Bên trong khuôn viên khách sạn.
Một mình Lâm Hàn ngồi trong sân, lẳng lặng chờ đợi.
Bên ông Phương biết được tin tức của Lâm Hàn thì chắc chắn sẽ lập tức đi sắp xếp người điều tra, chuyện này Lâm hàn vẫn khá là tự tin nên anh không cần phải hối thúc ông Phương làm gì. Anh chỉ cần ngồi đây và chờ đợi tin tức là được, bây giờ hối thúc sẽ làm ảnh hưởng đến người đang làm việc bên kia.
Anh chờ đến tận hoàng hôn, tin tức từ chỗ ông Phương thì vẫn chưa thấy đâu, Lâm Phong và Tiểu Tây lại trở về.
“Cậu Hàn, theo dặn dò của cậu, người của Tôn Hàn Các đã vào vị trí, có thể bắt đầu kế hoạch bất kỳ lúc nào”, Tiểu Tây thản nhiên nói với Lâm Hàn.
Lâm Hàn nghe thế bèn gật đầu, anh đã quen với một Tiểu Tây như thế, luôn giữ được bình tĩnh, dường như không có bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng được tâm trạng của anh ta.
Nhưng Lâm Hàn vẫn cực kỳ tin tưởng Tiểu Tây, khả năng làm việc của anh ta cực kỳ tốt, không hề qua loa, bây giờ Tiểu Tây nói mọi thứ đã xong thì chắc chắn là không có vấn đề gì, Lâm Hàn cũng chẳng cần phải kiểm tra.
Lập tức, Lâm Hàn nhìn về Lâm Phong bên cạnh.
Lâm Phong cũng bước tới, báo cáo: “Cậu Lâm, theo dặn dò của cậu, bây giờ tất cả mọi thứ đã được sắp xếp và chuẩn bị xong, nhưng vì có quá nhiều thứ nên tôi vẫn chưa kịp kiểm tra lại, mai tôi sẽ rà soát hết một lần, sau khi xác nhận không có vấn đề gì tôi lại báo cáo với cậu sau”.
Lâm Hàn nghe thế bèn khẽ gật đầu, anh cũng hiểu, suy cho cùng chuyện Lâm Hàn giao cho Lâm Phong khá nhiều việc, cũng khá là lặt vặt, từ tối hôm qua trở về, Lâm Phong và các cao thủ nhà họ Lâm không hề nghỉ ngơi, cả đêm bận rộn sắp xếp và chuẩn bị theo lời dặn của Lâm Hàn.
Có thể hoàn thành được một lượng công việc lớn như thế trong thời điểm này, hoàn tất mọi thứ như thế đủ để thấy rằng Lâm Phong không hề rỗi rảnh một chút nào, thậm chí có thể nói là liều cả mạng già.
Tuy Lâm Phong vẫn chưa kiểm tra, nhưng với năng lực của những cao thủ nhà họ Lâm thì chắc hẳn là không thành vấn đề, chẳng có ai ăn bớt ăn xén hay làm trò gì cả.
Nhưng vì chuyện lần này quá quan trọng, không thể để bất kỳ một khâu nào xảy ra vấn đề nên vẫn phải kiểm tra lại một chút, thường thì những chuyện còn lại hoàn toàn không cần phải kiểm tra tới lui làm gì, nhưng đây là trường hợp đặc biệt.
“Tôi biết rồi, ông cũng đi nghỉ ngơi đi, để lại vừa đủ người để canh gác thôi, còn lại cũng nghỉ ngơi hết đi, điều chỉnh trạng thái của mình thật tốt, đừng để ảnh hưởng đến kế hoạch về sau”, Lâm Hàn nói với Lâm Phong.
“Rõ, thưa cậu Lâm”, Lâm Phong đáp.
Sau đó, Lâm Hàn bảo Lâm Phong và Tiểu Tây rời khỏi đó.
Còn một ngày nữa là đến hội nghị quý tộc Thiên Kinh, sáng ngày kia đã bắt đầu mời dự họp, thời điểm đó chính là lúc kế hoạch khủng bố của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu bắt đầu.
Thời gian đã không còn nhiều nên cao thủ nhà họ Lâm vẫn phải nghỉ ngơi cho thật tốt để lấy tinh thần.
Tuy sức khỏe của bọn họ có thể thức trắng được hai ba đêm mà vẫn có thể chịu đựng được, đủ sức chiến đấu.
Nhưng không nghỉ ngơi cho tốt thì vẫn làm ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của họ, sẽ có ảnh hưởng nhất định khi tham gia chiến đấu.
Lần này kế hoạch lại quá là quan trọng, không thể xảy ra chút sai lầm nào, cũng không được thất bại, thế nên Lâm Hàn phải cố gắng chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, chỉ có thể đẩy xác suất thành công của kế hoạch này đến mức cao nhất mới thống lĩnh bốn quý tộc lớn được.
Lâm Phong và Tiểu Tây đi được một lát thì Lâm Hàn nhận được điện thoại của Tiêu Nhã.
“Thế nào rồi?”, Lâm Hàn trực tiếp nghe máy, hỏi.
“Tôi đã chuẩn bị hết tất cả mọi thứ rồi, mai tôi sẽ kiểm tra lại hết một lượt để xác nhận xem có bất kì vấn đề nào hay không”, Tiêu Nhã nói thẳng.
Lâm Hàn cũng đáp: “Bên tôi cũng thấy, đã chuẩn bị và sắp xếp trong hết tất cả mọi thứ, mai kiểm tra lại một lượt nữa là xong”.
Đến lúc này, Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đã chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi thứ, chỉ cần chờ hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này mời họp thì bọn họ có thể bắt đầu kế hoạch nghe có vẻ điên cuồng này.
“Còn chuyện gì nữa không?”, Lâm Hàn lại hỏi.
Tiêu Nhã cẩn thận suy nghĩ, hình như không còn vấn đề gì nữa, trước đó khi tham khảo kế hoạch bọn họ đã sắp xếp tất cả cực kỳ tỉ mỉ nên bây giờ chẳng còn vấn đề gì.
“Bên tôi tạm thời không có vấn đề gì”, Tiêu Nhã suy nghĩ rồi nói.
Lâm Hàn nghe thế bèn khẽ gật đầu nói: “Tôi cũng không có vấn đề gì, chỉ cần chờ đến giờ thì kế hoạch của chúng ta có thể bắt đầu, đúng rồi, có chuyện này tôi cần phải hỏi thăm cô một chút”.
“Chuyện gì?”, Tiêu Nhã nghe thế, hơi khó hiểu hỏi.
“Cũng không phải là chuyện gì nghiêm trọng, lúc ở vùng Đông Bắc thành phố Phụng Thiên có một lần tôi ra ngoài để giải sầu, đến một quán bar chơi lại đụng phải một nữ sát thủ…”
Sau đó, lâm Hàn kể chuyện có liên quan đến Lam Tư Vũ và cao thủ nhà họ Khổng anh điều tra ra được ở thành phố Phụng Thiên cho Tiêu Nhã nghe.
Trước mặt nhà họ Tiêu là đồng mình với Lâm Hàn, cũng đáng tin cậy, Tiêu Nhã thì lại không cần phải bàn, hai người thân thiết với nhau nên Lâm Hàn cũng không có gì để giấu diếm, nói ra hết toàn bộ.
Tiêu Nhã nghe Lâm Hàn nói xong thì thấy hơi bất ngờ, cô ấy khá là hiểu biết về quý tộc họ Khổng, nhà họ Khổng chẳng có sản nghiệp gì ở thành phố Phụng Thiên, theo lý thì bọn họ không thể xuất hiện ở nơi đó, lại càng không bàn đến chuyện đó là một lượng cao thủ lớn của nhà họ Khổng.
“Tại sao người của nhà họ Khổng lại xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên? Chẳng lẽ họ đến đó vì anh?”, Tiêu Nhã hơi kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy”, Lâm Hàn gật đầu, tiếp tục nói: “Căn cứ vào những thông tin tôi điều tra thì có vẻ là như thế, nhà họ Khổng đến thành Phụng Thiên cùng lúc với tôi, sau đó cũng cử người đến khu nhà tôi để điều tra, hình như là có mục đích gì đó với tôi, nếu không thì chẳng thể trùng hợp như vậy. Hơn nữa, nhà họ Khổng còn theo dõi hành tung của tôi, nên có lẽ họ muốn ra tay với tôi trước”.
Tiêu Nhã nghe thế thì cảm thấy hơi kinh ngạc, nhà họ Khổng thường xuyên giữ vị trí trung lập, sẽ không ra tay bừa, nhưng một khi đã ra tay thì sẽ cực kỳ tàn nhẫn, không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào, họ muốn diệt cỏ tận gốc, đó chính là tác phong của nhà họ Khổng.
Lần này họ cử người đến thành phố Phụng Thiên như kiểu trùng hợp như thế thì chắc chắn không thể có lý do nào khác, rõ ràng họ đang muốn nhằm vào Lâm Hàn, với tính cách nhà họ Khổng thì chắc chắn không chỉ là dạy dỗ anh một trận ra trò, có thể họ muốn giết anh diệt khẩu.
Lâm Hàn cũng tiếp tục nói: “Không sai, tôi cũng nghi ngờ nhà họ Khổng muốn ra tay với mình, chỉ là họ vẫn chưa tìm được cơ hội, sau đó lại bị sát thủ Lam Tư Vũ ngắt ngang, có lẽ Lam Tư Vũ đã vô tình cứu tôi. Theo điều tra của tôi, Lam Tư Vũ cũng nhận nhiệm vụ đến thành phố Phụng Thiên để ra tay với người nhà họ Khổng, nên người đưa ra nhiệm vụ này đang muốn giúp tôi chăng? Chuyện này cô có biết được thông tin gì không?”