Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất quá, đêm nay rời đi không được rồi, đợi đến sáng mai cùng Bạch Nguyệt Dung nói một tiếng rồi mới đi được a. Đường Phong hạ quyết định, đang lúc muốn cất bước đi thì thần sắc khẽ động ngẩn nhìn lên bầu trời trên cao.

Vừa nhìn lên thì Đường Phong liền thấy có một đạo thân ảnh đang lẳng lặng đứng ở trên không trung, toàn thân hắc y cùng đêm tối hoà thành một thể, nếu không phải cảm giác đối với linh khí của Đường Phong lúc này rất nhạy bén thì chỉ sợ cũng không phát hiện ra sự tồn tại của người này, bởi vì công phu ẩn nấp của người này quá tốt.

Hắn tựa như một hạt bụi lơ lửng ở đó, trôi nổi theo những cơn gió, dấu giếm toàn bộ chấn động cương khí và cả sinh khí của bản thân.

Hai mắt Đường Phong không khỏi co rút lại, thầm nghĩ: "Người này có công phu thật cổ quái! Sau khi tiến vào Thiên giai thì có thể ngưng tụ cương khí vào lòng bàn chân, nhờ đó lăng không mà đứng. Tuy nói là vậy nhưng vẫn có hạn chế nhất định. Người mới tiến vào Thiên giai, khả năng khống chế cương khí rất thấp, mặc dù có thể lăng không đứng nhưng cũng không thể phi hành xa được. Chỉ có cao thủ đạt tới Thiên giai thượng phẩm, cảm ngộ đối với thiên địa linh khí đã đạt tới mức độ nhất định mới có đủ tư cách lăng không phi hành thoải mái, nhưng cũng không thể phi hành cao lắm, cũng chỉ có thể cách mặt đất tầm hai mươi trượng là cực hạn, bởi vì càng lên cao, gió càng mạnh. Thế nhưng, người này lại có thể phiêu bồng ở trên không trung, so với lăng không phi hành là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Muốn phiêu phù như thế thì khả năng khống chế linh khí phải cực cao, hơn xa so với lăng không phi hành. Thậm chí có thể nói, cao thủ Thiên giai thượng phẩm cũng không cách nào làm được, chỉ có người tu luyện võ điển đặc thù may ra mới có thể đạt được trình độ này. Nhưng hắc ảnh kia lại làm được, chẳng những làm được mà còn có thể đem toàn thân khí tức thu liễm vô cùng tốt và phiêu phù ở độ cao tận bốn năm mươi trượng, độ cao này cũng quá doạ người rồi! Cũng không biết hắn đã ở trên đó được bao lâu rồi, vậy mà lại không bị ai phát hiện ra. Đường Phong vừa rồi thân hãm chiến đấu cho nên cản bản không rãnh mà chú ý tới tình huống trên trời, thẳng đến lúc này mới phát giác ra. Là người Bạch Đế Thành?"

Trong lòng Đường Phong xẹt qua một tia nghi hoặc nhưng rồi lại phát giác không đúng.

Nếu là người của Bạch Đế Thành thì hắn làm sao có thể một mực ở trên đó quan chiến mà không xuống giúp đỡ Bạch Nguyệt Dung và Đường Phong? Huống chi, khi Đường Phong vừa nhìn đến hắn thì hắn lại có chút hoảng loạn, thân hình lập tức gấp rút bay ra ngoài Bạch Đế Thành?

- Ngưu huynh, bắt hắc ảnh kia lại cho ta!

Đường Phong cũng không chậm trễ, triển khai thân pháp đuổi theo hắc ảnh kia, đồng thời hô lớn với Lôi Tẩu một tiếng.

Lôi Tẩu không chút nào chần chừ, đột nhiên một tiếng sấm động vang lên, thân thể khôi ngô của hắn trực tiếp hoá thành một đạo điện quang từ trên mặt đất phóng lên trời đuổi theo hắc ảnh kia.

Đường Phong dùng thần thức khoá chặt hành tung của hắc ảnh kia, tốc độ của hắc ảnh này có chút quỷ dị, thậm chí so với Đường Phong còn nhanh hơn một chút. Chỉ có điều Lôi Tẩu là Linh giai cao thủ tốc độ càng nhanh hơn một chút. Khoảng cách giữa hắc ảnh kia và Lôi Tẩu rất nhanh chóng rút ngắn lại.

Đuổi theo khoảng hai trăm trượng, Đường Phong liền nghe được một tiếng quát lớn của Lôi Tẩu:

- Xuống dưới cho ta!

Ngay sau đó thân hình của Lôi Tẩu từ trong đạo lôi quang kia hiện ra, Thiên Lôi Thần Mộc kiếm đập xuống chỗ hắc ảnh. Trên mặt hắc ảnh biểu lộ vẻ hoảng hốt, kinh hô một tiếng vận công ngăn cản, nhưng với thực lực của hắn làm sao có thể chịu nổi một kích này?

"Oanh!" một tiếng, hộ thân cương khí của hắc ảnh liền bị đánh nát bét, năng lượng cường hoành của lôi hệ xâm nhập vào trong cơ thể hắn khiến hắn liên tục co rút rơi từ trên không trung xuống đất.

Đường Phong vẫn tiếp tục chạy tới, đồng thời đảo tay một cái, mấy chuôi phi đao liền bắn ra thẳng hướng mấy cái đại huyệt trên người hắc ảnh bắn tới.

Một thân thực lực của hắc ảnh cũng không yếu, bị Lôi Tẩu đánh một cái cũng không chết được, đây cũng không phải do năng lực chống cự của hắn cường hãn mà là do Lôi Tẩu đã khống chế lực đạo rất đúng mực. Bởi vì Đường Phong chỉ nói là đem hắc ảnh kia bắt lại chứ không nói là giết chết, cho nên Lôi Tẩu tự nhiên không hạ độc thủ.

Đang ở giữa không trung, bóng đen kia mạnh mẽ lắc lư thân thể, vất vả lắm mới khống chế được thân thể ổn định lại tiếp tục muốn chạy trốn nhưng không ngờ lại có mấy đạo hàn quang bắn lên người hắn.

- A a a a a ....

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một thân cương khí của hắc ảnh không cách nào vận lên được nữa, rơi thẳng xuống dưới đất.

May mắn là lúc này hắn cách mặt đất cũng chỉ tầm mười trượng mà thôi, với thực lực của hắn mặc dù không có cương khí hộ thể thì rơi xuống cũng không chết được, bất quá mặt mũi bầm dập là có.

Một tiếng "Oành!" thật lớn vang lên, hắc ảnh đã trực tiếp cắm đầu xuống đất, thiều chút nữa là gãy cả mũi. Đau xót mặt khổ cay ngọt ... gì đó tất cả tư vị đều đồng thời xông lên trong não hắn. Hắn vội vàng chống người đứng dậy nhưng chưa đợi hắn kịp có động tác gì thì một thanh trường kiếm lưu ly đã kề lên yết hầu hắn.

Động tác của hắn lập tức cứng ngắc lại, trường kiếm kia toả ra một mùi tanh nồng, rõ ràng là rất độc, hơn nữa mũi kiếm sắc bén vô cùng, muốn thọc vào yết hầu của hắn cũng không mấy khó khăn.

Ngẩng đầu nhìn lên, hắc ảnh liền thấy được trước mặt hắn là một người trẻ tuổi đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn. Người trẻ tuổi này gọi là Đường Phong, thực lực rất mạnh, hắc ảnh rất kiêng kị, dù sao lúc nãy hắn ở trên không trung nhìn cũng không ít, mặc dù cùng người trẻ tuổi này đơn đả độc đấu hắn cũng không có bao nhiêu phần thắng.

Một đạo điện quang từ giữa không trung bắn xuống, Lôi Tẩu đạp đất làm phát ra một tiếng động rất lớn, sau đó hắn nghi hoặc nhìn Đường Phong, có chút không hiểu tại sao Đường Phong lại muốn hắn bắt người này lại.

Lôi Tẩu từ sớm đã phát hiện ra người này tồn tại, bất quá lúc đó hắn vừa ra ngoài này, cũng không biết ai là địch ai là bạn, nhưng thấy đối phương dám lớn mật đứng ở trên cao thì chắc không phải là địch nhân cho nên Lôi Tẩu cũng không để ý lắm.

Nhưng hiện giờ xem ra người này hình như cũng là địch nhân!

- Ngươi là ai? Đường Phong híp mặt nhìn hắc ảnh hỏi.

Quan sát người này ở khoảng cách gần thì thấy hắn chỉ khoảng ba bốn mươi tuổi, thực lực đã đạt đến Thiên giai thượng phẩm, so với Hàn đại trưởng lão cũng không thua kém bao nhiêu, không biết tên này tu luyện công pháp gì mà đôi mắt của hắn dù ở trong đêm tối cũng toả ra vẻ yêu dị.

- Đường Phong, ngươi muốn cái gì?

Ngươi nọ lấy tay ôm ngực, khoé miệng tràn ra máu tươi, trên người có thêm vài chuôi phi đao, bộ dáng có chút chật vật không chịu nổi nhưng thần thái của hắn vẫn rất bình tĩnh, chậm rãi mở miệng nói:

- Ta là người của Hạ gia, ngươi vì sao lại tấn công ta?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK