Mục lục
Truyện: Chàng rể vô song (full) – Lâm Hàn – Dương Lệ – tác giả: Dương Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Đến giữa trưa.  

             Lâm Hàn mới nghe Hạ Sương và Dương Khiết báo cáo xong, cũng coi như đã biết tình hình của Quang Ảnh lúc này.  

             Bình thường thì Lâm Hàn không cần cấp dưới báo cáo tỉ mỉ như vậy, dù Quang Ảnh có là một công ty có địa vị vượt trội trong lĩnh vực giải trí.  

             Mà lần này làm thế, một mặt là muốn thông qua Quang Ảnh để biết năng lực của hai cô, mặt khác là vì Lâm Hàn không rành về giới giải trí, nên thừa dịp này tìm hiểu thêm luôn.  

             Sau này, anh sẽ trở thành ông chủ nhà họ Lâm. Tuy không cần thiết phải hiểu biết rõ hết mỗi một sản nghiệp dưới tay, nhưng vẫn nên biết đôi chút về những ngành sản xuất đang làm, không thì không thể căn cứ vào đặc điểm của từng ngành để lên kế hoạch được.  

             Lúc này, sau khi nghe Hạ Sương và Dương Khiết báo cáo xong. Lâm Hàn cũng biết được năng lực của hai cô và đã có quyết định.  

             "Đây là kế hoạch phát triển trước mắt và sau này của Quang Ảnh, theo bản kế hoạch này, phải mất nửa năm nữa mới ổn định và chuẩn bị xong để đánh vào thị trường giải trí ở nước ngoài", Hạ Sương tổng kết.  

             Dương Khiết đứng cạnh cũng có chút kích động nhìn Lâm Hàn, đợi anh đánh giá. Những điều vừa báo cáo chính là thành tích trong khoảng thời gian này của hai cô.  

             Lâm Hàn im lặng một lát, nhìn Dương Khiết, hỏi: "Dạo này đi theo Hạ Sương học hỏi thế nào rồi? Chắc cũng tiến bộ lên ở nhiều mặt chứ hả?"  

             Dương Khiết nghe vậy, nhìn Hạ Sương đầy biết ơn rồi gật đầu nói: "Đúng thế. Trong khoảng thời gian này, em đi theo chị Hạ học hỏi được rất nhiều điều. Mà chúng lại không thể học được dù là ở trong trường đại học nổi tiếng. Gần đây, em đã tiến bộ rất nhiều, thật sự là cảm ơn chị Hạ nhiều lắm".  

             Hạ Sương đứng cạnh cười nói: "Cũng do Tiểu Khiết thông minh mới học được nhanh như vậy".  

             Lâm Hàn khẽ gật đầu, nói tiếp: "Tiểu Khiết, giờ em có thể một mình gánh vác được chưa? Về sau, em sẽ làm tổng giám đốc của công ty Quang Ảnh nhé".  

             Dương Khiết nghe Lâm Hàn nói vậy thì sửng sốt, không ngờ anh lại muốn cô ấy làm tổng giám đốc của Quang Ảnh.  

             Trong khoảng thời gian này, kinh nghiệm và năng lực ở nhiều mặt của Dương Khiết đã tăng lên không ít. Tuy chỉ có 1 tháng, nhưng cô ấy đã học được rất nhiều từ Hạ Sương.  

             Có một số mặt vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm, nhưng Dương Khiết cảm thấy mình vẫn có thể gánh vác được. Chỉ là lúc mới đầu sẽ khá áp lực thôi.  

             Dương Khiết cũng từng nghĩ, giờ mình đã có năng lực, có thể một mình gánh vác mà không cần đi theo Hạ Sương nữa.  

             Mặc dù, cả hai rất hợp nhau, cô ấy cũng rất thích đi theo Hạ Sương, có thể học hỏi được nhiều điều, gặp khó khăn gì còn có Hạ Sương đứng ra giải quyết, nên Dương Khiết cũng sẽ không có áp lực mấy.  

             Nhưng, Dương Khiết vẫn muốn tự mình gánh vác công việc, làm nên một thành tựu nào đó.  

             Giống như sự phát triển của Quang Ảnh trong khoảng thời gian gần đây, thực ra chủ yếu đều do Hạ Sương xử lý, bất kể là thay người hay cắt giảm biên chế ngay từ đầu, đến hợp tác với đủ loại công ty. Gần như đều là một mình Hạ Sương giải quyết.  

             Tuy Dương Khiết cũng làm rất nhiều, nhưng đa số chỉ là những công việc khá đơn giản, hay chấp hành theo mệnh lệnh của Hạ Sương. Hoàn toàn chẳng có gì gọi là thử thách Dương Khiết cả.  

             Như vậy Dương Khiết sẽ thoải mái hơn, nhưng hiển nhiên cô ấy lại không muốn thế. Cái Dương Khiết muốn là tự mình cố gắng trưởng thành lên.  

             Trước khi đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, Lâm Hàn cũng có nói, chủ yếu là muốn Dương Khiết đi theo Hạ Sương học hỏi, để sau này cử cô ấy làm chuyện khác.  

             Tuy Dương Khiết muốn tự mình gánh vác, nhưng lại không ngờ rằng Lâm Hàn lại để cô ấy có được cơ hội ấy nhanh như vậy. Hơn nữa, còn là leo thẳng lên chức tổng giám đốc công ty Quang Ảnh.  

             Nếu Dương Khiết làm tổng giám đốc, thì Hạ Sương sẽ bị đá xuống.  

             Sắc mặt Dương Khiết lập tức trở nên khó xử nhìn Lâm Hàn, vậy chẳng phải là cô ấy cướp mất vị trí của Hạ Sương sao? Đi theo Hạ Sương học tập xong rồi cướp lấy vị trí của người ta luôn. Mặc dù đây không phải toan tính của Dương Khiết, mà là ý của Lâm Hàn. Nhưng, Dương Khiết vẫn cảm thấy vô cùng áy náy và không muốn như thế.  

             Hạ Sương đứng cạnh nghe Lâm Hàn nói vậy, sắc mặt cũng hơi khó coi. Cô ta nghĩ rằng Lâm Hàn không tin tưởng mình, nên mới để Dương Khiết thay thế vị trí của mình.  

             Nhưng ngay sau đó, Hạ Sương chợt nhớ tới những chuyện trước kia thì lại cảm thấy không phải như thế. Bởi vì nếu Lâm Hàn không tin cô ta, thế sao còn trả lương tận mấy triệu cho cô ta? Hơn nữa, còn để cô ta chạm vào những thông tin bí mật của Quang Ảnh.  

             Trong lúc Ha Sương đang cảm thấy nghi hoặc, Dương Khiết đứng cạnh đã mở miệng hỏi: "Anh rể, hình như làm thế không hay cho lắm thì phải? Tổng giám đốc Quang Ảnh là chị Hạ mà, sao em có thể cướp vị trí của chị ấy được? Anh làm vậy có phải hơi quá đáng rồi không?"  

             Hạ Sương nghe vậy cũng nhìn Lâm Hàn với vẻ khó hiểu, đợi anh giải thích.  

             Lâm Hàn nhìn vẻ mặt khó xử của hai cô, tức thì biết các cô đã hiểu lầm mình.  

             Anh chợt bật cười.  

             Hai cô thấy thế, càng khó hiểu hơn.  

             Lúc này, Lâm Hàn mới nói: "Hai người hiểu lầm rồi, tôi bảo Dương Khiết lên làm tổng giám đốc Quang Ảnh là vì sắp tới định cử Hạ Sương đi làm chuyện quan trọng hơn. Còn là chuyện nào, thì giờ tôi không tiện giải thích, hai người sẽ sớm biết được thôi".  

             Hạ Sương và Dương Khiết nghe anh nói thế đều thở phào nhẹ nhõm.  

             Hai cô đều tin vào lời Lâm Hàn nói. Nếu anh đã nói thế thì sau đó chắc chắn sẽ không đối xử tệ với Hạ Sương.  

             Giờ, Hạ Sương cũng nhớ tới lúc trước Lâm Hàn có bảo sẽ sắp xếp cho cô ta chuyện khác. Cô ta chợt tò mò, rốt cuộc là chuyện gì mà còn quan trọng hơn cả cái chức tổng giám đốc của một công ty đứng đầu trong ngành giải trí ở Hoa Hạ như Quang Ảnh.  

             Chẳng qua, nếu lúc này Lâm Hàn không muốn nói, đương nhiên cô ta cũng sẽ không hỏi.  

             Lâm Hàn lại hỏi: "Tiểu Khiết, giờ em có muốn làm tổng giám đốc công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không?"  

             Dương Khiết biết Lâm Hàn không phải tính bạc đãi Hạ Sương, cũng chẳng xoắn xuýt nữa.  

             Tuy nhanh như vậy đã lên làm tổng giám đốc của một công ty lớn, còn phải tự mình bươn trải. Dù hơi bất ngờ, nhưng việc đã đến nước này, đương nhiên Dương Khiết sẽ không sợ sệt lùi bước, gặp được khó khăn thì cứ thẳng thắn đối mặt xử lý là được.  

             "Đương nhiên là muốn rồi. Anh rể, anh coi trọng em như thế, sao em có thể không đồng ý được chứ", Dương Khiết cười nói.  

             Hạ Sương đứng cạnh cũng cười, có chút mừng cho Dương Khiết. Từ lúc mới tập tễnh bước chân vào nghề, đến lúc trở thành tổng giám đốc của một công ty lớn mà chỉ mất nhiêu đó thời gian. Cô ta tỉn rằng tương lai Dương Khiết chắc chắn sẽ nhanh chóng trưởng thành.  

             Lâm Hàn khẽ gật đầu, nói: "Được rồi, vậy cứ thế đi. Giờ đi ăn một bữa đã, ăn uống xong tôi còn có việc. Tôi sẽ không nhúng ta vào chuyện ở nơi này nữa, mà sẽ giao cho Tiểu Khiết quản lý".  

             "Vâng".  

             Dương Khiết vừa được lên chức nên vui mừng không thôi, còn Hạ Sương thì lại hết sức tò mò với công việc sắp tới của mình.  

             Sau đó, ba người Lâm Hàn bèn rời khỏi trụ sở chính của công ty Quang Ảnh đi ăn một bữa cơm. Rồi Lâm Hàn để Dương Khiết quay về công ty làm việc, còn Hạ Sương thì đi theo Lâm Hàn về khách sạn ở ngoài ô - nơi mà các cao thủ nhà họ Lâm đang ở.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK