Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Hắc Phượng phá trứng trọng sinh cũng không chạy trốn, mà nó nhu thuận đứng nép người bên cạnh Đường Phong, chỉ thấy một con chim nhỏ đang dùng mỏ của mình mổ nhẹ lên gò má Đường Phong, nó dùng lực đạo không lớn, rất nhu hòa, mổ lên chỉ cảm thấy ngứa ngứa.

Nhưng Đường Phong không để ý đến sự nhu thuận của nó, mà là đang chú ý đến hình dáng của nó.

Nó chỉ lớn như lòng bàn tay, bộ dáng hoàn toàn giống như Hồng sam nữ tử khi hóa thành chân thân, chỉ có điều nhỏ hơn vô số lần, hơn nữa màu sắc là màu đen kịt, cái đuôi thật dài, tròng mắt màu đen đang không ngừng chuyển động, lộ ra vô cùng khôn khéo và linh động.

Lông mày Đường Phong nhíu lại... Giống như trong tưởng tượng của mình, nhưng bề ngoài lại không giống a!

Liếc nhìn Hắc Phượng trước mắt, nhìn rất giống một con quạ đen. Mình thiên tân vạn khổ làm cho nó sống lại, là muốn gia tăng thực lực của mình, nhưng nó như một tiểu chút chít lớn cỡ lòng bàn tay, có thể đưa ra chiến trường được sao? Địch nhân tát một cái cũng có thể đè bẹp nó.

Chẳng lẽ... Thành viên Phượng chi nhất tộc sau khi trọng sinh, còn phải phát triển lại lần nữa? Nó phải mất bao nhiêu năm tháng nữa mới có thể phát triển đến trình độ của hồng sam nữ tử?

- Đương nhiên là phải phát triển lần nữa a!

Bên ngoài Thiên Thánh Cung, trong gian nhà gỗ, hồng sam nữ tử vừa uống nước trà, vừa lẩm bẩm.

- A..., tính toán thời gian, không biết xú tiểu tử kia có biết được bí mật này không?

Cũng không biết hắn có hối hận hay không, hừ, dám đấu với lão nương, ngươi còn kém lắm.

Chính vì Hắc Phượng sau khi trọng sinh phải phát triển lại một lần nữa, cho nên Hồng sam nữ tử ngày đó mới không có kiên trì cướp đoạt, mà đàm phán điều kiện với Đường Phong.

Nàng chiếu cố một tiểu chút chít tuy không có vấn đề gì, nhưng Hắc Phượng mới sinh tính tình vốn không tốt, dạy bảo cũng mệt muốn chết, loại chuyện phiền toái này Hồng sam nữ tử không muốn dây vào, nếu Đường Phong đã kiên trì như vậy, phiền toái này cứ để hắn chịu, đợi đến lúc hắn chết đi, mình sẽ đi tiếp nhận Hắc Phượng, khi đó Hắc Phượng cũng đã phát triển không sai biệt lắm.

Chỉ lo lắng một vấn đề duy nhất đó là, tiểu tử này có quá nhiều phiền toái, nhưng lấy thực lực của hắn, muốn bảo hộ một tiểu Hắc Phượng mới sinh hẳn không có vấn đề gì.

Đường Phong ngồi dưới đất kinh ngạc nhìn Hắc Phượng trước mặt, đây chính là Hắc Phượng mà hắn ký thác rất nhiều kỳ vọng, thì ra nó có bộ dạng này!

Đường Phong thất vọng muốn chết! Hình như Hắc Phượng cũng phát giác được suy nghĩ của Đường Phong, nó nhảy nhót lên người của Đường Phong, dùng cái đầu nhỏ dán vào đôi má của Đường Phong, từng tiếng hót thanh thúy và nhu nhược từ trong miệng của nó phát ra, âm thanh giống như hài tử đang nức nở, cảm giác ngứa và ấm áp truyền tới, Đường Phong bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, bỏ đi, tốt xấu gì mình cũng mất một nửa máu tươi cho nó, thực lực thấp thì thấp, sau này cũng không cần phải nó tham gia chiến đấu làm gì, cứ xem nó như hài tử mà nuôi dưỡng là được.

- Đi, ta mang ngươi trở về.

Đường Phong duỗi một tay ra, cầm lấy Hắc Phượng, sau đó đặt nó lên bờ vai của mình, hướng về phía Thiên Tú bay đi.

Tuy trạng thái hôm nay của Hắc Phượng làm cho Đường Phong thất vọng, nhưng dù sao nó cũng là thượng cổ linh thú, dù Hắc Phượng vừa mới sinh ra, nhưng đã phát ra linh khí ba động của Ngũ giai linh thú.

Ngũ giai linh thú, thực lực đó hiện giờ đặt trước mặt Đường Phong không tính là mạnh, nhưng thời điểm lần đầu tiên tiến vào Khúc Đỉnh Sơn, hắn đã bị Ngũ giai linh thú rượt đuổi làm chạy bán sống bán chết.

Rất nhiều linh thú dùng cả cuộc đời, cũng không thể tiến vào cảnh giới Ngũ giai, chỉ cần điểm này, có thể nhận ra giá trị của Hắc Phượng là không thể đánh giá.

Một lần nữa trở lại Yên Liễu Các, Yên Liễu Các biến thành rất náo nhiệt, tất cả mọi người đang tu luyện trong mật thất cũng đi ra, Tiếu Thúc kéo tay Đoạn thúc đi so chiêu, những người còn lại thì đứng ở bên cạnh xem cuộc chiến, Đường Phong mang theo Hắc Phượng xuất hiện trước mặt mọi người, bộ dạng của tiểu chút chít rất khả ái nên nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

- Ồ, Phong thiếu, đây là linh thú gì?

Tiếu thúc đình chỉ đánh nhau, đi đến trước mặt Đường Phong, nghi hoặc nên hỏi một câu, thành viên của Phượng chi nhất tộc rất ít, người có thể nhìn thấy thành viên Phượng chi nhất tộc còn ít hơn.

Tuy giờ phút này hình dáng của Hắc Phượng đã có hình thức ban đầu của Phượng Hoàng, nhưng không ai nhận ra.

Tiếu thúc vừa hỏi vừa thò tay vuốt đầu của Hắc Phượng, nhưng chẳng ngờ rằng tròng mắt của Hắc Phượng xoay tròn lóe ra hào quang dữ tợn, cái mỏ mở ra, một luồng Hắc Viêm từ trong miệng của nó bắn ra.

- Đây là...

Sắc mặt Tiếu thúc biến đổi, vội vàng thu tay lại, sau đó đánh ra một chưởng, thân hình nhanh chóng thối lui về phía sau.

Cách Không Thủ, cảm nhận được trong Hắc Viêm chất chứa lực sát thương quái dị, Tiếu thúc vừa ra tay đã đánh ra tuyệt kỹ thành danh của mình, Linh giai cảnh giới đánh ra Cách Không Thủ giống như một bàn tay thật, đánh lên Hắc Viêm, bàn tay chưởng biến thành trảo, bắt Hắc Viêm vào trong lòng bàn tay, bóp mạnh một cái, cương khí mạnh mẽ bộc phát ra, dập tắt Hắc Viêm một cách triệt để.

Đây không phải là Tà Ngô Đồng hấp dẫn thiên địa tà hỏa, chỉ một Hắc Phượng mới sinh mà thôi, uy lực không thể nào so sánh với trước đây.

Dù là như thế, biểu hiện của Hắc Phượng đã làm cho tất cả mọi người ngẩn ngơ. Không có ai nghĩ tới, một con quạ đen bé tí không ngờ lại hung tàn như vậy.

- Loong coong...

Một tiếng kiếm minh vang lên không dứt, mọi người nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy Viêm Nhật Kiếm trong tay của Tứ Nương không ngừng phát ra âm thanh.

Tứ Nương hồ nghi giơ Viêm Nhật Kiếm lên, lại đưa mắt nhìn về phía Hắc Phượng, không biết vì cái gì, nàng cảm giác kiếm linh hôm nay lại sinh động như vậy, hơn nữa kiếm linh có phản ứng với con quạ đen kỳ dị đó, giống như có sự liên hệ khó hiểu nào đó.

Ánh mắt của Hắc Phượng cũng nhìn qua, nhìn chằm chằm vào Viêm Nhật Kiếm, không chớp mắt cái nào, trong mắt Hắc Phượng lóe ra một tia thần sắc đau thương.

Xôn xao một tiếng, một hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng từ trong Viêm Nhật Kiếm xông ra, giương rộng đôi cánh vàng óng ánh ra, ngửa đầu cất tiếng gáy.

Kiếm linh hiện ra! Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, trong Thần binh đều có khí linh, mỗi khí linh đều là tinh hồn của thượng cổ linh thú, bị phong ấn trong Thần binh, dưới tình huống bình thường kiếm linh không bao giờ để lộ ra chân thân, chỉ có thời điểm chủ nhân vận dụng đến nó, mới có thể sử dụng Kiếm Linh Gia Thân, đề cao sức chiến đấu của chủ nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK