Mục lục
Truyện: Chàng rể vô song (full) – Lâm Hàn – Dương Lệ – tác giả: Dương Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

             Ngay sau đó Tiêu Nhã và hai người họ đã xác định quyết sách này, về phần Lâm Hàn và những người anh đưa đến thì tạm thời đợi ở đây, lúc đó Lâm Hàn cũng có thể cùng tham dự hội nghị này, chờ xác định quyết sách rồi tính tiếp.  

             Gia chủ nhà họ Chu, gia chủ nhà họ Khương và Tiêu Nhã đều rất vui khi nhìn thấy cục diện này, chỉ là suy nghĩ của họ lại khác nhau, thậm chí hoàn toàn trái ngược.  

             Chẳng mấy chốc gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương liền dẫn người về lại vị trí.  

             Tiêu Nhã cũng quay lại xe nói cho Lâm Hàn biết chuyện này.  

             Nghe vậy, Lâm Hàn hơi bất ngờ khi đối phương sẽ đưa ra lựa chọn này, có điều cũng coi là nằm trong dự liệu, suy cho cùng nhà họ Khổng đứng ở vị trí trung lập mãi chắc chắn sẽ gây ra sự bất mãn từ nhà họ Chu và nhà họ Khương, họ nhất định sẽ tìm cách kéo nhà họ Khổng xuống nước đứng về phe họ, cùng nhau đứng ở phía đối lập với Lâm Hàn.  

             “Vậy là tốt rồi, việc này sẽ bớt được rất nhiều chuyện. Vậy chúng ta chuẩn bị thôi, đến lúc đó ngồi xuống nói lý với họ, không nói lý được thì dùng vũ lực, dù làm cách nào cũng có lợi cho chúng ta cả”, Lâm Hàn bảo.  

             “Đúng, thế thì chúng ta chắc chắn sẽ giành được cơ hội quyết định. Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương không quản lý việc nội bộ nhiều, cũng không còn thông minh như trước đây, lại không nhanh chóng đào tạo được người kế vị gia chủ mới, chẳng trách gia tộc lại càng ngày càng đi xuống”, Tiêu Nhã cười nói.   

             Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh cũng hiểu ý của Tiêu Nhã, gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương phải có năng lực nhất định mới có thể ngồi lên vị trí gia chủ của một thế lực quý tộc này, không phải chỉ dựa vào huyết thống trực hệ là có thể ngồi lên, nhất định phải có đủ năng lực và khí phách.  

             Hiển nhiên trước đây họ đều có năng lực này, nếu không những năm gần đây họ cũng không thể đưa gia tộc mình phát triển.  

             Chỉ là theo sự tăng cao số tuổi của họ và sự thay đổi thời đại, năng lực của họ cũng từ từ giảm sút, không theo kịp thời đại tự nhiên cũng bị tụt lại phía sau. Mặc dù chỉ thỉnh thoảng để xảy ra một số vấn đề nhỏ trong quyết sách, nhưng trên cương vị này, chỉ cần có chút vấn đề thì ảnh hưởng tiếp theo sẽ rất lớn, sai một li đi nghìn dặm.  

             Nhất là gia chủ nhà họ Khương, cụ ta đã là một cụ già tóc bạc trắng nhưng giờ vẫn đảm nhận vị trí gia chủ, không đào tạo người mới, điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với sự phát triển sau này của gia tộc.  

             Trong thời điểm này nhất định phải nắm chắc việc đào tạo người có năng lực kế thừa vị trí gia chủ, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của gia tộc.  

             Điều này chẳng hề hấn gì với nhà họ Lâm hiện tại, Lâm Hàn đã hoàn toàn trưởng thành, nếu không vì gặp khá nhiều chuyện trong thời gian này thì e là anh đã về kế thừa vị trí gia chủ của nhà họ Lâm.  

             Nhà họ Tiêu cũng không có vấn đề gì, Tiêu Nhã đã bộc lộ thiên phú và năng lực của mình từ sớm, giờ cô ấy đã trở thành gia chủ nhà họ Tiêu.   

             Chỉ có ba nhà quý tộc còn lại, tuy hiện nay họ đều có người đào tạo nhưng rõ ràng vẫn chưa đào tạo hoàn chỉnh, chưa yên tâm hoàn toàn, nếu không họ đã cho những người đó đảm nhận vị trí gia chủ rồi.  

             “Được rồi, chúng ta chuẩn bị một chút sau đó đi tham dự hội nghị”, Lâm Hàn nói.  

             Tiểu Tây ở bên cạnh thấy vậy thì khó được dịp lên tiếng: “Cậu Lâm, có cần tôi đi cùng cậu không? Kẻo xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn”.  

             Lâm Phong nghe thế cũng khẽ gật đầu: “Đúng đó cậu Lâm, đối phương đều là người muốn nhằm vào cậu, lỡ như họ ra tay ngay trong hội nghị thì không ổn lắm. Để phòng bất trắc thì tốt nhất nên thận trọng một chút”.  

             Lâm Hàn không nói lời nào mà nhìn sang Tiêu Nhã ở bên cạnh. Anh cũng không rõ về hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh này, Tiêu Nhã biết rõ hơn nên để cô ấy cho ý kiến.  

             Tiêu Nhã thấy ánh mắt của Lâm Hàn thì bảo: “Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh đã được tổ chức nhiều năm, chưa bao giờ xuất hiện những chuyện thế này, không ai dám gây rối hay gì cả. Nói cho cùng cũng có thế lực lớn hơn làm chủ, dù họ không tuân theo quy định cũng không dám ra tay ngay trong hội nghị quý tộc, có điều tình hình lần này đặc biệt, không còn như trước, hơn nữa vì không có thế lực nào lớn hơn trấn áp trong cuộc chiến giữa các quý tộc, chúng ta nên thận trọng một chút vẫn hơn, dẫn theo vài người giỏi để phòng bất trắc. Nhưng hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh có quy định rõ ràng, mỗi thế lực chỉ được tham gia tối đa ba người, những người còn lại đều phải đợi bên ngoài, chưa có sự cho phép đặc biệt thì không được vào trong”.    

             Lâm Hàn nghe vậy bèn gật đầu: “Vậy cứ làm theo lời cô đi, lát nữa Tiểu Tây với một cao thủ của Tôn Hàn Các đi theo tôi là được”.  



             “Lâm Phong, ông không cần vào đâu, ở ngoài này đi, có chuyện gì xảy ra ở đây ông tự quyết định”, Lâm Hàn nói.  

             “Rõ!”  

             “Rõ!”  

             Tiểu Tây và Lâm Phong đồng thanh đáp.  

 

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK