Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tứ Nương vuốt vuốt mái tóc, buồn bả nói:

- Phong thiếu có ân tình rất nặng với cả nhà của ta, Tứ Nương cùng lão Thang cũng không phải loại người có ơn không báo, chuyện nhỏ này ngươi chỉ cần bảo một tiếng là được, không cần phải rào trước đón sau như vậy.

Đường Phong gãi gãi đầu nói:

- Tuy là chuyện nhỏ, nhưng lại rất tốn thời gian, ta cảm thấy quấy rầy việc tu luyện của các ngươi là không nên.

- Phong thiếu không cần khách khí như thế. Như vậy đi, ngươi chuẩn bị tài liệu cho tốt, ngày mai ta và lão Thang sẽ giúp ngươi chế tạo.

Có được câu hứa hẹn của Tứ Nương, tâm tình Đường Phong sảng khoái vô cùng. Trước kia Tứ Nương cùng Tiếu thúc giúp hắn chế tạo ám khí, nhưng thời gian dùng lâu như vậy, cần phải bổ sung thêm. Hiện tại cương tâm của hắn đã có diễn sinh ra thuộc tính, trên lý luận đã có thể tự mình rèn, nhưng hắn không quá quen thuộc, cần phải rèn luyện nhiều hơn mới thành thục được.

Hơn nữa, thực lực bây giờ của hắn đã đề cao, cho nên yêu cầu đối với ám khí cũng cao hơn một chút, nếu bản thân tự rèn chỉ sợ không đạt yêu cầu. May mắn là, lần trước lúc lúc cướp sạch Nhất Đao Môn đã lấy được không ít khoáng thạch, nếu dùng để rèn ám khí thì dư xài.

Nhưng từ khi lấy được Thiên Ngoại Vẫn Thạch từ Nhất Đao Môn, Đường Phong vẫn không biết nên rèn cái gì, vũ khí thì hắn không cần, Thiên binh trong Mị Ảnh không gian có một bó to, dùng để rèn ám khí thì quá lãng phí, thần binh là thứ Đường Phong đỏ mắt, nhưng vũ khí đạt tới cấp bậc đó không phải nói rèn là có rèn ra.

Lại nói trong Mị Ảnh không gian có không ít tài liệu trân quý, Thiên Ngoại Vẫn Thạch, Thiên Lôi Thần Mộc... Còn có đủ loại dược tài quý hiếm, tất cả đều có giá trị xa xỉ, trừ một ít đã đưa cho Lưu Tô sư tỷ luyện dược, nhưng thứ khác tạm thời chưa dùng, cho nên vẫn để bên trong.

Buổi chiều, hắn đem toàn bộ khoáng thạch trong Mị Ảnh không gian ném hết vào trong lò rèn của Thiên Tú, làm cho Tứ Nương và Tiếu thúc đau đầu không thôi.

Ban đêm lúc nghỉ ngơi, Đường Phong giả vờ giả vịt than thở không thôi, Lưu Tô sư tỷ nhìn thấy hắn như vậy liền biến sắc, khẩn trương hỏi thăm:

- Sư đệ không thoải mái ở đâu sao?

- Chẳng biết tại sao, trong ngực rất rối loạn.

Vẻ mặt Đường Phong khổ sở.

Sư tỷ vội vàng từ trên giường nhỏ đi xuống, đi đến bên cạnh Đường Phong ngồi xuống, một tay để vào ngực Đường Phong cẩn thận tra xét.

Sau nửa ngày, không phát hiện bất cứ dị thường nào.

- Là ở đây sao?

Sư tỷ nghi hoặc hỏi thăm.

Hiện tại đã chuyển xuống vị trí dưới bụng.

Đường Phong nghiêm trang.

Sư tỷ tiện tay dời xuống một ít.

- Thấp xuống một chút...

Sắc mặt sư tỷ lập tức hồng lên, thu hồi tay mình, thấp giọng nói:

- Tiểu Lại tỷ tỷ nói... Không thể để cho ngươi quá phóng túng...

Đường Phong bị giáo huấn cũng ngượng ngùng, hắn cũng không có ý gì, hắn chỉ muốn đùa giỡn sư tỷ mà thôi. Mỗi lần sư tỷ lộ ra biểu lộ ngượng ngùng, luôn làm cho Đường Phong mê luyến không thôi.

Mạc Lưu Tô giống như một con thỏ nhỏ, luôn bị sư đệ mạnh mẽ này ăn đến xương cốt không còn.

Nhưng lần này Đường Phong không có nói dối, từ hôm qua sau khi xuất quan, trong nội tâm của hắn luôn xuất hiện cảm giác hoảng sợ, loại cảm giác này không phải rất mãnh liệt, nhưng thỉnh thoảng lại lóe lên, làm cho cả người phát lạnh.

Rốt cuộc là như thế nào? Đường Phong không có nói với bất cứ ai, bởi vì ngay cả bản thân hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Thực lực đến trình độ của hắn, không có khả năng bị bệnh, huống chi tố chất thân thể của hắn cường hãn vô cùng, bị bệnh là chuyện không thể xảy ra.

Chẳng lẽ thân nhân của mình đã xảy ra chuyện, trong lòng mình phát sinh cảm ứng? Đường Phong không thể không nghĩ đến phương diện này.

Nhưng người có quan hệ thân mật với mình, phần lớn đều ở Yên Liễu Các, cũng không xảy ra đại sự gì.

Tâm thần không tập trung, ngay cả ngồi xuống tu luyện cũng không chuyên chú, bất đắc dĩ, Đường Phong chỉ có thể nằm yên, trong đầu loại bỏ thân bằng hảo hữu ra, chẳng lẽ bọn họ đã xảy ra chuyện gì?

Trong giây lát, trong đầu Đường Phong đột nhiên xuất hiện hình ảnh Tuyết Nữ nói chuyện với hắn, nói về lời tiên đoán của thập đại thần binh.

Trong thiên hạ, thần binh tổng cộng mười chuôi! Nếu có thần binh mới xuất thế, trong thập đại thần binh sẽ có một thanh bị hủy. Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm của Lôi Tẩu có thể xem là thần binh mới, hắn thân là Linh giai cao thủ, ở thế giới bên ngoài sẽ không phát sinh nguy hiểm gì.

Chỉ có điều tên này vẫn không có tin tức gì, bên ngoài cũng không có tin tức của hắn, Đường Phong không biết hắn đã chạy tới địa phương nào.

Khả năng còn lại, chỉ có Thủy Hàn Kiếm của Tuyết Nữ cùng Khấp Huyết Thương của Đường Đỉnh Thiên.

Hai vị này sau khi từ biệt hắn ở Bạch Đế thành đã trở về Linh Mạch Chi Địa, lần đó có mâu thuẫn với người Chung gia, Chung gia lại có sáu vị Linh giai, không biết có phải bọn họ hay không.

Nếu thần binh bị hủy, nhất định chủ nhân của nó cũng không có khả năng may mắn sống sót.

Nghĩ đến đây, Đường Phong lại lo lắng. Dù hai vị này tiếp xúc với hắn không dài, dù mới gặp Đường Đỉnh Thiên một lần, nhưng dù sao họ vẫn là phụ mẫu của cỗ thân thể này, máu mủ tình thâm, Đường Phong không thể nào bỏ mặc.

Xem ra mình phải tranh thủ thời gian đi Linh Mạch Chi Địa kia một chuyến. Chỉ có điều ám khí trong tay không còn bao nhiêu, cho nên chỉ có thể đợi Tứ Nương và Tiếu thúc rèn xong ám khí mới có thể lên đường.

Mấy ngày kế tiếp, Tứ Nương cùng Tiếu thúc một mực làm việc, không ngại cực khổ chế tạo ám khí, lần này họ làm chăm chỉ hắn cả lần trước, bởi vì ám khí lần này tốt hơn lần trước một bậc, tối thiểu phải đạt tới đẳng cấp Cương binh.

Đừng tưởng Cương binh có thể tùy tiện là có thể luyện chế, cũng chỉ có Thiên giai cao thủ như Tứ Nương tu luyện Bạch Chích cương khí, mới có thể rèn luyện kim loại đến trình độ Cương binh, cộng thêm Tiếu thúc công lực thâm hậu, chế tạo ra ám khí muốn không tốt cũng khó khăn.

Thừa dịp hai người đang chế tạo ám khí, Đường Phong lại tiến vào Khúc Đình Sơn để làm quen với hai chưởng năng lượng cương tâm mới diễn sinh.

Băng cùng Hỏa, từ xưa đến nay đều xung khắc nhau, nhưng lúc này chúng lại cân đối với nhau trong thân thể Đường Phong, chịu sự chi phối của hắn.

Đứng ở Khúc Đình Sơn, Đường Phong cảm ứng thiên địa linh khí, hắn cảm giác được, có vô số linh khí bất đồng đang phiêu đãng trong thiên địa, cấu thành một thế giới kỳ lạ mà mắt thường không thể nhìn thấy.

Bời vì có nhiều thiên địa linh khí như vậy, người tu luyện mới có thể hấp thụ, tăng cường thực lực bản thân.

Tâm thần khẽ động, Đường Phong sử dụng Hỏa năng lượng trong cương tâm, trong nháy mắt, một cổ ám áp từ trong mắt phải truyền ra, ngay sau đó, Đường Phong nhìn thấy một thế giới tràn ngập Hỏa linh khí.

Là nhìn thấy, dùng chính con mắt của mình để nhìn, không phải dựa vào cảm giác. Lực lượng cương tâm thúc dục, Hỏa hệ linh khí như biến thành thực chất, Đường Phong có thể dùng mắt thường để nhìn thấy.

Hơn nữa, trong thân thể của hắn như có một lực lượng vô hình dẫn dắt, đem Hỏa hệ linh khí trong phương viên trăm trượng tràn vào trong người Đường Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK