Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không khí càng ngày càng nóng, giống như thân thể đang ở trong thế giới của Hỏa linh khí, dù tâm Đường Phong trong sáng như gương, cũng không dằn được cảm giác táo bạo trong lòng, đầu Hung Ngạc thì không cần phải nói, Hung Ngạc vốn là linh thú Thủy thuộc tính, cùng Hỏa thuộc tính ở vào thế bất lưỡng lập, lần này mang Đường Phong tới nơi này là điều bất đắc dĩ, bằng không lúc bình thường nó sẽ không tới gần địa phương nguy

hiểm này.

Cái miệng to lớn đầy máu đang không ngừng ra sức tiến về phía trước như đang chạy trốn, Đường Phong không ra lệnh nó không dám dừng lại.

Đi về phía trước khoảng năm mươi dặm, tốc độ Hung Ngạc chậm lại, Đường Phong phát hiện làn da cứng rắn của nó bị nướng đến mức miệng vết thương vỡ ra rơi xuống mặt đất, giống như bị đốt cháy!

Không biết là đồ vật gì, lại có thể làm cho mặt đất khô nứt và đầy hỏa diễm cháy mãi không dứt thế này, thân thể to lớn của Hung Ngạc di chuyển qua những hỏa diễm này, thân thể của nó phát ra tiếng xoẹt xoẹt xoẹt.

Nóng quá ah! Trán Đường Phong đổ mồ hôi, dù hiện tại hắn đã vận chuyển Vô Thường Quyết, cũng không cách nào ngăn cản nổi nhiệt độ nóng bỏng này, bộ pháp của Hung Ngạc dừng lại, giương cái miệng lớn dính máu lắc lư, nói cái gì cũng không muốn đi về phía trước.

Tuy nó là linh thú Thất giai thượng phẩm, thực lực bất phàm, nhưng trước đó đã đại chiến với Đường Phong một phen, huyết dịch toàn thân bị Độc Ảnh kiếm hấp thu bảy tám phần, lại đi tới khu vực nguy hiểm có thuộc tính trái ngược hoàn toàn với nó, nếu cứ tiến về phía trước chỉ sợ nó sẽ mất mạng.

Đường Phong thấy vậy, cũng không cưỡng cầu nó nữa. Phía trước rốt cuộc có bảo bối gì, hắn tự mình đi thăm dò là được, Hung Ngạc đã đưa mình đi tới nơi này, chỉ sợ là muốn dùng thứ bảo bối ở trước mặt để trao đổi với tính mạng của nó, điều này thì Đường Phong hiểu được.

- Mặc kệ ngươi có nghe hiểu hay không, sau khi trở lại đầm lầy, không được đi ra địa phương ngoài trăm dặm quấy rầy người ở đó, nếu ta phát hiện, sẽ lấy tính mạng của ngươi!

Đường Phong đứng trước mặt Hung Ngạc, trịnh trọng nói.

Hung Ngạc há cái miệng lớn hôi thối của mình ra, có chút gật đầu, nó thật sự hiểu tiếng người.

- Đi đi.

Đường Phong cho nó đi, Hung Ngạc lập tức xoay người, chạy té khói về địa bàn của nó.

Lau mồ hôi trên trán, Đường Phong xoay người, đem ánh mắt nhìn về phương xa.

Dùng thực lực Thiên giai trung phẩm của mình bây giờ muốn xâm nhập sâu hơn có chút khó khăn, cảnh vật chung quanh đều khủng bố như vậy, bảo bối che dấu trong đó hẳn là khó có được.

Không có vội vã đi thăm dò phía trước, ngược lại Đường Phong khoanh chân ngồi xuống, từ trong Mị Ảnh không gian xuất ra một lọ đan dược ném vào trong miệng, vận chuyển Vô Thường Quyết, khôi phục cương khí tiêu hao hai ngày nay.

Một giờ sau, tinh thần no đủ Đường Phong đứng lên, vận chuyển cương khí toàn thân, loại bỏ cảm giác nóng bỏng này.

Quay đầu nhìn sang ngọn lửa cách đó không xa, Đường Phong thò tay về phía nó xem có bị phỏng hay không! Đường Phong vừa chạm vào, sau một khắc giống như bị điện giật rút tay trở về, Đường Phong hoảng sợ phát hiện ngọn lửa này có thể đốt tay mình, cuống quít vận chuyển cương khí, lúc này mới dập tắt được ngọn lửa.

Đây là lửa gì? Trong lòng Đường Phong hoảng sợ vạn phần. Mặc dù có chủ tâm thăm dò một chút, nhưng kết quả thí nghiệm làm cho Đường Phong giật mình, xem ra nếu không phải vạn bất đắc dĩ, mình tuyệt đối sẽ không đụng vào hỏa diễm này, Đường Phong lại ném một khỏa Bách Linh Đan vào miệng, dựa vào cảnh giới Thiên giai trung phẩm, từng bước một tiến về phía trước.

Bách Linh Đan là đan dược phụ trợ tu luyện, có thể tăng tăng tốc độ tụ tập linh khí cho bản thân, Đường Phong đạt đến Thiên Nhân Hợp Nhất Chi Cảnh, Vô Thường Quyết tự chủ vận chuyển, ăn Bách Linh Đan có thể nhanh chóng hồi phục cương khí.

Thời gian ngắn lúc ban đầu, tốc độ khôi phục và tiêu hao cương khí của Đường Phong là ngang nhau, làm cho trạng thái bản thân hắn một mực duy trì ở trạng thái đỉnh phong.

Nhưng càng đi vào sâu bên trong, tiêu hao cương khí càng lớn, điều này làm cho Đường Phong không thể không chủ động vận chuyển Vô Thường Quyết, hấp thu linh khí mới cân bằng lại. Hơn nữa mặt đất chung quanh càng ngày càng nhiều vết nứt hơn, trên mặt đất càng lúc càng nhiều ngọn lửa lớn nhỏ hơn trước.

Đường Phong đổ mồ hôi như mưa, tiến vào địa phương nguy hiểm này, chẳng những tiêu hao cương khí càng lớn, mà nó cũng hao tổn tâm thần và thể lực.

Nửa ngày sau, Đường Phong cảm thấy cảnh giới Thiên giai trung phẩm đã chống đỡ không nổi, rơi vào đường cùng chỉ có thể sử dụng Tá Thi Hoàn Hồn, tạm thời tăng lên cảnh giới Linh giai trung phẩm.

Cục diện lúc này mới tốt hơn một chút, cảm giác nóng rực đã giảm bớt rất nhiều, tốc độ của Đường Phong cũng nhanh hơn.

Đi đến nơi đây, Đường Phong hoảng sợ phát hiện, cả thiên địa biến thành màu đỏ thẩm, chung quanh đã không còn là tốp năm tốp ba hỏa diễm nữa, mà là một đạo liệt diễm nóng rực đang bốc cháy, trước đó hắn đã ăn qua thiệt thòi, lúc này Đường Phong cũng không dám tùy tiện chạm vào hỏa diễm này, khi thấy bức tường hỏa diễm này chắn ngang đường, Đường Phong dứt khoát đi vòng qua.

- Vù vù...

Một chuỗi cảm giác mạnh mẽ khác thường từ đằng xa truyền đến, Đường Phong nghe tiếng nhìn lại, không khỏi giật mình.

Chỉ thấy trên bầu trời xích hồng, chẳng biết vì sao đột nhiên xuất hiện một đạo hắc sắc hỏa diễm, ngọn lửa kia chập chờn như rồng, nhanh như thiểm điện hạ xuống chân trời, trực tiếp làm địa phương ở phía xa xa kia biến mất không thấy gì nữa.

Tại nơi đạo hắc sắc hỏa diễm đánh xuống, Đường Phong cảm giác được nhiệt độ chung quanh tăng lên không ít.

Những ngọn lửa nhỏ chung quanh đã đáng sợ như thế huống chi đạo hắc sắc hỏa diễm như rồng rực rỡ kia, Đường Phong đoán chừng nếu là hắn bị hắc sắc hỏa diễm đốt phải, dù là cảnh giới Linh giai trung phẩm chỉ sợ cũng bị đốt thành tro bụi.

Bất quá đây là một dị tượng, rốt cuộc Đường Phong cũng minh bạch vì sao địa phương này lại cổ quái như vậy. Từ trên trời hạ xuống hắc sắc hỏa diễm, chỉ sợ chính là đạo hắc sắc hỏa diễm này, mới khiến cho nơi đây nóng như thế, dị thường như thế.

Tiếp tục đi tới, tuy biết rõ phía trước có nguy hiểm rất lớn, nhưng Đường Phong không chần chờ chút nào, phải nói là chạy tới, nếu không thể biết rõ nơi đây che giấu bảo bối gì, Đường Phong nhất định sẽ hối hận.

Từ trước đến nay nguy hiểm và kỳ ngộ luôn đi chung với nhau, chống đỡ chết là gan lớn, chết đói chết là nhát gan.

Nhưng vị trí đạo hắc sắc hỏa diễm đáp xuống cách mình không quá xa, đại khái chỉ khoảng mười dặm, điều này làm cho Đường Phong có được mục tiêu, không như lúc trước đi tới mà không có mục tiêu gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK