Bất Phôi Giáp còn có tác dụng phụ trợ tu luyện, lúc tu luyện mặc nó vào, có thể giúp bản thân tăng tốc độ tụ tập linh khí, chuyện tốt như vậy ngay cả Bách Linh Đan mà Bạch Tiểu Lại từng cho Đường Phong cũng không thể sánh được.
Bách Linh Đan còn cần phải luyện chế, còn cần phải hái dược liệu, còn có thời gian hạn chế nữa, chỉ có trong mười hai canh giờ sau khi dùng. Mà Bất Phôi Giáp thì căn bản không tồn tại những vấn đề này, chỉ cần lúc tu luyện mặc nó vào là được.
Cho nên mới nói, mặc dù hiện tại Đường Phong rất thảm, nhưng là cái giá này cũng rất đáng. Chẳng những giúp Linh Khiếp Nhan thu được một trong bốn luồng tinh hồn, còn có thể tìm được chỗ tốt như nội đan, tất cả nội đan đều ẩn chứa không ít năng lượng, có nhiều khỏa lại ẩn chứa năng lượng vô cùng khổng lồ, nhất là bốn khỏa sau cùng, quả thực tương đương với Thiên giai đỉnh phong cảnh giới. Mặc dù những con Linh Thú này đã chết rất nhiều năm, nhưng nội đan của chúng cũng không biến hóa chút nào, vẫn vô cùng dồi dào năng lượng.
Bây giờ nghĩ một chút, quyết định của bản thân hắn khi đó là rất không sáng suốt. Nếu lúc ấy Đường Phong biết mình sẽ phải đối mặt với một Vương giả chi thú vô cùng kinh khủng thì hắn sẽ ngoan ngoan trở lại Thiên Tú tu luyện mấy năm rồi mới trở lại Khúc Đình Sơn tìm phiền toái.
Nếu sự việc đã rồi thì có hối hận cũng vô ích, coi như là một bài học cho sau này, mỗi một thiếu niên đang tuổi trưỡng thành đều phạm phải sai lầm, mấu chốt là hắn xử lý sai lầm của mình như thế nào, đó chính là đạo lý tiền xa chi giám, hậu sự chi sư. (đã có vết xe đổ, từ sau rút kinh nghiệm)
Vô Thường Quyết vẫn vận chuyển, cảm giác bành trướng bên trong đan điền ngày càng rõ ràng, thậm chí Tiểu Khô Lâu cũng có chút rung động.
Sau một khắc, cảm giác bành trướng đạt tới cực điểm, Đường Phong bỗng nhiên cảm thấy cả người chợt nhẹ nhõm, thoải mái cực kỳ, cương khí chảy xuôi trong kinh mạch đề thăng đến một giới hạn cao hơn, ngay cả chất lượng cũng có chút lột xác.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, tâm cảnh của Đường Phong yên tĩnh như nước giếng.
Đây chính là Huyền giai sao? Quả thật cảm thấy bản thân mình mạnh hơn trước không ít, vô luận là cảm giác hay là lực lượng tâm thần, cương khí trong cơ thể, tất cả đều tăng lên một cấp bậc.
Xem ra, hẳn là bản thân đã đổ phá Hoàng giai thượng phẩm cảnh giới rồi, cảm giác tấn thăng đến Huyền giai cũng không tệ.
Kể từ khi Đường Phong tu luyện đến nay, thời điểm còn ở Luyện Cương cảnh giới, tốc độ tiến triển mặc dù rất nhanh, nhưng khi đó thực lực còn tương đối thấp, cho dù tấn chức cũng không có thay đổi gì quá lớn, mà từ Luyện Cương bát phẩm lập tức đề thăng đến Hoàng giai thượng phẩm, khi đó hắn con rèn luyện cả thân thể, cũng không cảm nhận rõ ràng được sự thay đổi giữa hai cảnh giới liên tiếp. Nhưng lần này thì tương đối rõ ràng, nhất là trong nháy mắt tấn chức đó, cả người giống như đứng ở trên đám mây, bay bay bổng bổng, giống như đang nằm mơ vậy.
Bước vào Huyền giai, mặc dù chỉ là Huyền giai hạ phẩm, tương đối lớn.
năng lượng trong cơ thể tăng lên, thời điểm sử dụng cương khí, sức mạnh cũng sẽ tăng lên theo, như vậy uy lực của ám khí do mình phóng ra cũng sẽ gia tăng.
Tu luyện chẳng qua là một cách để từ từ leo lên một ngọn núi cao hơn! Trên thế giới này, Đường Phong có thể chân chính tiêu diệt địch nhân đều là dựa vào ám khí của mình. Mà thực lực của bản thân mình chính là động lực để thúc đẩy ám khí.
Lần tấn chức này có thể nói là nước chảy thành sông, kéo dài tận hai tháng, đây đúng là lần tấn chức tốn thời gian dài nhất từ trước đến nay của Đường Phong.
Sau khi đột phá, Đường Phong vẫn không ngừng vận chuyển Vô Thường Quyết, bản vừa mới đột phá giống như xây một ngôi nhà vậy, một tầng lại một tầng, tự nhiên phải ổn định tầng này mới có thể xây tầng tiếp theo.
Một bên tu luyện Vô Thường Quyết, một bên goàn tam dược lực trong người, đói bụng thì lấy quả dại hoặc thịt trong Mị ảnh không gian ra ăn. Cũng may lần này vào Khúc Đình Sơn, Đường Phong chuẩn bị rất nhiều thức ăn và đồ dùng, nếu không bị Linh Thú ép vào trong thú mộ đúng là không có thức ăn không nước uống.
ở nơi sâu trong thú mộ này căn bản không có bao nhiêu ánh sáng, cơ hồ có thể nói là tối thui, nếu không phải nhãn lực của Đường Phong tương đối tốt thật sự có thể trở thành một tên mù ở nơi này. Cũng không biết hạp cốc sâu bao nhiêu, đứng ở nơi này chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy dấu vết của mạn đằng quấn quanh phía trên hạp cốc.
Sau mấy ngày, bên ngoài thú mộ tiếng gào thét của Linh Thú cũng chưa từng dừng lại. Nhất là tiếng thét dài của Khiếu Thiên Lang, nhưng dần dần, những tiếng gào thét này ít dần, sau đó hàn toàn biến mất.
những Linh Thú bên ngoài cũng không có kiên nhẫn chờ nữa, bọn chúng không thể nào chờ đợi cả ngày lẫn đêm ở bên ngoài thú mộ. Mặc dù bọn chúng là Linh Thú, nhưng chúng cũng có chuyện của mình, chúng cần đi săn, cần đi cướp đoạt địa bàn, tranh đoạt bạn tình gì gì đó, sao có thể đợi suốt ở bên ngoài, cũng không biết Khiếu Thiên Lang đã đi hay chưa.
Thương thế của Đường Phong cũng đã tốt hơn rất nhiều, đã khỏi bảy tám phần rồi, mấy cây xương gãy chỗ ngực cũng đã liền lại, thực lực cũng đã ngôi phục tới đỉnh phong. Ở nơi này trong thời gian dài không thấy ánh sáng làm cho hắn cảm thấy hơi buồn phiền.
hơn nữa, bây giờ Đường Phong còn chưa dám đi ra ngoài thú mộ, hắn thật sự có chút sợ hãi đối với con Khiếu Thiên Lang kia. Vạn nhất Khiếu Thiên Lang vẫn còn canh giữ trước thú mộ, mình lại đi ra ngoài chẳng phải là dê vào miệng sói sao?
Đường Phong muốn đợi Linh Khiếp Nhan tỉnh lại rồi mới rời đi, nàng có cảm giác tương đối nhạy cảm đối với Linh Thú, có nàng bản thân có thể tránh thoát khỏi Linh Thú, an toàn rời khỏi Khúc Đình sơn.
Bất quá nhìn vào bên trong cương tâm, Linh Khiếp Nhan đang ở trạng thái tinh hồn cũng không khác ban đầu là mấy, hai luồng tinh hồn còn đang dây dưa với nhau, dường như chưa tới thời khắc thích hợp để dung hợp. Nếu cứ như vậy, không biết mình còn phải đợi bao lâu nữa.
Trong thời gian đợi ở nơi này, trừ tu luyện ra thì chẳng còn việc gì khác, ngay cả muốn nằm ra mặt đất đếm sao cũng chỉ là một hi vọng xa vời.
Một ngày tu luyện, hai ngày cũng vẫn tu luyện, trừ thời gian ngủ, thời thời khắc khắc đều tu luyện, cho dù tính tình Đường Phong có tốt hơn nữa cũng cảm giác có chút khô khan chán ngán rồi.
Nếu như đổi sang một nơi khác, Đường Phong có thể còn có hứng thú tu luyện, nhưng ở một nơi giơ tay không thấy năm ngón như thế này, giống như bản thân bị nhốt ở trong một cái lồng, làm cho người ta vô duyên vô cớ sinh ra một cảm giác bài xích.
Đen ngày hôm này, vô luận Đường Phong có làm thế nào cũng không thể tĩnh tâm tu luyện. Loại ý niệm bài xích này chẳng khác nào một tâm ma, nếu như không loại bỏ nó mà cưỡng chế bản thân đi tu luyện, chẳng những không có bao nhiêu thành quả còn có thể làm cho bản thân lo nghĩ.
Cho nên Đường Phong rất thức thời bỏ qua việc tu luyện Vô Thường Quyết, ngồi dưới đất nghĩ ngợi chốc lát. Hắn nghĩ tìm cho mình một ít việc để làm, đưa tay mở ra Mị ảnh không gian của mình, Đường Phong xem xét bên trong.
ừm, không gian rất lớn, cũng có không ít bảo bối.
Thiên Binh chùy thủ, Cương Binh nhuyễn kiếm, một đống lớn phi tiêu, còn có mấy cái cơ quan lần trước chế tạo ra, chuyên môn dùng để đối phó Diệp Trầm Thu, còn có nồi, chén, gáo, nước, đũa, thìa, dầu, muối....
Lần đầu tiên Đường Phong xem xét Mị ảnh không gian một cách cẩn thận, trong lúc nhất thời nhìn không hết, hiện tại nếu ai cho hắn thứ gì có thể phát sáng hắn cũng thể đem thành bảo bối.
Lại nhìn ra xa một chút, trong một ngõ ngách của không gian chồng chết một đống nội đan tròn vo, bên trong chứa năng lượng tốt xấu lẫn lộn.
Thấy những nội đan này, hai mắt Đường Phong tỏa sáng! Trong lòng hắn không tự chủ được xẹt qua một ý nghĩ, bản thân hiện tại mặc dù không thể tu luyện nhưng lại có thể sử dụng năng lượng trong nội đan để rèn luyện thân thể lần thứ hai.
Sau lần đầu tiên rèn luyện thân thể, Đường Phong cảm nhận được tố chất thân thể tăng lên mang tới cho mình rất nhiều chỗ tốt. Nếu không phải thân thể mình đã qua một lần rèn luyện, sau khi mượn lực lượng của Biên Vô Huyết, thương thế tuyệt đối không chỉ có vậy, cũng không dễ dàng khôi phục như vậy.
bằng vào thân thể của Đường Phong bây giờ, quả thật không cách nào tiếp nhận được năng lượng của Thiên giai cao thủ phá hoại trong thời gian dài, nhưng nếu thân thể được rèn luyện một lần nữa thì sao? Thân thể lại lớn mạnh hơn nữa thì sao? Thân thể lớn mạnh đến một trình độ nhất định sẽ có thể thừa nhận được.
Nếu bây giờ thân thể mình không cách nào thừa nhận được năng lượng của Thiên giai cao thủ, vậy thì nghĩ biện pháp khiến nó có thể thừa nhận được! Đòn sát thủ Tá Thi Hoàn Hồn, trong thời gian mình chưa đủ cường đại nhất định còn phải sử dụng. Lần này coi như vận khí tốt, có thể chạy tới được thú mộ tránh né Linh Thú đuổi giết, nhưng sau này sẽ không có chuyện tốt như vậy, nếu như đụng phải một địch nhân vô cùng cường đại, sau khi đòn sát thủ hết tác dụng, mình chẳng phải là cá nằm trên thớt, mặc người chém giết sao?
chỉ cần thân thể có thể thừa nhận được năng lượng của Thiên giai cao thủ, Đường Phong dám cam đoan, sau khi mình thi triển đòn sát thủ phản phệ sẽ giảm đi rất nhiều.
nghĩ tới đây, cả người Đường Phong cũng cảm thấy sảng khoái rồi, tất cả những lo âu phiền toái vừa rồi đều bị quét sạch, lấy ra một đống lớn nội đan từ trong Mị ảnh không gian.
Mỗi một khỏa nội đan tương đương với một âm hồn, vậy bốn khỏa nội đan cường đại nhất Đường Phong tạm thời không lấy ra, bởi vì hắn không biết nội đan của Linh Thú có thể khởi động Tá Thi Hoàn Hồn hay không, cho nên hắn vẫn để chúng trong Mị ảnh không gian, tạm thời chưa dùng tới.
Nắm nội đan trong tay, thậm chí không cần vận chuyển công pháp cô đọng âm hồn, chỉ trong một nháy mắt, năng lượng bên trong nội đan đều bị thu nạp vào trong thân thể.
chỉ trong chốc lát thời gian, Đường Phong đã thu nạp năng lượng của hơn một trăm viên nội đan.
Kinh mạch và đan điền đều có chút cảm giác căng căng, Đường Phong áp chế những năng lượng này, không để cho bản thân hấp thu chúng. Bên ngoài thân thể lại giống với lần trước, cương khí không thể khống chế liên tục cuồng bạo, trên mặt đất bằng phẳng nổi lên một con gió nhẹ cuồn cuộn.
Còn chưa đủ! năng lực thừa nhận của kinh mạch Đường Phong tương đối cường hàn, nếu muốn rèn luyện thân thể lần thứ hai, tất nhiên năng lượng càng nhiều càng tốt.
Một hơi thu nạp hơn hai trăm khỏa nội đan, Đường Phong gật gật đầu lầm bẩm: cũng tạm đủ rồi.
Trong kinh mạch truyền tới một chút cảm giác đau đớn, mặc dù còn có thể hấp thu nữa nhưng Đường Phong quyết định từ từ.
Hít sâu một hơi, chuẩn bị tốt tinh thần thừa nhận thống khổ, Đường Phong vận chuyển Vô Thường Quyết, đem năng lượng bên trong kinh mạch và đan điền hung hăng đẩy vào từng nơi trong nhục thể, trong lục phủ ngũ tạng của mình.
Quá trình này so với lần trước còn muốn thống khổ hơn rất nhiều, lần trước Đường Phong vừa tu luyện vừa rèn thân thể, còn lần này, hắn vứt bỏ tu luyện, chi thuần túy rèn luyện nhục thể.
Dù sao bản thân vừa mới đột phá đến Huyền giai, nếu để cho những năng lượng này lắng đọng đến đan điền, chỉ sợ sẽ làm cảnh giới của mình tiếp tục tăng lên, cho nên Đường Phong cố gắng không để cho bất kỳ một tia năng lượng nào lắng đọng trong đan điền, đem toàn bộ năng lượng đẩy vào trong nhục thể.
Rèn luyện thân thể đúng là không có cực hạn.
Năng lượng khổng lồ vừa tiến vào thân thể đã tiến tới từng bộ phận thật nhỏ, bao quanh những bộ phận này sau đó hung hăng rèn luyện.
Mặc dù rất đau đớn nhưng Đường Phong cảm thấy so với lần đầu tiên tốt hơn nhiều. Trong khoảng thời gian này, hắn phải chịu thống khổ quá nhiều làm cho sức chịu đựng của hắn cũng tăng lên.
Các bộ phận thân thể dần dần tiêu hóa bớt năng lượng bị ép vào, cảm giác đau đớn cũng dần dần giảm xuống, cỗ cương khí cuồng bạo bên ngoài thân thể cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Cũng không biết qua bao lâu, Đường Phong cảm giác năng lượng mình thu nạp từu nội đan đã hoàn toàn biến mất, tất cả đều bị các bộ phận thân thể hấp thu. Nội thị vào đan điền một chút, trong chốc lát Đường Phong cũng rất hài lòng.
những năng lượng này dù sao cũng chạy xuôi ở trong kinh mạch, cũng phải đi qua đan điền, tự nhiên là bị đan điền hấp thu một phần, nhưng dưới sự thúc dục toàn lực của bản thân, năng lượng bị đan điền hấp thu vô cùng ít, cơ hồ không cần tính đến cũng được. Nói cách khác, lần hấp thu năng lượng này, chín phần đều dùng để rèn luyện thân thể.
nghỉ ngơi nửa ngày thời gian, tùy tiện ăn chút đồ khôi phục thể lực, Đường Phong lại lấy ra hai trăm khỏa nội đan từ trong Mị ảnh không gian, toàn bộ đều hấp thu, lại tiếp tục rèn luyện thân thể.
Mấy ngày trôi qua, số lượng nội đan Đường Phong tìm kiếm được đã không còn mấy, chỉ còn lại bốn khỏa nội đan cường đại nhất cùng với mấy viên nội đan cấp sáu, hai mươi khỏa cấp năm, những thứ khác đã hoàn toàn biến thành phế phẩm.
Mấy ngày qua, Đường Phong trải qua năm lần rèn luyện thân thể, đem tố chất thân thể đề thăng đến một trình độ làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, Đây hoàn toàn là một loại phương thức tự ngược bản thân, nhưng nó lại mang đến cho bản thân chỗ tốt khổng lồ.
Đứng dậy mò tới bên vách hạp cốc, Đường Phong đưa tay thử dò xét một chút, cảm giác được bàn tay mình đúng là đang đặt lên vách đá, hơn nữa còn rất cứng rắn.
Đường Phong ngưng thần tĩnh khí, đứng ở trước vách đá đánh ra một quyền, đánh thẳng vào trên mặt đá.
“Oanh!” một tiếng vang thật lớn, mảnh đá bắn ra tứ phía, thân thể Đường Phong vẫn không nhúc nhích, cả quả đấm đều xuyên vào bên trong vách đá, ngập đến tận cổ tay.
Không chỉ có như thế, quyền phong mang theo tiếng xé gió giống như một cây xuyên vân tiễn, “Hưu” một tiếng vang vọng đát hạp cốc.
Một quyền này Đường Phong không hề sử dụng cương khí, chỉ dựa vào tốc độ và lực đạo.
Chậm rãi rút quả đấm ra khỏi vách đá, vận đủ mục lực nhìn lại, vách đá đã bị đánh ra một cái lỗ thủng, xung quanh có thể thấy được rõ ràng từng vết rạn nứt.
Xem lại nắm đấm của mình, Đường Phong không chỉ không cảm thấy đau đớn, thậm chí toàn bộ bàn tay đều không có chút tổn thương nào, ngay cả da cũng không bị xước.
Từ trong Mị ảnh không gian lấy ra một ngọn phi đao, Đường Phong dùng sức hướng phía ngoài thú mộ phóng ra, trong không gian tối đen thú mộ bỗng nhiên hiện ra một đạo hỏa hoa mắt thường có thể thấy được, trong nháy mắt phi đao đã bay ra ngoài hơn mười trượng, không biết bị thứ gì ngăn chặn, phát ra một tiếng đinh giòn tan.
Một quyền đánh ra một hố sâu trên mặt đá cứng rắn, phi đao bay xa hơn mười trượng vẫn có lực sát thương khổng lồ. Tố chất thân thể của bản thân mình lúc trước mặc dù không tệ nhưng vẫn kém xa trình độ bây giờ. Cảm nhận được thân thể hiện tại mang đến cho bản thân lợi ích khổng lồ, Đường Phong nhất thời liền kinh hỉ.