết tình huống không ổn rồi.

Thế nhưng một khi lùi lại, căn bản không thể lùi ra ngoài. Trong nháy mắt khi hắn đi vào, Dược Thi mai phục ở một bên liền di động, ba quyền hai chân, trực tiếp đá hắn vào trong phòng.

Năm bộ Dược Thi mạnh mẽ như mãnh hổ xuống núi, tấn công ác liệt.

Dược thi không sợ sống chết, toàn thân chắc chắn như sắt thép, mặc dù là chiêu thức Linh Giai, muốn làm bọn họ bị thương cũng không dễ dàng. Đối chiến cùng bọn họ, nếu không quen nhất định sẽ gặp thiệt thòi lớn.

Linh Giai của Chung gia vừa xông tới đã bị thiệt thòi, đối diện công kích mạnh mẽ của năm bộ Dược Thi, hắn ngang nhiên bày ra đấu pháp lấy thương đổi thương, ý đồ bức Dược Thi rút chiêu lại. Nếu như Dược Thi là người sống, thật đúng là có khả năng bị kiềm chế bởi đấu pháp không muốn sống này, nhưng bọn họ sớm đã chết bao nhiêu lâu, hành động hiện tại hoàn toàn là do Đường Phong đến khống chế.

Hắn nghĩ lấy thương đổi thương, liền lợi dụng thương đổi thương.

Sau mấy chiêu, vẻ mặt của Linh Giai Chung gia này uể oải vô cùng, máu tươi phun trào, ngược lại là Dược Thi dường như không có việc gì, tốc độ và lực đạo vẫn không giảm chút nào.

Rơi vào bị động, hơn nữa nhân số cách xa, không dến mười chiêu, Linh Giai Chung gia này liền bị một bộ Dược Thi dùng một chiêu “Mãnh hổ đào tâm” một quyền trực tiếp đánh xuyên qua ngực, rút ra nắm tay đâm vào trong cơ thể, trên bàn tay to khô gầy còn nắm một trái tim ấm áp vẫn đang đập.

Lại dùng lực bóp một chút, trái tim đang đập trực tiếp bị bóp thành thịt nát.

- Ôi ôi…

Đường Phong há miệng cười lớn, miệng rộng đến nhét đủ cả nắm tay, thời gian trước sau không đến một nén nhang, mình liền giết chết hai Linh Giai, bắt sống một vị Linh Giai, chiến tích như thế này, dủ để một đám cao thủ đang liều mạng chiến đấu bên ngoài xấu hổ đến chết, bọn họ đánh đến bây giờ, cũng không thể thương nặng đối thủ dù chỉ một người, càng không nói là đánh chết.

Đường Phong xem xét nam tử trung niên của Huyết Vụ Thành, đối phương cũng đang nhìn hắn.

Đường Phong che miệng lại, giơ tay hướng về phía bên ngoài ra hiệu một chút.

Da mặt nam tử trung niên co quắp lên, cực kỳ bi ai nói:

- Ta sẽ không tin ngươi nữa, ngươi là sát nhân cuồng ma!

- Không nên như thế, làm lại một lần nữa được không?

Đường Phong mềm giọng nói dịu dàng.

- Cút!

Nam tử trung niên triệt để nổi giận, trong lòng còn một chút hy vọng cũng tiêu tan thành mây khói.

- Đừng nói ta sẽ không tin lời ngươi nói nữa, cho dù tin, những người bên ngoài, cũng sẽ nổi lên lòng nghi ngờ với bên này, làm sao bọn họ còn có thể bị lừa tới?

- Ừ, nói cũng đúng.

Đường Phong gật đầu, quá tam ba bận, nam tử trung niên đã lừa hai Linh Giai Chung gia, sợ rằng không có khả năng sẽ thành công một lần nữa.

- Ngươi sẽ giết ta đúng không?

Trên mặt nam tử trung niên hiện lên quyết tâm phải chết.

Không đợi Đường Phong trả lời hắn liền quát lên một tiếng:

- Ngươi đừng hòng thực hiện được, cho dù ta chết, cũng sẽ làm cho ngươi không sống tốt được.

Đang nói, cương khí ba động trên người hắn đột nhiên trở nên hỗn loạn, khí thế Linh Giai kéo lên, cương khí toàn thân dũng mãnh tràn vào trong đan điền.

Đường Phong tay nhanh mắt lẹ, vội vàng ra một mệnh lệnh cho Dược Thi ở bên cạnh hắn, sau một khắc, một quyền của Dược Thi liền đánh vào trên đan điền hắn.

Khí thế Linh Giai tăng mạnh như bão tố giữa mùa hạ, đến nhanh, đi cũng nhanh, trong chớp mắt liền biến mất sạch sẽ.

Đan điền bị một quyền nổ nát, thân thể nam tử trung niên cong thành hình con tôm, càng không ngừng co quắp vật vã, một lát sau liền không có khí tức.

Nguy hiểm thật! Tuy rằng Đường Phong không biết cuối cùng hắn định làm gì, nhưng lại biết nếu đểu cho hắn thành công, chính mình khẳng định không dễ chịu.

Người này đúng là loại người nếu chính mình có hại cũng phải làm cho người khác có hại theo, từ lúc hắn dụ dỗ hai vị Linh Giai Chung gia, chính mình trước khi chết còn muốn kéo người đi theo, Đường Phong liền đã nhìn ra.

Ba vị cao thủ Linh Giai chết thảm tại chỗ, Đường Phong làm sao sẽ bỏ qua cơ hội cô đọng âm hồn bọn họ.

Luyện ra ba âm hồn thuộc về Linh Giai, vừa lại cẩn thận sờ nắm y phục của ba người.

- Quỷ nghèo!

Đường Phong không khỏi phỉ nhổ một tiếng, hai vị Linh Giai Chung gia, ngoại trừ có một thanh thiên binh, cũng không có cái gì khác, về phần trên người nam tử trung niên Huyết Vụ Thành, cũng chỉ có hai khối linh thạch hạ phẩm mà thôi.

Hai Linh Giai này sao? Vì sao nghèo như vậy? So sánh với bọn họ, Đường Phong nghiễm nhiên trở thành địa chủ một phương rồi. Linh thạch trên tay hơn một nghìn khối, còn có bảo bối nghịch thiên linh thạch đỉnh cấp, vô số thiên binh, còn có vô số dị bảo quý hiếm.

Vốn dĩ trong Chung Linh Cốc chỉ có mười lăm Linh Giai, hiện tại bị chính mình giết chết ba, vậy chỉ còn mười hai người, các đại gia tộc đến mười bảy người, đã chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số.

Xem ra, chiến đấu của cao thủ Linh Giai không cần mình nhúng tay nữa. Bí mật của sáu bộ Dược Thi, Đường Phong còn không nghĩ bại lộ ra ngoài quá sớm, thực lực cường đại, rất dễ hiến cho một ít người kiêng kỵ.

Thỏ khôn chết, chó săn giết! Lần này đối kháng Huyết Vụ Thành, nếu không thành công liền “xá thân thành nhân”, nếu thành công, số lương cao thủ Linh Giai Đường gia bảo và sáu bộ Dược Thi tuyệt đối sẽ bị những người khác kiêng kỵ, nếu là vì những điều này Đường gia bảo bị người khác bài xích, vậy thì Đường Phong liền thành tội nhân rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK