Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày nay hắn cũng luôn đánh giá thực lực đối thủ của mình. Trong cả cuộc tỷ thí gia tộc, đối thủ lớn nhất của hắn hiển nhiên là Trang Tú Tú và Bố Liên Chu.

Thực lực của hai người này đại khái ngang tài ngang sức, không ai kém hơn ai, chỉ là Bố Liên Chu thâm độc hơn một chút.

Trang tú tú không đáng để e dè, hắn đã nắm được tử huyệt của nàng, có thể nói chỉ cần hắn gặp phải nàng, không cần tốn nhiều sức cũng có thể thắng nàng, mặc dù thủ đoạn có chút không mấy quang minh chính đại, nhưng dù sao cũng tốt hơn là liều mạng đến nỗi lưỡng bại câu thương.

Chỉ có Bố Liên Chu là hơi khó đối phó, trong sơn cốc đã từng thưởng thức qua thủ của Bố Liên Chu, cương tâm và công pháp tu luyện của hắn đều rất kỳ lạ, thủ đoạn công kích khó lòng phòng bị. Bất quá Đường Phong cũng không phải lo lắng lắm, nếu ba lực lượng cương tâm của bản thân cùng lúc xuất ra, đánh thắng hắn không phải là vấn đề lớn, nhưng nếu làm như vậy thì rất dễ khiến cho người khác chú ý. Dù sao không ai có nhiều lực lượng cương tâm như vậy.

Ba ngày qua, bọn người Đường Phong cũng đang suy đoán hạng mục tỷ thí thức hai rốt cuộc là nội dung gì, bất quá các cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc còn đang bàn thảo, không những cần xác định nội dung tỷ thí, mà còn phải xác định quy tắc tỷ thí, rất nhiều rất nhiều những việc phiền toái, cho nên mãi đến giờ cũng chưa tuyên bố rốt cuộc là tỷ thí nội dung gì.

Mãi đến tối ngày thứ ba, Đường Đỉnh Thiên cùng Diệp Dĩ Khô mới mang vẻ mặt nặng nề trở về dãy phòng, triệu tập năm người Đường Phong đến để chuẩn bị thông báo nội dung hạng mục tỷ thí thứ hai.

Bọn họ ngồi xuống, cả năm người đều giương mắt nhìn Đường Đỉnh Thiên, chờ hắn mở miệng nói.

Một lúc lâu sau, Đường Đỉnh Thiên mới khẽ cười một tiếng nói:

- Chúc mừng mọi người, các ngươi thật có phúc!

Nghe xong những lời này, mọi người không khỏi có chút mù mờ.

Chỉ có Đường Tuấn dường như suy nghĩ gì đó, trầm ngâm nói:

- Ý của ngũ thúc muốn nói, không lẽ là nơi đó?

Đường Đỉnh Thiên khẽ cười một tiếng, gật đầu nói:

- Tuấn Nhi đoán không sai, chính là nơi đó!

Mấu câu nói như đánh đố của hai người lại như thức tỉnh Đường Tử Thư, vẻ mặt hắn vô cùng kinh ngạc, mở miệng hỏi:

- Không phải chứ? Sao lần này Bố Trường Hải lại rộng lượng như vậy?

Đường Đỉnh Thiên hừ lạnh nói:

- Trong hạng mục tỷ thí thứ nhất, Bố Liên Chu thất bại, Bố Trường Hải tất nhiên hi vọng hắn có thể áp đảo tất cả mọi người trong hạng mục tỷ thí thứ hai, mà nơi đó là nơi mà đệ tử Bố gia quen thuộc nhất, và cũng chiếm ưu thế nhất định, cho nên hắn dù không muốn nhưng cũng phải làm như thế.

Đường Long cũng gật đầu nói:

- Ta đã hiểu.

Đường Điểm Điểm ngồi một bên nghe như rơi vào trong sương mù, chu miệng nói:

- Mọi người đang nói cái gì vậy?

Đường Đỉnh Thiên vỗ vỗ đầu của nàng, cười nói:

- Điểm Điểm cũng có nghe qua, tam đại hiểm địa của linh mạch chi địa là Vân Hải chi nhai, Tru Tâm Động của Bố gia và Trang gia Vạn Ma Quật, ba nơi này là ba nơi nguy hiểm nhất trong toàn bộ linh mạch chi địa, và nơi tỷ thí lần thứ hai này chính là Tru Tâm Động của Bố gia.

Nghe vậy, mắt Đường Phong nhíu lại! Trong ba nơi này, ngoại trừ Vân Hải Chi Nhai, hai nơi còn lại thì hắn cũng biết được ít nhiều, dù sao cũng quá nổi tiếng ở linh mạch chi địa, hắn đã ngưng luyện không ít âm hồn của đệ tử Chung gia, tất đã đọc qua ký ức của bọn họ.

Vân Hải Chi Nhai là nơi tử địa mà cả linh mạch chi địa công nhận, một khi rơi xuống thì chắc chắn phải chết. Đường Phong và Trang Tú Tú cũng rất may mắn, dưới Vân Hải Chi Nhai may mắn có được di vật của Độc Vương Thương Bất Khải mới có thể rời khỏi nơi đó.

Mà hai nơi còn lại, tuy cũng có nguy hiểm, nhưng không hung hiểm như Vân Hải Chi Nhai, và cũng không có cái cục diện chết người nào. Có thể nói, Bố gia và Trang gia sở dĩ có thể ngồi vững ở vị trí nhất nhì trong linh mạch chi địa chính là do bọn họ co hai nơi hiểm địa này.

Tru Tâm Động của Bố gia tổng cộng có ba tầng, mỗi tầng càng nguy hiểm hơn, bên trong không có gì ngoài một loại mãnh thú kỳ quái. Loại mãnh thú này có hình dáng vô cùng kỳ quái, có thể biến hoá muôn hình vạn trạng, đồng thời loại mãnh thú này có thân thể nằm ở ranh giới giữa thực thể và hư vô, bình thường chiêu thức căn bản không thể tổn thương nó mảy may, chỉ có dùng lực lượng cương tâm, mới đánh chết được nó, có thể nói là tương đương khó hơi. Hơn nữa, sau khi giết chết, thân thể mãnh thú sẽ hóa thành hư vô, chỉ để lại một vật như hạt tinh sa.

Tru Tâm Động là một nơi rất kỳ quái, đến nay không ai giải khai được huyền bí của nó, ngay cả Bố gia chiếm cứ lấy nơi này cũng không rõ nó hình thành thế nào, hung thú trong đó từ đâu mà đến. Chỉ biết là những hung thú này giết hoài không hết. Các đệ tử kệt xuất của Bố gia người nào cũng phải tiến vào Tru Tâm Động để lịch duyệt, và người có thể bình yên vô sự đi ra nhất định sẽ có thu hoạch.

Linh Mạch Chi Địa lưu truyền trứ một câu nói, Tru Tâm Động, trảm tâm ma!

Ý câu này muốn nói là năng lực đặc thù của các hung thú bên trong Tru Tâm Động, chúng sẽ nhằm vào sự mông lung, lưỡng lự, phẫn uất và lo lắng và những tình cảm mặt trái khác trong tâm mỗi người, lợi dụng những tâm tình này để tấn công giết chết người tiến vào trong động. Người có tâm tính chỉ hơi chút không kiên định rất có khả năng sẽ bị các hung thú này dẫn dắt vào trong ảo giác, không thể tự thoát ra được.

Chỉ một câu thôi, trong Tru Tâm Động, nếu là người có tâm ma thì căn bản không thể kiên trì được bao lâu. Mà những hung thú này cũng không có thủ đoạn công kích khác, chỉ biết lợi dụng tâm ma của người tu luyện để đối kháng với họ.

Nói như thế nghe có vẻ không nguy hiểm, thế nhưng chỉ hơi bất cẩn thì có thể sẽ rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.

Giảng giải một chút về chuyện của Tru Tâm Động, sau đó Đường Đỉnh Thiên nói:

- Hạng mục tỷ thí thứ hai của chúng ta chính là trong Tru Tâm Động, cho nên ta mới nói các ngươi thật có phúc.

So với so hạng mục tỷ thí thứ nhất, hạng mục tỷ thí thứ hai này hiển nhiên an toàn hơn nhiều. Tru Tâm Động tổng cộng có ba tầng, người có thực lực không đủ, tâm tính không kiên định thì chỉ có thể rèn luyện ở tầng thứ nhất, không đi sâu xuống dưới. Hơn nữa, rèn luyện trong Tru Tâm Động đối với bất luận ai cũng đều có lợi.

Trảm trừ tâm ma, đây mới là việc mà mỗi người tu luyện đều cầu mong còn không được, tôi luyện tâm tính có đôi khi còn quan trọng hơn so với tăng thực lực.

Tru Tâm Động là mật địa của Bố gia, bên trong rốt cuộc như thế nào, Đường Đỉnh Thiên cũng không biết rõ, dù sao Bố Trường Hải cũng không có thể tiết lộ hết bí mật gia tộc của mình ra ngoài.

Đường Đỉnh Thiên chỉ biết là Bố gia chia hung thú trong Tru Tâm Động thành mấy đẳng cấp, giống như phân chia đẳng cấp của linh thú vậy, hung thú có đẳng cấp khác nhau sau khi bị giết chết sẽ lưu lại một chất tinh sa khác nhau, mà quy tắc trong cuộc tỷ thí thứ hai là căn cứ vào số lượng và đẳng cấp tinh sa thu được để đánh giá.

Tinh sa của hung thú cấp một lưu lại có giá trị một đồng tiền, tinh sa của hung thú cấp hai lưu lại có giá trị hai đồng tiền, cứ thế suy ra, tinh sa của hung thú cấp bảy lưu lại có giá trị bảy đồng tiền. Tuy nói như vậy, nhưng trong Tru Tâm Động chưa bao giờ xuất hiện hung thú cấp bảy trở lên, đến ngay cả cấp bảy trong mấy năm cũng không thấy được một con, cho nên trong tình huống thông thường, căn bản không cần lo lắng sẽ gặp phải hung thú cấp bảy trở lên. Dù sao thực lực của hung thú cấp bảy quá mạnh mẽ, tương đương với cao thủ Linh Giai, những người tham gia tỷ thí này căn bản không thể đối phó nổi.

Mỗi lần tỷ thí gia tộc cũng đều tổ chức tại Bố gia và Trang gia, thế nhưng ngoại trừ một trăm năm trước Trang gia mở Vạn ma Quật một lần, sau đó không có cuộc tỷ thí gia tộc nào nhắc đến các nơi hung hiểm này nữa.

Lần này Bố Trường Hải mở cửa Tru Tâm Động, có lẽ quyết tâm không nhỏ. Chẳng ai thích đệ tử nhà khác lớn mạnh lên trong mật địa của gia tộc mình cả.

Chẳng qua các đệ tử Bố gia tuy quen thuộc Tru Tâm Động hơn so với những người khác nhưng về mặt chiếm ưu thế thì cũng có hạn. Một trăm người còn lại trong cuộc tỷ thí này cũng không phải thứ giá áo túi cơm, khả năng thích ứng đối với hoàn cảnh khá mạnh, chỉ cần cho họ một khoảng thời gian nhất định để làm quen thì cũng đủ để san bằng khoảng cách lênh chệch với để tử Bố gia.

Cho nên, thành tích của hạng mục tỷ thí thứ hai rốt cuộc thế nào thì vẫn được quyết định bởi thực lực và mức độ kiên nghị trong tâm mỗi người, có quen thuộc Tru Tâm Động hay không cũng chẳng có nhiều quan hệ gì nhiều.

Đường Đỉnh Thiên nhìn lướt qua bọn người Đường Phong tiếp tục nói:

- Trong năm người các ngươi, thực lực thấp nhất chính là Điểm Điểm.

Đường Điểm Điểm lè lưỡi, tuy cảnh giới của nàng cao hơn Đường Phong, nhưng thực lực chân chính lại không bì được, về điểm này, trong lòng nàng cũng biết rõ.

- Thế nhưng, trên người Điểm Điểm có đeo một khối hàn ngọc vạn năm, tru tà bất xâm, có thể chống đỡ tâm ma và ảo giác với mức độ khá lớn. Ta lo lắng nhất chính là A Long!

Đường Đỉnh Thiên chuyển chủ đề, ánh mắt sáng quắc nhìn Đường Long:

- Lòng hiếu thắng của A Long cháu rất cao, đây cũng là một loại tâm ma, trong Tru Tâm Động nhất định phải cẩn thận hành sự, tránh để tâm ma quấy nhiễu, giúp cho các con hung thú đó có dịp thừa cơ. Cần phải biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ngũ thúc ta tu luyện đến trình độ Linh Giai này cũng không dám nói mình rất cường đại. A Long cháu phải nhớ kỹ, không được so bì với người khác, chỉ cần so với chính mình là đủ rồi!

Đường Long trầm giọng đáp:

- Cháu biết rồi.

- Cũng mong như vậy.

Đường Đỉnh Thiên cũng biết tâm tính một người là do trời sinh, tuyệt đối không thể vì một câu nói của mình mà có thể dẫn dắt được. Trong năm người này của Đường gia, Đường Điểm Điểm bởi vì trong người có dị bảo nên cũng không cần lo lắng lắm, Đường Phong và Đường Tuấn tất nhiên cũng không cần lo lắng, về phần Đường Tử Thư, thiên tư thông tuệ, hẳn là biết nên làm như thế nào.

Bọn họ nói chuyện thêm chút nữa, Đường Đỉnh Thiên lần lượt giảng giải những điều cần chú ý, sau đó mới để mọi người trở về phòng nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, sắc trời mới vừa hừng sáng, mấy người bọn họ được Đường Đỉnh Thiên dẫn đến điểm tập trung.

Cuộc tỷ thí gia tộc vốn có hơn năm trăm người tham dự, đến nay chỉ còn lại hơn một trăm người, so với mười mấy ngày trước mà nói, cục diện có vẻ có đìu hiu hơn rất nhiều, chẳng qua, những người còn lại này đều là tinh anh trong tinh anh, bất kỳ ai cũng không thể khinh thường.

Vẫn có vô số ánh mắt nhìn về phía Đường Phong như trước, nhưng không còn sự chế giễu và châm chọc như mười ngày trước, lần này mọi người nhìn Đường Phong với ánh mắt tràn ngập sự đố kị.

Biết sao được, một Thiên Giai hạ phẩm đoạt hạng nhất trong hạng mục tỷ thí thứ nhất cũng đủ khiến cho bọn họ đỏ mắt lên rồi.

Trong đám người, có một ánh mắt tràn đầy tình cảm phức tạp nhìn chằm chằm vào Đường Phong, Đường Phong theo ánh mắt đó nhìn lại, phát hiện Trang Tú Tú đang nhìn mình với vẻ mặt xanh xao, hai mắt có chút vô thần và mông lung.

Mấy ngày nay, nử tử này chẳng lẽ không nghỉ ngơi tốt hay sao? Đường Phong mỉm cười với nàng, mặt Trang Tú Tú biến sắc, vội quay đầu đi.

Nàng ta tiêu rồi! Đường Phong hầu như có thể khẳng định Trang Tú Tú tuyệt đối không thu được thành tích nào tốt trong hạng mục tỷ thí thứ hai này. Nếu như tỷ thí cái khác thì không nói gì, thế nhưng chút nữa phải vào Tru Tâm Động, trong đó ảo giác khắp nơi, tâm ma sinh sôi nảy nở, nàng đang trong tình trạng này mà đạt được thành tích tốt mới là lạ.

Bỗng nhiên, Đường Phong lại thấy có chút áy náy, Trang Tú Tú trở nên thế này, bản thân hắn không thể nói là không có liên quan gì, sớm biết thế thì hôm đó đã không dùng nhộng ong trêu chọc nàng ta rồi.

Lần này, Bố Trường Hải cũng không nói gì, chỉ là nói ngắn gọn lại lần nữa về quy tắc tỷ thí, thời gian tỷ thí của hạng mục thứ ha này cũng là mười ngày, trong mười ngày, dựa vào số lượng và đẳng cấp tinh sa mà mỗi người thu được để đánh giá xếp hạng, có điều khác với lần thứ nhất ở chỗ, lần tỷ thí này không cho phép xảy ra tranh đấu giữa người này với người khác, một khi phát hiện, không chỉ người tranh đấu người giết chết, mà gia tộc của người đó cũng bị tiêu diệt sạch.

Quy tắc này cũng nhằm để tránh tình trạng một người gặp phải hung thú, bị rơi vào tâm ma và bị kẻ khác thừa cơ tấn công. Dù sao thì cũng không ai có khả năng phòng bị người khác đánh lén khi đang rơi vào ảo giác, Bố Liên Chu cũng không thể, Đường Phong cũng không thể.

Đương nhiên, ngươi muốn đánh lén cũng được, nhưng phải âm thầm lén lút, đừng để người khác phát hiện.

Quy tắc tuyên bố hoàn tất, Bố Trường Hải vung tay lên:

- Xuất phát!

Hơn một trăm người cùng với các trưởng bối của các đại gia tộc, luũ lượt đi theo sau Bố Trường Hải phía sau, xuất phát đến Tru Tâm Động của Bố gia.

Vị trí của Tru Tâm Động rất hẻo lánh, cũng không phải trong thôn trang mà bọn người Đường Phong đang ở, đoàn người đi khoảng hai canh giờ mới đến một thôn trang khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK