Chương 494: 20 tỷ!
"Còn ngây ra đó làm gì? Mau đi đi!", Lâm Hàn thấy Lý Minh sững sờ tại chỗ, cười nói.
"Vâng, vâng!"
Lý Minh không ngừng gật đầu, cẩn thận cầm cái thẻ ngân hàng, sợ làm nó hư, rồi vội vàng rời khỏi.
Thấy Lý Minh đi rồi, Lâm Hàn bật cười, anh cũng đoán sơ được chàng trai họ Khương đó đến từ đâu.
Anh suy nghĩ một lát, cả Hoa Hạ không có một thế gia nào họ Khương cả.
Cậu Khương kia chắc chắn đến từ quý tộc họ Khương ở thành phố Thiên Kinh.
"Quý tộc họ Khương đúng không? Tôi đây muốn xem một con em quý tộc như cậu, rốt cuộc có thể lấy ra được bao nhiêu tiền!"
Đối với nhà họ Lâm thì 10 tỷ chẳng đáng là gì. Lâm Hàn cũng không phiền mà chơi đùa với cậu Khương này để cậu ta biết cái gì mới là thật sự nhiều tiền!
Chỉ chốc lát sau, đám quản lý cấp cao của app livestream Sa Ngư đã nhận được thông báo của Lý Minh, ai nấy đều cảm thấy hết sức kinh ngạc.
"Á đù, thật hay giả vậy? Cậu Lâm sẽ bỏ ra 10 tỷ á? Số đấy phải biết bao nhiêu trời, cả đời tôi cũng chưa nhìn thấy nhiều tiền như thế nữa!"
"Công ty chúng ta đào đâu ra nhiều thế nhỉ? Tôi quản lý tài vụ, nên biết rõ về tài chính công ty".
"Còn phải hỏi à, chắc chắn là cậu Lâm bỏ tiền túi ra chứ sao, không ngờ chúng ta đã xem nhẹ cậu ấy rồi. Thì ra cậu Lâm mới thật sự là kẻ có tiền, cậu Khương gì đó quả thật chẳng đáng giá nhắc tới!"
"..."
Lý Minh thấy đa số mọi người đều kinh ngạc, trong lòng anh ta sao lại không như vậy. Anh ta vẫn làm việc giúp Lâm Hàn, nhưng nay cũng là lần đầu thấy Lâm Hàn vung tay mạnh như thế. Hơn nữa, Lý Minh chắc chắn rằng năng lực thật sự của cậu Lâm sẽ không chỉ nhiêu đó, mà vượt xa ra khỏi dự đoán của bọn họ.
Lý Minh lại nói: "Vì tránh để ai trong số mấy người nghi ngờ rồi nói lung tung, cậu Lâm đã đưa tiền cho tôi, chỉ cần mọi người ký hợp đồng, sẽ được ứng trước một năm tiền lương!"
Anh ta nói xong, cả phòng lập tức yên tĩnh, rồi giây lát nổ tung chảo.
"Trời, 10 tỷ kia là con số thiên văn gì vậy?"
"Vừa vung tay đã lấy ra 10 tỷ á? Đây phải giàu cỡ nào cơ chứ!"
"Không ngờ cậu Lâm lại nhiều vốn như thế, trước đây chúng ta quá thiển cận rồi!"
"..."
Tức thì, cả đám quản lý đều kinh ngạc không thôi, còn chuyện đi ăn máng khác gì đó, hoàn toàn bị vứt ra khỏi đầu.
Cậu Khương bên kia lập tức nhận được tin tức bên này, tức đỏ cả mắt, nghiến răng kèn kẹt.
"Tên Lâm Hàn này rốt cuộc là ai? Sao có thể lấy ra 10 tỷ một cách dễ dàng như thế!"
Cậu ta không ngờ, một vùng đất nhỏ bé như Đông Hải lại có một con rồng đang ngủ say, trước đó, có vẻ mình đã khinh thường cậu ta rồi.
Lúc này, trong lòng Hứa Hải và La Vi đứng cạnh cũng hết sức chấn động, đó là 10 tỷ đấy!
Quan trọng là lấy ra chỉ vì trả lương cho nhân viên!
Hai người không thốt nổi nên lời, bởi vì, bọn họ tự cảm thấy dù là ông tổng của app mình cũng không có khả năng ấy.
Cậu Khương siết chặt nắm tay, tức anh ách trong ngực, vốn tưởng rằng là một nhiệm vụ cực kỳ đơn giản, nhưng không ngờ lại đá trúng ván sắt.
Gia tộc chỉ cho cậu ta 10 tỷ để mua lại app livestream Sa Ngư, rồi đi tham gia hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á Thái Bình Dương.
Còn chuyện dùng nó để đục khoét nhân viên của người khác thì cậu ta chưa từng suy nghĩ đến.
Nói đùa à, lấy 10 tỷ để đục khoét một đám quản lý cấp cao của app khác về á, bị điên hả?
Cậu Khương nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy vô cùng mất mặt, nếu để những thành viên khác trong nhà họ Khương, hay các quý tộc khác biết chuyện thì sau này cậu ta còn mặt mũi đâu mà lăn lộn nữa?
"Lâm Hàn đúng không? Tôi nhớ cậu rồi đó, cậu làm tôi không mua được app Sa Ngư, vậy cậu cũng đừng mơ sống yên ổn!"
Cậu Khương nói xong, bèn nhìn về phía Hứa Hải và La Vi, nói: "Thông báo xuống, tôi lại nâng giá, tăng thêm 2 tỷ cho tôi!"
Hai người liếc nhìn nhau, trong lòng thầm buồn cười, Lâm Hàn kia đã trực tiếp lấy ra 10 tỷ, thế mà cậu Khương lại còn nâng giá!
Đây là quyết tâm khiến cho Lâm Hàn rớt máu!
Bọn họ đều là quản lý cấp cao trong công ty, có tầm nhìn xa trông rộng, sành sõi sự đời. Lâm Hàn có thể lấy ra 10 tỷ, cho thấy thân phận cậu ta không đơn giản.
Giờ, cậu Khương còn cứng chọi cứng với Lâm Hàn, thì có vẻ hành động theo cảm tính quá. Bọn họ lập tức có chút khinh thường cậu Khương này rồi.
Nhưng bề ngoài, hai người lại không dám nói gì, dứt khoát nghe theo, sau đó đi thông báo.
Chẳng bao lâu sau, chuyện cậu Khương nói tăng giá lên đã truyền đến trong tai đám quản lý cấp cao app Sa Ngư.
Lần này, thái độ của bọn họ đối với cậu Khương kia đã không còn tốt như hồi nãy.
"Cậu Khương kia là tới tấu hài à? Cậu Lâm đã dứt khoát lấy ra 10 tỷ để trả lương hằng năm cho chúng ta, cậu ta còn nâng lên 2 tỷ để làm gì?"
"Còn để làm gì nữa, cay câu kia của cậu Lâm nên mới cố ý gây khó dễ cho cậu ấy thôi, đúng là loại lòng dạ hẹp hòi!"
"Tôi thấy cậu Lâm không cần thiết phải để ý đến mấy loại trẩu tre này, 10 tỷ đã là con số thiên văn mà chúng ta chưa từng được thấy, chẳng nhất thiết phải tăng thêm giá nữa!"
"..."
Mọi người sôi nổi bàn tán, hoàn toàn không coi cái giá cậu Khương vừa đưa ra ra gì.
Bên kia, Lý Minh lập tức báo chuyện này cho Lâm Hàn.
"2 tỷ?"
Lâm Hàn cười khẩy: "Lâm Hàn tôi nói được thì làm được, chúng ta cũng thêm gấp 20 lần, 20 tỷ!"
"20... 20 tỷ?"
Lý Minh lộ ra vẻ mặt khó tin, hít sâu một hơi, nghi mình nghe nhầm.
20 tỷ, một con số khủng bố, rất khó tượng tượng!
20 tỷ, tiền không là tiền đấy!
Ví dụ như một dự án đầu tư bất động sản cũng chỉ mấy tỷ tệ thôi.
Lâm Hàn có số tiền đó, hoàn toàn có thể dùng để đầu tư vào các ngành khác, hay gửi tiết kiệm ở ngân hàng cũng có tiền lời vậy, giờ lại trực tiếp lấy ra trả lương cho đám quản lý cấp cao kia!
Tài lực, sự quyết đoán ấy đã khiến Lý Minh khó thở, trong lòng cũng dậy sóng.
Lúc này, vẻ mặt Lâm Hàn vẫn bình tĩnh như không, giống như không phải anh vừa quăng ra 20 tỷ mà chỉ là 200 tệ mà thôi.
Có điều, ánh mắt anh lại lạnh lẽo như băng: "Nhà họ Khương hử, tiền của Lâm Hàn tôi là tiền chùa hả? Làm tôi tốn 20 tỷ thì về sau tôi sẽ khiến cho các người trả lại gấp mười lần!"
"Nếu đã nói gấp 10 lần thì đương nhiên tôi sẽ làm được, anh mau thông báo rồi ký hợp đồng đi", Lâm Hàn nói.
"Vâng..."
Lý Minh gật đầu, run rẩy đi ra khỏi văn phòng.
Sau khi đi ra, anh ta vẫn có cảm giác như đang mơ, 20 tỷ tệ, con số khổng lồ như thế chỉ là lương của những quản lý cấp cao trong một năm!
Đám quản lý cấp cao đang thảo luận về hành vi nâng giá tấu hài của cậu Khương kia thì thấy Lý Minh đi ra với vẻ mặt kỳ lạ.
"Trưởng phòng Lý, sao thế? Lẽ nào cậu Lâm hối hận với mức tăng lương vừa rồi à?", có một quản lý hỏi.
"Tôi thấy cậu Lâm không cần thiết phải để ý đến mấy loại trẩu tre này, 10 tỷ đã là con số thiên văn mà chúng ta chưa từng được thấy, chẳng nhất thiết phải tăng thêm giá nữa!"
"..."
Mọi người sôi nổi bàn tán, hoàn toàn không coi cái giá cậu Khương vừa đưa ra ra gì.
Bên kia, Lý Minh lập tức báo chuyện này cho Lâm Hàn.
"2 tỷ?"
Lâm Hàn cười khẩy: "Lâm Hàn tôi nói được thì làm được, chúng ta cũng thêm gấp 20 lần, 20 tỷ!"
"20... 20 tỷ?"
Lý Minh lộ ra vẻ mặt khó tin, hít sâu một hơi, nghi mình nghe nhầm.
20 tỷ, một con số khủng bố, rất khó tượng tượng!
20 tỷ, tiền không là tiền đấy!
Ví dụ như một dự án đầu tư bất động sản cũng chỉ mấy tỷ tệ thôi.
Lâm Hàn có số tiền đó, hoàn toàn có thể dùng để đầu tư vào các ngành khác, hay gửi tiết kiệm ở ngân hàng cũng có tiền lời vậy, giờ lại trực tiếp lấy ra trả lương cho đám quản lý cấp cao kia!
Tài lực, sự quyết đoán ấy đã khiến Lý Minh khó thở, trong lòng cũng dậy sóng.
Lúc này, vẻ mặt Lâm Hàn vẫn bình tĩnh như không, giống như không phải anh vừa quăng ra 20 tỷ mà chỉ là 200 tệ mà thôi.
Có điều, ánh mắt anh lại lạnh lẽo như băng: "Nhà họ Khương hử, tiền của Lâm Hàn tôi là tiền chùa hả? Làm tôi tốn 20 tỷ thì về sau tôi sẽ khiến cho các người trả lại gấp mười lần!"
"Nếu đã nói gấp 10 lần thì đương nhiên tôi sẽ làm được, anh mau thông báo rồi ký hợp đồng đi", Lâm Hàn nói.
"Vâng..."
Lý Minh gật đầu, run rẩy đi ra khỏi văn phòng.
Sau khi đi ra, anh ta vẫn có cảm giác như đang mơ, 20 tỷ tệ, con số khổng lồ như thế chỉ là lương của những quản lý cấp cao trong một năm!
Đám quản lý cấp cao đang thảo luận về hành vi nâng giá tấu hài của cậu Khương kia thì thấy Lý Minh đi ra với vẻ mặt kỳ lạ.
"Trưởng phòng Lý, sao thế? Lẽ nào cậu Lâm hối hận với mức tăng lương vừa rồi à?", có một quản lý hỏi.
Mấy quản lý còn lại nghe vậy, ai cũng cảm thấy có khả năng ấy, nghĩ lại cũng đúng, lương một năm 10 tỷ thật sự khá cao, nào có công ty trả lương như vậy, chẳng phải đợi lỗ chết à?
"10 tỷ đã nhiều lắm rồi, chúng ta không thể quá tham lam, chỉ cần đừng thấp hơn cậu Khương nhiều quá thì tôi sẽ đồng ý ở lại!"
"Đúng vậy, tôi cũng đồng ý, dù sao đây cũng là công ty livestream do chính tay chúng ta gây dựng nên mà!"
"..."
Cả đám quản lý đều nói.