Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thu thập lại tâm tình, Đường Phong dựa theo ý đồ vốn có của La Vân, hướng đến phòng bếp mà đi.

Mấy ngày tiếp theo, thời gian sinh hoạt của Đường Phong đều rất ổn định. Ban ngày có một khoảng thời gian phải phụ việc trong phòng bếp, một ít thời gian còn lại dùng để tu luyện, đến tối, Đường Phong luôn trốn trong phòng, giải trừ Dĩ Giả Loạn Chân, khôi phục lại cương khí tiêu hao lúc ban ngày, không để lộ ra bất cứ sơ hơ nào.

Bất quá lại có một việc khiến Đường Phong có chút lo lắng, đó chính là hắn căn bản không cách nào đến gần phạm vi của Phi Tuyết lâu được. Đại Tuyết Cung tam tông lưỡng lâu, mỗi một thế lực đều có phạm vi của mình, mà mảnh địa phương của Phi Tuyết lâu lại có chút đặc thù, bởi vì đệ tử trong Phi Tuyết lâu tất cả đều là nữ nhân, cho nên nam nhân căn bản không được phép tiến vào trong. Đường Phong mấy ngày hôm nay có ý đến gần chỗ đó, mong gặp được hai vị lâu chủ, nhưng người còn chưa đến nơi, đã bị mấy vị nữ đệ tử xem như heo đuổi ra ngoài, thật khiến hắn ảo não vạn phần.

Đường Phong cũng không phải không nghĩ đến việc thừa dịp ban đêm để lẻn vào, nhưng nếu tính ra thực lực của hắn chỉ là Địa giai trung phẩm, thực lực như vậy căn bản không cách nào lẻn vào Phi Tuyết lâu hơn nữa còn không bị ai phát hiện được.

Lại càng không thể quang minh chính đại đến tìm các nàng, dùng thân phận cùng địa vị của La Vân, căn bản không có tư cách này, huống hồ, Đường Phong muốn tiến hành tiếp xúc bí mật, không thể để cho người hữu tâm phát hiện được, ai cũng không dám cam đoan bên cạnh hai người kia có tai mắt của Tạ Tuyết Thần không nữa.

Vài ngày trôi qua, Đường Phong vẫn không có chút đầu mối nào, hôm nay ban ngày hắn lại đến phụ việc trong phòng bếp, trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện làm sao để vào được Phi Tuyết lâu.

Ngay lúc đó, lại có một nữ nhân từ bên ngoài tiến vào phòng bếp, sau khi đi vào liền cau mày quét mắt một vòng xung quanh, sau đó tập trung vào người một trung niên nhân, mở miệng nói:

- Phương Cách, thứ hai vị lâu chủ muốn các ngươi chuẩn bị đã làm tốt chưa?

Phương Cách là người quản sự của phòng bếp này, niên kỷ hơn bốn mươi, thực lực đại khái chừng Huyền giai thượng phẩm, vì bản thân không có tư chất tu luyện, cho nên chỉ có thể đảm nhiệm một số công tác hằng ngày tại Đại Tuyết cung, mấy ngày nay Đường Phong cũng bị hắn sai sử không ít .

Nghe được câu hỏi của nữ nhân, Phương Cách khẽ cười một tiếng, nói:

- Cô nương đến vừa đúng lúc, thứ hai vị lâu chủ muốn mỗi tháng, ta sao có thể không làm tốt được?

Vừa nói, Phương Cách vừa lấy từ bên cạnh ra một lồng sắc, Đường Phong ngưng mắt xem xét, khá lắm, lại là một đầu đại xà, đầu đại xà mập ục ịch đang quấn quanh trong lồng này, thỉnh thoảng lại phun ra nuốt vào cái lưỡi của mình, bộ dáng thoạt nhìn cũng không hung tàn lắm, chỉ là có chút dọa người thôi.

Một cái lồng sắt không nhỏ, lại bị đầu đại xà đang cuộn mình này chiếm một nửa không gian.

Phương Cách đem lồng sắt đưa đến trước mặt nữ nhân này, ả liền tranh thủ lùi về sau một bước, trừng mắt liếc hắn:

- Ngươi muốn chọc giận ta sao? Không biết ta sợ xà hả?

Phương Cách sờ sờ mũi cười nói:

- Thứ lỗi, là ta sơ sẩy.

Hắn làm gì có sơ sẩy chứ? Chỉ là hơi cố ý thôi, mỗi lần trông thấy con quỷ nhỏ da mịn thịt mềm này vênh mặt hất hàm sai khiến, vênh váo hung hăng, bộ dáng cứ như mình là nhất, Phương Cách cũng có chút tức giận, không phải chỉ là tư chất tốt một chút thôi sao? Có gì mà đắc ý? Một ngày nào đó ngươi sẽ bị nam nhân cưỡi lên thôi.

Phương Cách quay đầu nhìn, mở miệng nói:

- Ai giúp vị cô nương này mang nguyên liệu nấu ăn này đưa đến Phi Tuyết lâu đây? "

Đường Phong trong lòng khẽ động, đột nhiên nhớ đến chuyện này. Thường mỗi tháng, hai vị lâu chủ của Phi Tuyết lâu đều muốn nấu canh xà một lần, chỉ là trong Phi Tuyết lâu đều là nữ nhân, sao có thể ra ngoài bắt xà, cho nên bọn họ mới dặn phòng bếp này thu thấp nguyên liệu hộ.

Chỉ có điều mỗi tháng chỉ một lần, hơn nữa mỗi lần người của Phi Tuyết lâu đến lấy xà La Vân đều không có mặt, cho nên Đường Phong cũng không thấy được việc này từ trí nhớ của La Vân, chỉ là bản thân La Vân nghe người khác nói qua mà thôi.

Đường Phong áp chế kích động trong lòng, vốn định nhận nhiệm vụ này về phần mình, nhưng lời đến bên miệng lại nuốt xuống, việc này không phù hợp với bản tính của La Vân, hơn nữa, hắn biết rõ người khác chắc chắn sẽ không nguyện ý làm chuyện này.

Trong phòng bếp có hơn mười người phụ việc, sau khi nghe Phương Cách hỏi, có một nửa người liền trở nên bận rộn, còn có người lại như mắt điếc tai ngơ, vờ như không nghe thấy.

Bởi vì, trước kia có người mang đồ đến Phi Tuyết lâu, nhưng là mỗi lần đi vào đều bị lũ quỷ nhỏ kia trêu chọc, người ở đây đều là nam nhân, ai lại nguyện ý chạy đến cho nữ nhân khinh bỉ chứ, mặc dù nói chỗ đó phong quang vô hạn, thỉnh thoảng còn trông thấy một vài mỹ nữ đẹp mắt, nhưng vẫn không ai muốn đến đó, thực tế còn phải cẩn thận gặp phải hai vị lâu chủ Phi Tuyết lâu, các nàng nói không chừng sẽ móc cả mắt mình cũng nên.

Những việc này đều đã có vết xe đổ

Cho nên sau câu hỏi của Phương Cách, trong phòng bếp liền lâm vào một mảnh xấu hổ trầm mặc, tiếp theo nữ đệ tử Phi Tuyết lâu kia thần sắc liền trở nên giận dữ.

- La Vân còn chưa đi qua Phi Tuyết lâu, lần này không bằng để hắn đi một chuyến tăng lên kiến thức đi.

Một thanh âm đột nhiên vang lên, Đường Phong quay đầu lại nhìn, thấy một người đang không hảo ý nhìn mình, lại nói tiếp, người này có lẽ cùng La Vân có chút khoảng cách, cho nên mới nói ra những lời này để hại La Vân, nhưng giờ Đường Phong lại nhịn không được muốn hung hăng hôn hắn một cái, quả nhiên là Bồ Tát sống a.

Phương Cách cũng nghiêm túc, nói thẳng:

- Vậy thì La Vân ngươi mang qua đi

Dù sao cũng cần người hỗ trợ mang qua, Phương Cách cũng ước gì xử lý sạch sẽ củ khoai lang phỏng tay này nhanh một chút. Trong phòng bếp, lời nói của Phương Cách không ai có thể phản bác, dù sao hắn cùng là người quản sự, sắc mặt Đường Phong giả vờ tức giận buông tay, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn người nọ, nói:

- Tốt

Nữ đệ tự Phi Tuyết lâu bỉu môi nói:

- Cho các ngươi cơ hội mang đến đã là phúc khí của các ngươi, lại bày ra cái bộ dáng miễn cưỡng như vậy, hừ.

Vừa nói một bên xoay người đi ra ngoài.

Tay Đường Phong xách theo một đầu đại xà khoảng chừng mười cân, đi theo sau lưng nữ đệ tự đó.

Trong Đại Tuyết Cung đối với Đường Phong mà nói cũng không lạ lẫm gì, khi hai người một đường đi về trước vẫn một mực trầm mặt không ai nói gì, đi được thời gian một nén nhang, Đường Phong như vô ý mở miệng hỏi:

- Vị sư tỷ này, hai vị lâu chủ mỗi tháng đều muốn chế biến canh rắn đề làm gì vậy?

Bước chân của nữ đệ tử Phi Tuyết lâu cũng không ngừng lại, chỉ lạnh giọng nói:

- Việc này không nên nghe ngóng, nếu không thì coi chừng không giữ được mạng nhỏ.

Đường Phong khúm núm đồng ý, hắn vừa rồi cũng đột nhiên nhớ đến vấn đề này, lại nói tiếp, hai vị lâu kia chủ giống có một mối quan hệ không rõ ràng với Tiếu Nhất Diệp, hơn nữa Tiếu Nhất Diệp được xưng là Xà Hạt lang quân, bản thân cũng là cao thủ chơi xà, lại càng luyện một bộ xà thân, chẳng lẽ hai vị lâu chủ vì lý do này nên mới ăn canh xà?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK