Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giống như quả cầu tuyết, Hỏa hệ cương tâm đang không ngừng cắn nuốt Hắc Viêm, tốc độ lớn mạnh của nó có thể dùng mắt thường nhìn thấy được, thời điểm lực lượng cương tâm phát triển tới trình độ nhất định, Hắc Viêm bị đánh tan lại lần nữa ngưng tụ lại.

Nhưng lúc này, so sánh giữa hai bên, Hắc Viêm không còn khả năng ngăn cản lực lượng cương tâm ăn mòn nó nữa.

Chỉ trong mười tức thời gian ngắn ngủi, cổ Hắc Viêm đốt cháy thế gian vạn vật đã triệt để dung nhập thành một phần sức mạnh của Hỏa hệ cương tâm, trở thành một bộ phận của nó.

Sau khi cả hai dung hợp với nhau, Đường Phong còn sinh ra một loại ảo giác, đó chính là Tiểu Khô Lâu càng ngày càng sáng bóng, cứng rắn hơn một ít.

Cương tâm càng thêm ngưng thực, càng thêm xuất sắc, lực lượng cương tâm phát ra càng thêm cường đại, cũng có thể ngăn cản công kích của địch nhân, nó cũng đã thay đổi nguyên lý trước nay mà ai cũng công nhận.

Một ánh kim quang từ trong mắt phải của Tiểu Khô Lâu bắn ra, đó chính là Duệ Kim Chi Lực vừa rồi đánh vào, Đường Phong thấy vậy cũng thở dài, hắn lúc đầu còn định nhờ Duệ Kim Chi Lực dung hợp với Hỏa hệ cương tâm, để cho hai hợp thành một ngăn cản Hắc Viêm, nhưng không ngờ lại không cần dùng tới.

Điều này cũng khó trách, dù sao hai chủng hỏa diễm cũng đồng nguyên, có thể cùng xuất hiện trên một người đã là kỳ tích, muốn chúng dung hợp với nhau cũng rất nguy hiểm..

Tuy cách nghĩ này không thực hiện, nhưng Đường Phong cũng không chút thất vọng, đối với hắn mà nói, lần này có thể cắn nuốt được Hắc Viêm, biến thành một lực lượng mà hắn có thể sử dụng, đó mới là thu hoạch lớn nhất.

Chậm rãi mở hai mắt ra, Đường Phong cảm giác đan điền của mình có chút đau đớn, nhưng toàn thân lại khoan khoái dễ chịu không nói nên lời, cả người tràn đầy lực lượng.

Lau máu tươi trên khóe miệng, Đường Phong duỗi một bàn tay ra, điều động lực lượng Hỏa hệ cương tâm, muốn kiểm tra thành quả bế quan lần này một chút.

Tâm niệm vừa động, mắt phải biến thành đen kịt, thâm thúy mà quỷ dị, nếu lúc này có người nào khác nhìn vào mắt phải của Đường Phong, chỉ sợ sẽ bị giật mình, lúc trước mắt phải vốn sáng bóng, thời điểm vận dụng Hỏa hệ cương tâm sẽ làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, người ta cũng cảm thấy một lực uy hiếp, đó là cảm giác tràn ngập lực lượng, đủ để thôn phệ tất cả ánh sáng.

Trên năm đầu ngón tay đang có một đốm lửa đang thiêu đốt hừng hực, loại hỏa diễm này có màu đỏ nhạt, còn mang theo một ít màu đen, hai màu đen đỏ giao nhau, tương dung lẫn nhau.

Cảm thụ uy lực hỏa diễm trên tay, Đường Phong cảm thấy mừng rõ trong lòng.

Sau khi thôn phệ Hắc Viêm, lực lượng Hỏa hệ cương tâm của mình tăng lên không ít, dù Hỏa hệ cương tâm trước kia không kém, nhưng không có cách nào làm cho Đường Phong có cảm giác như hiện tại.

Dù là chủ nhân, nhưng Đường Phong cũng có thể cảm nhận được cổ cảm giác uy hiếp nhất định.

Dù hỏa diễm trước mắt không cách nào so sánh với Hắc Phượng, không cách nào đánh đồng với Tà Hỏa, nhưng ít nhất cũng có được một ít đặc thù của Hắc Viêm, rất khó dập tắt, đây là hỏa diễm có thể đốt cháy cả hồn phách.

Nhưng Đường Phong vẫn có chút lo lắng khi quan sát cương tâm, tuy hiện giờ cương tâm không có dấu hiệu không ổn nào, nhưng Đường Phong vẫn cảm thấy không yên lòng.

Ban đầu ở Băng Hỏa Đảo, trong lúc vô tình mình hấp thu Tuyết Tủy và Hỏa Tinh, làm cho hai chủng chí bảo bất đồng thuộc tính tồn tại trong cơ thể, đạt được một sự cân đối quỷ dị, rồi sau đó Linh Khiếp Nhan luyện chế ra Linh Lung Biến Cương Đan, mượn nhờ đan dược và hai chủng chí bảo này, khi đó mình mới có được hai chủng lực lượng cương tâm Băng và Hỏa.

Đây là một sự cân đối.

Nhưng hiện tại, lực lượng Hỏa hệ cương tâm gia tăng uy lực, Đường Phong lo lắng sự cân đối này sẽ bị phá vỡ, lúc đó tổn hại mà nó mang lại là không thể vãn hồi. Lo lắng thì lo lắng, nhưng ít nhất hiện giờ cân đối này không có dấu hiệu bị phá hủy, điều này cũng làm Đường Phong thở ra một hơi.

Lần bế quan này dùng trọn vẹn thời gian ba ngày, Đường Phong cũng không nghĩ lại dài như vậy, mình chỉ ở trong cương tâm tranh đấu với Hắc Viêm, cho nên không có cảm giác thời gian trôi qua.

Nhưng cũng khó trách, thời điểm người tu luyện chuyên tâm tu luyện, cũng không biết thời gian trôi qua, rất nhiều người vì phá tan nút thắt cổ chai của mình, có thể bế quan mấy tháng, thậm chí lâu hơn.

Thời điểm đi ra khỏi phòng, nhìn thấy chúng nữ đang ở trong sân chơi đùa với Hắc Phượng.

Hắc Phượng lớn cỡ lòng bàn tay đã khôi phục bản tính của mình, giống như đứa trẻ sơ sinh vừa ra đời không bao lâu, đang bay điên cuồng trong sân, Lại tỷ đang thở hồng hộc chạy phía sau, rượt đuổi đến độ gà bay chó chạy, nhưng vẫn không thể bắt được nó.

Khi nhìn thấy Đường Phong, trong mắt Hắc Phượng lóe lên thần sắc hưng phấn, vội vàng bay tới bên người Đường Phong, bay vòng quanh người hắn, trong miệng kêu to không thôi.

Mọi người trong sân cười khổ, mọi người biết Đường Phong bế quan mấy ngày nên không thể nào chợp mắt, tất cả Linh giai đều sẵn sàng nghênh đón địch nhân, ngăn ngừa Hắc Phượng đột nhiên bạo tẩu như lần trước.

Đường Phong xoay người cầm Hắc Phượng trên tay, đang đánh giá nó, không hiểu tại sao tiểu chút chít này đột nhiên lại biến thành một con quái vật khổng lồ cao vài chục trượng? Hơn nữa sau đó giống như nó không nhớ gì, hiện tại, tuy tròng mắt của nó loạn chuyển, nhưng lại không có một chút ương ngạnh không ai bì nổi lúc trước.

- Không có tình huống gì đặc biệt.

Lại tỷ đi tới bên cạnh Đường Phong, nói:

- Mấy ngày nay không dám cho nó ăn cái gì, nhưng hình như nó không có cảm giác đói bụng.

- Ân.

Đường Phong gật đầu, lại dò xét Hắc Phượng một hồi, nhưng sau đó phải buông tha.

Hắc Phượng hiện tại, hoàn toàn khác với Hắc Phượng bạo tẩu ba ngày trước,

Đường Phong muốn đi Thiên Thánh Cung tìm hồng sam nữ tử hỏi một chút về tình huống này, Hắc Phượng là thành viên Phượng chi nhất tộc, trong thiên hạ chỉ có nàng mới lý giải được tình huống này.

Vừa vặn Đường Phong cũng chuẩn bị đi tìm hàn đàm mà Âu Dương Vũ đã từng nói qua, thuận đường cũng có thể đi Thiên Thánh Cung một chuyến. Nhưng Đường Phong không biết vị trí của hàn đàm, cho nên phải đợi Linh Khiếp Nhan thức tỉnh rồi tính sau.

Nghe kế hoạch của Đường Phong, Thang Phi Tiếu! Nhịn không được lên tiếng đòi đi, nói:

- Phong thiếu, lần này phải mang lão Thang ta theo.

- Ta cũng muốn đi ra ngoài đi một chút.

Đoạn Thất Xích góp lời.

- Âu Dương cũng muốn đi Thiên Thánh Cung một lần cho biết.

Âu Dương Vũ khẽ cười một tiếng, đối với hai thế lực đỉnh cấp của thế gian, dù là ai cũng rất ngạc nhiên, đây không chỉ là cách nghĩ của riêng Âu Dương Vũ, mà là suy nghĩ của các cao thủ muốn biết về Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung.

- Được, vậy thì mọi người cùng đi.

Phi Tiểu Nhã vỗ tay nói.

- Đi cái gì?

Đường Phong trừng mắt, cung chủ đại nhân lập tức chu miệng ra.

- Dẫn các ngươi cùng đi, người của Thiên Thánh Cung sẽ nghĩ chúng ta đến khiêu khích. Mà ngay tông môn của người khác, làm sao có thể tùy tiện xông loạn chứ?

Tuy nói hiện tại mình đã hóa giải ân oán với Thiên Thánh Cung, nhưng nếu dẫn một đám đi vào đó, không phải là để ngắm cảnh, dù có một chút hương vị, nhưng nếu làm người ta hiểu lầm thì không tốt.

- Thế nhưng...

Lại tỷ giật nhẹ áo của hắn.

- Chúng ta đã bế quan quá lâu, cũng nên ra ngoài du lịch một phen, cùng cao thủ so chiêu, gia tăng chút kiến thức và kinh nghiệm, làm như vậy còn tốt hơn biện pháp bế quan không đi đâu.

- Đi Huyết Vụ Thành!

Cung chủ đại nhân hào khí ngất trời.

Đường Phong trợn mắt, dù thực lực của người trong Yên Liễu Các không tệ, nhưng không đủ để so sánh với người của hai thế lực đỉnh cấp, Thiên Thánh Cung có một Hỏa Phượng làm hộ cung thánh thú, cũng đã khiến cho mình nhượng bộ lui binh rồi, có trời mới trong Huyết Vụ Thành có hay không.

Vạn nhất Huyết Vụ Thành cũng có ẩn tàng một hộ thành thánh thú, hơn nữa còn Huyết Thiên Hà có thực lực Linh giai thượng phẩm, người của Yên Liễu Các chắc chắn không chịu nổi một kích.

Dù không để ý tới lời Phi Tiểu Nhã, nhưng Đường Phong biết rõ lời của Lại tỷ rất có đạo lý, trong khoảng thời gian này mình vẫn luôn ở bên ngoài, nhưng đã quên bọn họ bế quan quá lâu rồi. Kinh nghiệm chiến đấu, đều là từ trong chiến đấu mài luyện mà ra, nhất là trong các cuộc chiến sinh tử, có thể làm cho người ta đề thăng thực lực không chỉ một lần hai lần, thận chí có thể trong chiến đầu sinh tử đột phá, người tu luyện tấn chức trong chiến đấu, từ xưa đến nay nhiều vô số kể.

- Như vậy à.

Đường Phong trầm ngâm một tiếng.

- Nếu không các ngươi đi Bạch Đế Bí Cảnh đi, chỗ đó có nhiều cổ tông môn còn chưa khai phát, cũng có rất nhiều linh thú có thực lực không tệ, các ngươi cũng có thể chiến đấu với những con linh thú này gia tăng kinh nghiệm chiến đấu, thứ hai cũng có thể tầm bảo!

Tầm bảo! Lúc này cảm xúc của mọi người đều dâng trào, nghe Đường Phong nói thế, hai mắt của mọi người sáng lên. Đường Phong đã hai lần tầm bảo trong Bạch Đế Bí Cảnh, lần nào cũng tìm được không ít thứ tốt.

- Trong những cổ tông môn kia có rất nhiều bảo bối, nếu vận khí không tệ, cũng có thể tìm được một thanh Thần binh đấy.

- Đi! Ta đi!

Thang Phi Tiếu xung phong, hắn là người có kỳ vọng tìm được Thần binh nhất trong số những người ở đây, luận thực lực, hắn và Tứ Nương chỉ sàn sàn nhau mà thôi, nhưng Tứ Nương có Thần binh, nếu đánh thật, Tiếu thúc không phải là đối thủ. Thân là nhất gia chi chủ, phải tạo dựng được uy tín và hình tượng cường đại mới được.

- Phương pháp này đúng là không tệ.

Âu Dương Vũ gật đầu.

- Nếu như thế, Âu Dương cũng đi.

Đường Phong quay đầu nhìn sang các nữ nhân của mình, Lại tỷ cười nói:

- Ta sẽ đi, ta muốn gặp tỷ tỷ.

Những người khác không có dị nghị gì, việc này liền quyết định như vậy. Trước kia Đường Phong an bài những Linh giai cao thủ này trong Yên Liễu Các, chính là sợ người của Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành tìm đến gây phiền toái, nếu không có cao thủ tọa trấn, Thiên Tú tông không thể nào ngăn cản nổi.

Nhưng bây giờ, băn khoăn này đã không còn, mình và Thiên Thánh Cung đã hòa giải, về phần Huyết Vụ Thành, Đường Phong đoán Huyết Thiên Hà sẽ không phái ra nhân thủ và cũng không có lý do gì mà ra tay với một tông môn trong thế tục.

Chẳng những lần này toàn bộ Linh giai cao thủ trong Yên Liễu Các xuất động, Đường Phong cũng sẽ cho Lưu Tô sư tỷ cùng đi.

Lần trước trong Dược Thần tông phát hiện một Dược Viên, nhưng Đường Phong không dám tùy tiện ngắt bất cứ thứ gì, bởi vì bất kỳ loại thiên tài địa bảo nào, cũng có phương thức ngắt lấy của riêng mình, hơn nữa có loại dược liệu vừa hái xuống phải sử dụng ngay, nếu không dược hiệu sẽ trôi qua.

Lần này để cho Lưu Tô sư tỷ cùng đi, chính là vì bảo bối trong Dược Viên. Dược Thần Tông có một cái dược đỉnh tốt nhất, cái dược đỉnh này không kém bao nhiêu so với dược đỉnh mà Lưu Tô sư tỷ đang sử dụng hiện tại, chỉ cần cho Lưu Tô sư tỷ chút thời gian, nàng có thể luyện chế toàn bộ đan dược trong Dược Thần Phổ.

Những đan dược kia cũng có đan dược mang đến chỗ tốt lớn lao cho Linh giai cao thủ.

- Sư phó, ta không đi, ta có chuyện phải làm.

Chu Tiểu Điệp ở một bên cười cười.

- Đánh cái chủ ý quỷ quái gì rồi?

Đường Phong cảm thấy có chút không thích hợp, chuyện này chắc chắn đồ đệ quỷ tinh linh của mình phải là người hăng hái nhất mới đúng.

- Hì hì, không nói cho ngươi, nhưng đại sư nương biết rõ.

Chu Tiểu Điệp thân mật khoác tay Bạch Tiểu Lại.

Nếu Lại tỷ biết rõ, chắc chắn không có vấn đề, Đường Phong cũng không muốn hỏi, hắn có chút khó xử khi liếc nhìn Thi Thi, mọi người ở đây rời đi, vứt bỏ Thi Thi một mình cũng có chút cô đơn, nhưng mang nàng theo cũng có chút nguy hiểm.

- Ta và Mạc cô nương ở cùng một chỗ, cho là trợ thủ của nàng.

Thi Thi cúi đầu nói.

- Ta đã dạy nàng luyện dược.

Mạc Lưu Tô đến bên cạnh tai của Đường Phong thổi khí, nhẹ giọng nói:

- Cương tâm của Thi Thi cô nương rất thích hợp luyện dược, đừng để nàng chạy mất.

Tai của Đường Phong đỏ lên, ho nhẹ một tiếng:

- Nếu như thế, mọi người đi chuẩn bị đi, ngày mai lên đường đi Bạch Đế Bí Cảnh!

- Buổi tối ta tới tìm ngươi!

Cung chủ đại nhân đi thu dọn đồ đạc, đi đến nói thầm bên tai Đường Phong một tiếng, Đường Phong mong chờ vạn phần.

Vốn Đường Phong và ba người Lại tỷ ở cùng một phòng, nhưng Lại tỷ lấy quyền là người chủ trì mọi việc trong nhà, liền cưỡng ép sửa quy củ, theo lời Lại tỷ nói, làm như vậy không ra thể thống gì! Cho nên từ nửa năm trước, mỗi người đều ở một phòng, dù sao phòng trống trong Yên Liễu Các có không ít, đầy đủ cho mọi người. Nhưng thỉnh thoảng, cung chủ đại nhân lại vụng trộm chạy đến phòng Đường Phong trằn trọc triền miên, cả đêm không về, nhất định Lại tỷ biết rõ, nhưng chưa bao giờ nói cái gì, thân là chính thất, chút độ lượng ấy vẫn phải có.

Những ngày này Đường Phong chạy tới chạy lui, vẫn không có cơ hội vuốt ve an ủi nữ nhân của mình, mà thời gian chung đụng lần trước tới bây giờ đã rất lâu rồi, thân là một nam nhân bình thường, đối với phương diện này cũng rất chờ mong.

Đường Phong rất chờ mong liếc mắt nhìn Lại tỷ, trên cổ Lại tỷ ửng đỏ, quay đầu bỏ đi.

Hắc hắc hắc... Trong nội tâm của Đường Phong cười điên cuồng, nhất định là Lại tỷ đã nghe được lời của Tiểu Nhã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK