Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nhóc con nghĩ thật hay, là ngươi nghểnh cổ tự chặt hay phiền lão tử động thủ?

Đoạn Thất Xích lắc lắc đầu, chuyển nhãn thần ra khỏi vị trí vừa thấy một màn kinh hãi vừa rồi, trầm giọng nói.

Tạ Tuyết Thần khẽ cười một tiếng:

- Đoạn sư thúc, ngươi cảm giác được phần thắng của các ngươi lớn tới mức nào?

Đoạn Thất Xích nói:

- Dù sao đi nữa ngươi cũng chết chắc rồi, bên phía chúng ta có bốn người, mà bên các ngươi chỉ có năm người mà thôi.

Nhân số này đã trừ đi hai đại cao thủ Linh giai sang một bên, trong suy nghĩ của mọi người, hai vị cao thủ Linh giai khẳng định là muốn chiến đấu một đấu một. Mà bởi vì thực lực của bọn họ không chênh lệnh nhiều, đại khái kết quả chỉ là ngang tay mà thôi.

Lời nói của Đoạn thất Xích còn chưa dứt, cách đó không xa lại vang lên tiếng ống tay áo xé gió, hơn nữa thanh âm nghe được không phải chỉ một người, hầu như tất cả mọi người đều không nhịn được nhíu sát lông mày lại.

- Là Ô Long tam sứ!

Phi Tiểu Nhã ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lập tức mở miệng nói. Nghe xong những lời này, đám người Thang Phi Tiếu không khỏi yên lòng.

Chỉ trong thời gian ba hơi thở, ba lão giả nhìn bề ngoài ước chừng bảy tám mươi tuổi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, ba người này rất có điểm vị đạo tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc trắng, mỗi một người đều mặc hoàng bào, vóc người khuôn mặt đều tương đối giống nhau, nhìn qua còn tưởng rằng là an hem sinh ba, bất quá tỉ mỉ nhận biết, ba người này có sự khác nhau rất lớn, một người trong đó có mặt màu đen, một người mặt màu hồng, một người còn lại coi như tương đối trung bình.

Ô Long tam sứ, chính là ba vị cao thủ lão cung chủ Đại Tuyết Cung chuẩn bị cho Phi Tiểu Nhã từ khi sáng lập ra Ô Long Bảo. Ba vị cao thủ này bình thường đều tu luyện tại mật thất Ô Long Bảo, căn bản không hề ra ngoài, thân phận cũng cực kỳ cơ mật, cho dù là đệ tử Ô Long Bảo cũng có tới chín thành chín người không hề biết sự tồn tại của họ.

Dù sao trong Ô Long Bảo không có khả năng không có cao thủ tọa trấn, năm đó Phi Tiểu Nhã tới Ô Long Bảo mới chỉ có tu vi Địa giai thượng phẩm, mà ba vị cao thủ này chính là tiền vốn ban đầu do chính tay lão cung chủ chuẩn bị cho Phi Tiểu Nhã.

Ba người này có bối phận cực cao trong Đại Tuyết Cung, trên cơ bản có thể coi như sư huynh đệ đồng môn đối với lão cung chủ, coi như là đám người Thang Phi Tiếu gặp bọn họ cũng phải cúi người, cung kính kêu một tiếng sư thúc.

Tuy rằng ba người này cũng chỉ có thực lực Thiên giai thượng phẩm, nhưng dù sao tuổi tác đã cao, công lực bản thân đã tu luyện tới mức tinh thuần thâm hậu, nhưng nếu luận sức chiến đấu thực tế mà nói, bọn họ còn kém hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích một chút.

Đây là lần đầu tiên Đường Phong nhìn thấy Ô Long tam sứ, càng là lần đầu tiên nghe được tên của bọn họ, nhịn không được có chút hiếu kỳ, nhẹ nhàng đẩy đẩy Thang Phi Tiếu nói:

- Tiếu thúc, ba người này từ đâu tới?

Thang Phi Tiếu ở một bên nhẹ giọng nói:

- Nguyên bản là tam đại hộ pháp Thiên Địa Nhân của Đại Tuyết Cung, người mặt đen tên là Vô Thiên, người mặt đỏ kia là Vô Địa, người còn lại là Vô Nhân, thời điểm sáng tạo ra Ô Long Bảo, ba người này đã phái tới đây làm Ô Long tam sứ rồi.

Vô Thiên Vô Địa Vô Nhân? Đường Phong có chút nghi hoặc hỏi:

- Bọn họ là ba huynh đệ?

- Đúng vậy!

Thang Phi Tiếu gật đầu.

- Năm đó ta và lão Đoạn còn chưa xuất đạo, Đại Tuyết Cung chính là nhờ vào ba người này chống đỡ. Hắc, ba lão gia hỏa này đã nửa bước vào quan tài, nhưng vẫn không thay đổi bao nhiêu so với trước kia a!

- Vậy chẳng phải bọn họ chính là trưởng bối của hai người?

Đường Phong hỏi.

Lúc này tam sứ Thiên Địa Nhân đã hạ xuống mặt đất, đứng trước mặt Thang Phi Tiếu, nhàn nhạt gật đầu đối với nàng:

- Bảo chủ!

Phi Tiểu Nhã nhịn không được vui mừng cười cười, có ba người này gia nhập vào chiến tường, cục diện có thể nói là thay đổi ngay lập tức, nguyên bản bên phía Ô Long Bảo chiếm một chút ưu thế, hiện tại không cần bàn vãi đã kéo dãn ưu thế này rất nhiều, thậm chí có thể nói là chiếm ưu thế áp đảo.

Không riêng Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích, thậm chí Mang chấp sự và Sở Văn Hiên cũng nghiêm nghị sắc mặt, cung kính hành lễ nói:

- Ra mắt ba vị sư thúc!

Ba vị lão giả râu tóc bạc trắng nhận thi lễ này, ánh mắt dừng lại một chút trên người Mang chấp sự, lập tức chuyển sang nhìn Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích, không nói lời nào, thái độ có vẻ tương đối kiêu căng ngạo mạn.

Hai đại sát thần nhịn không được đảo con mắt trắng, nghĩ tầm ba lão bất tử này thực biết tỏ bộ dáng, phảng phất giống như người nào cũng thiếu bọn họ mấy trăm vạn lượng bạc.

Thời điểm Ô Long tam sứ và đám người Phi Tiểu Nhã chào hỏi nhau, Âu Dương Vũ liếc mắt nhìn Tạ Tuyết Thần, trong lòng có chút nghi hoặc.

Nguyên bản hắn tưởng rằng thần sắc của Tạ Tuyết Thần sẽ có một chút biến hóa, dù sao đối phương đột nhiên nhiều hơn ba chiến lực cường đại, thế nhưng nhìn lại, thần sắc của Tạ Tuyết Thần không hề có một chút biến hóa, thậm chí ngay cả biểu tình phẫn nộ và vặn vẹo vừa rồi đều biến mất không thấy rồi, vẻ tự tin và tính trước ban đầu đã hoàn toàn thay thế.

Người này, sợ là có chuẩn bị trước gì đó a, chỉ là những chuyện này không phải là điều Âu Dương Vũ cần quan tâm, hiện tại Âu Dương Vũ muốn đại chiến một trận với Tuyết Nữ.

- Tạ cung chủ!

Âu Dương Vũ nhẹ giọng mở miệng nói:

- Âu Dương sợ là chỉ có thể giúp ngươi bám chân Tuyết Nữ các hạ mà thôi.

- Âu Dương tiên sinh cứ tự nhiên, việc còn lại, Tạ mỗ sẽ xử lý!

Tạ Tuyết Thần mỉm cười đáp.

Quả nhiên là có chuẩn bị từ trước, bằng không làm sao tự tin như vậy, Âu Dương Vũ gật đầu, chuyển ánh mắt về phía Diệp Dĩ Khô, mở miệng nói:

- Tuyết Nữ các hạ, uy lực thiên kiếp vừa rồi quả thực khiến Âu mỗ bái phục, tuy rằng muốn cùng với các hạ luận bàn một chút về Thiên kiếp chi cảnh, đáng tiếc lần này Âu Dương tới có trọng trách trong người, bất đắc dĩ sợ là phải đắc tội với các hạ rồi.

Tuyết Nữ hơi gật đầu, nói thực ra, Âu Dương Vũ từ đầu tới cuối tạo ra cho Tuyết Nữ cảm giác rất không tồi, so với tư thái giả vờ giả vịt của Tạ Tuyết Thần, không cần bàn cãi hắn càng thêm thành thục ổn trọng hơn nhiều, tuy rằng hiện tại hai bên là địch nhân, thế nhưng cũng không hề hạ thấp đánh giá của Tuyết Nữ đối với hắn.

Trận đại chiến này, mặc kệ nói như thế nào, hai cao thủ Linh giai muốn nhúng tay vào nhất định phải vượt qua được cánh cửa đối phương, vì vậy hai người cần phải đánh một hồi.

- Đi theo ta! Tìm một địa phương không người lại tính toán!

Tuyết Nữ khẽ mở môi mềm, lên tiếng nói.

Lúc nói xong chuyển sang liếc nhìn Đường Phong, truyền âm nói:

- Phong nhi, đợi lát nữ con tìm một chỗ kín đáo trốn đi, không nên nhúng tay vào cuộc chiến nơi này, có mấy người Thang Phi Tiếu, đại cục hẳn là đã định rồi!

Chương 377: Trộm nhà khó phòng (hạ).

Đường Phong gật đầu, hắn vốn cũng có suy nghĩ như vậy, lúc này thân hình Tuyết Nữ mới nhoáng lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, sau một khắc, Âu Dương Vũ cũng biến mất không còn, chỉ để lại một dòng xoáy nho nhỏ tại địa phương vừa mới đứng thẳng.

Lúc hai vị cao thủ Linh giai biến mất, bầu không khí khẩn trương ban đầu đột nhiên giương cung bạt kiếm, cả hai bên đều biết rõ, đại chiến căng thẳng sắp diễn ra, thắng thua không hẳn đã rõ ràng.

Đoạn Thất Xích lạnh lùng nói:

- Hiện tại là bảy đánh năm rồi, ngươi nói hiện tại chúng ta có bao nhiêu phần thắng?

Những lời này không cần bàn cãi chính là đáp lại vấn đề Tạ Tuyết Thần nói vừa rồi.

Tạ Tuyết Thần vẫn nở nụ cười tự tin nhàn nhạt như cũ, nụ cười tràn ngập vẻ tự tin này khiến mọi người cảm giác có chút không quá thỏa đáng, nếu như đầu của Tạ Tuyết Thần không phải là bị hỏng hóc, đại khái có thể phán đoán được thế cục hiện tại đối với hắn rốt cuộc có bao nhiêu bất lợi, thế nhưng dáng vẻ của hắn lại hoàn toàn không giống như tình thế biểu hiện bên ngoài.

- Cẩn thận, khả năng có trá!

Đôi lông mày của Thang Phi Tiếu ngưng tụ, mở miệng nhắc nhở nói.

Tiếng nói còn chưa hoàn toàn dứt, ba cỗ cương khí mãnh liệt đột nhiên bộc phát, lập tức truyền tới âm thanh rắc rắc, Mang chấp sự và hai đại sát thần đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, liên tục bật lui vài bước, há miệng phun ra một chuỗi máu tươi.

Tình huống hầu như khiến mọi người không thể tin tưởng đột nhiên phát sinh ngay trước mặt, ngay cả bốn sát thủ Đại Tuyết Lâu đứng phía sau Tạ Tuyết Thần cũng giống như vậy.

Bốn vị sát thủ này vừa mới giữ biểu tình khẩn trương như lâm đại địch, hiện tại đột nhiên từ khẩn trương thành kinh ngạc.

Duy nhất chỉ có một mình Tạ Tuyết Thần hiện lên một tia trào phóng và tươi cươi đắc ý:

- Đoạn sư thúc, hiện tại thì sao?

- Thằng nhóc con!

Đoạn Thất Xích đưa tay lau vết máu nơi khóe miệng chính mình, oán hận mắng một tiếng.

- Ba vị tổ sư…

Phi Tiểu Nhã không thể tin tưởng nhìn tam sứ Thiên Địa nhân, trong mắt tràn đầy ý thất vọng và oán hận:

- Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Cuộc chiến lấy một phương thức không thể tưởng tượng được làm mồi lửa kích phát, tất cả mọi chuyện đều khiến Đường Phong đứng phía sau nhìn thấy rõ ràng.

Động thủ trước nhất lại chính là Ô Long tam sứ tới chậm nhất, mà đối tượng bọn họ động thủ lại chính là Mang chấp sự và hai đại sát thần.

Thời điểm Ô Long tam sứ vừa mới tới hắn còn không quá chú ý, chỉ biết là ba vị cao thủ không quen biết mà thôi, hơn nữa lúc ba người này vừa mới hạ xuống đất, như vô ý mà vô ý phân tán ra, động tác rất tự nhiên, cũng không hề khiến mọi người xuất hiện nghi ngờ. Bọn họ mỗi người đều đứng tại vị trí phía trước cao thủ Ô Long Bảo một chút.

Ngay trong nháy mắt vừa rồi, ba người mạnh mẽ xoay người, cũng giống như có liên hệ tâm linh, đồng thời đánh mạnh một chưởng đối với người chính mình đứng chắn phía trước.

Cho dù là hai đại sát thần và Mang chấp sự vốn lõi đời giống như hồ ly tinh, kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú tới không thể phong thú hơn, cho dù có cẩn thận nhiều hơn nữa cũng không thể nghĩ tới trong thời khắc then chốt hiện tại sẽ bị Ô Long tam sứ đánh lén như vậy.

Tất cả bọn họ chính là sư thúc, là trưởng bối!

Ô Long tam sứ và lão cung chủ vốn là con bài chưa lật lão cung chủ đặc biệt chuẩn bị cho Phi Tiểu Nhã, là nhân vật cấp bậc nguyên lão từ khi Đại Tuyết Cung mới sáng tạo ra, có thể nói coi như là toàn bộ thế giới phản bội Phi Tiểu Nhã, Ô Long tam sứ cũng không nên phản bội nàng mới đúng.

Thế nhưng sự thực đã thắng hùng biện, Ô Long tam sứ đột nhiên phản bội, trong nháy mắt khiến bên Ô Long Bảo rơi vào hoàn cảnh vô cùng xấu.

Sắc mặt đám người Thang Phi Tiếu lập tức trở nên rất khó coi, lại liên tưởng tới biểu tình và thái độ tự tin của Tạ Tuyết Thần, bọn họ không làm sao nghĩ được nguyên nhân trong đó.

- Không cần phải hỏi nữa, sự tình đã rõ ràng rồi!

Thang Phi Tiếu ôm ngực, ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói.

- Phòng ngày phòng đêm, trộm nhà khó phòng!

Đoạn Thất Xích cũng cười khổ không thôi:

- Tạ Tuyết Thần, ngươi giỏi lắm!

Không ai suy nghĩ cẩn thận rốt cuộc là nguyên nhân nào khiến Ô Long tam sứ lâm trận phản bội, cũng không hề có bất cứ người nào biết rốt cuộc bọn họ tiếp xúc như thế nào.

Lúc này bốn vị sát thủ Đại Tuyết Lâu mới biết được, vì sao đám người chính mình vừa mới tiến vào trong Ô Long bảo đã có thể thu được tin tức về Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích, vì sao cung chủ chỉ dẫn theo mấy người bọn họ giết tới Ô Long Bảo. Nguyên lai là có Ô Long tam sứ làm nội ứng, có ba người bọn họ làm nội ứng, hơn nữa xuất thủ đánh lén, địch nhân nào còn có cơ hội trở mình?

Bốn người không khỏi bội phục không gì sánh được đối với Tạ Tuyết Thần, thủ đoạn như thế này, tâm cơ như thế này, bọn họ định trước là không thể chơi được.

Sự thực cũng là như vậy, tuy rằng hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích dịch dung tiến vào trong Ô Long Bảo, thế nhưng thể hình của Thang Phi Tiếu quá mức khác người, chỉ cần hơi chút quen thuộc đối với hắn là lập tức nhìn ra được thân phận đích thực của hắn. Lúc bị cơ sở ngầm Tạ Tuyết Thần an bài bên trong Ô Long Bảo, thông báo cho Ô Long tam sứ, ba người bọn họ tùy tiện suy nghĩ một chút là có thể biết được tình hình thực tế rồi.

Ngược lại là Tuyết Nữ, ban đêm tiến vào trong Ô Long Bảo, chưa từng bị cơ sở ngầm của Ô Long Bảo phát hiện, lúc này mới khiến bọn hắn không thu được một phần tin tức quan trọng.

- Ba vị có nên cho ta một lời giải thích hay không?

Phi Tiểu Nhã lạnh lùng nhìn vào Ô Long tam sứ. Ngay cả ba người này cũng có thể làm phản, bảo nàng sau này sao có thể tin tưởng được người khác?

Trên mặt ba lão giả nửa đoạn cổ đã chui vào trong mồ không tự chủ hiện lên một tia hổ thẹn.

Thiên sứ nhẹ nhàng thở dài một tiếng:

- Chuyện bất đắc dĩ.

Địa sứ nói:

- Không thể nói nguyên nhân cụ thể!

Nhân sứ nói:

- Mong bảo chủ thứ lỗi!

Ba người không hổ là thân huynh đệ, ngay cả nói chuyện cũng là một câu lại một câu, chính giữa không thề có chút gián đoạn, phảng phất giống như đã thương lượng từ trước, ngay cả ngữ khí ôn tồn đều giống như một người nói ra.

- Không cần phải hỏi nữa!

Thang Phi Tiếu khoát tay áo, hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn Ô Long tam sứ nói:

- Ba vị sư thúc đã làm như vậy, ta và lão đoạn tự nhiên sẽ đãi đãi ba vị sư thúc giống như địch nhân không chết không thôi!

- Như vậy tốt nhất!

Ba người đồng thời gật đầu.

- Tiểu Nhã, chuyện cho tới bây giờ, nàng sẽ không suy nghĩ cẩn thận hay sao?

Tạ Tuyết Thần đột nhiên mở miệng nói:

- Chỉ cần nàng đáp ứng điều kiện của ta, ta có thể thả mọi người ở đây rời đi!

Chuyện cho tới lúc này, Tạ Tuyết Thần còn tỏ ra bộ dạng giả dối như vậy, quả thực khiến một người vốn ngoài cuộc như Đường Phong cảm thấy vô cùng buồn nôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK