Trong thành phố Phụng Thiên.
Dưới ánh đèn nê - ông, đoàn xe của Lâm Hàn thong thả lăn bánh.
Sau khi Lâm Hàn tới đây bèn ngồi vào xe Ngô Xuyên, còn xe của anh thì được đàn em của Ngô Xuyên lái về.
Lúc này, Lâm Hàn ngồi trong xe, nhìn cảnh đêm bên ngoài không khỏi hơi cảm khái.
Phụng Thiên này cũng được xem như là một thành phố khá đặc sắc. Lần trước, Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên đi Thiên Kinh đối phó nhà họ Khương, có ghé ngang qua đây. Lúc ấy là lần đầu bọn anh đến Phụng Thiên vì làm quen với Trương Thiên Sơn, để mở rộng thể lực của mình.
Khi ấy khá bận nên đám Lâm Hàn chỉ đi dạo một chút, rồi thưởng thức vài món ăn đặc sản ở đây.
Không ngờ chẳng mấy chốc, anh lại đến đây lần nữa. Nhưng lần này, Trương Thiên Sơn đã mất và các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng về túi anh. Quả là sự đời xoay vần.
"Đúng là một thành phố đẹp, đợi sau này có rảnh sẽ đi dạo tiếp vậy, tốt nhất là có thể dẫn theo cả Dương Lệ luôn", Lâm Hàn nghĩ bụng.
Mà lúc này, Ngô Xuyên ngồi cùng bàn với Lâm Hàn thì có chút muốn nói lại thôi.
Trong khoảng thời gian này, anh ta vội vàng xử lý chuyện các thế lực vùng xám ở Bắc Đông, nên cũng bận bù đầu bù cổ.
Chuyện khác còn dễ bàn, vì dưới tay Ngô Xuyên và Lâm Phong có rất nhiều cao thủ, về mặt thực lực hoàn toàn đè bẹp bọn họ. Nếu đám thế lực kia không ngoan ngoãn hay chơi mánh khóe gì đó, anh ta có thể giải quyết họ trong vòng một nốt nhạc.
Tuy không thể khiến cho phần lớn các thế lực vùng xám ở Bắc Đông thật lòng quy thuận, nhưng làm họ tạm thời nghe theo vẫn không thành vấn đề.
Chỉ là, bảo họ ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang làm ăn hợp pháp thì có hơi rắc rối. Dù sao, vốn dĩ họ cũng là người trong vùng xám, xưa nay vẫn buôn bán bất hợp pháp, nên đó là ngành nghề kiếm cơm manh áo của họ rồi.
Hiện nay, bảo họ ngừng kinh doanh luôn thì đúng là cực kỳ phiền phức, ai cũng kêu rên.
Tuy Ngô Xuyên hiểu làm ăn phi pháp thì càng về sau sẽ càng khó đi, thậm chí lỡ gặp phải vấn đề gì sẽ mất trắng trong một đêm. Còn kinh doanh hợp pháp lại khác, có lẽ lúc đầu cần phải bỏ ra một nguồn vốn kha khá, lợi nhuận kiếm được cũng ít hơn. Nhưng khi càng ổn định, đặc biệt là có thể mở rộng quy mô phát triển thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền, mà còn bền vững lâu dài.
Chưa nói tới khác, điển hình có công ty bất động sản, app live stream Sa Ngư và siêu thị Hoa Nhuận.
Lúc trước, tình hình ba công ty ấy như thế nào, Ngô Xuyên là đàn em thân tín của Lâm Hàn nên hiểu rất rõ, cũng biết lợi nhuận của chúng mang lại thua xa khi kinh doanh phi pháp.
Nhưng càng về sau, mọi thứ đã dần thay đổi, dưới sự giúp đỡ của Lâm Hàn và bản thân tự mình cố gắng, ba công ty kia đã dần đi vào quỹ đạo và càng ngày càng phát triển. Vì thế, lợi nhuận cũng tăng dần.
Đặc biệt, sau đó nhờ Lâm Hàn nên đã nhận được sự hỗ trợ và hợp tác của quỹ đầu tư Nhân Phàm. Ba công ty ấy lập tức có bước nhảy vọt, tiền vô như nước.
Hơn hết, ba công ty đó đều thuộc hình thức kinh doanh hợp pháp, nên sẽ không phải lo xảy ra sự cố hay vấn đề pháp lý nào hết.
Nhưng hiểu thì hiểu, Ngô Xuyên lại không thể khiến tất cả các thế lực vùng xám ở đây cũng hiểu. Một mặt, có nói bọn họ cũng không tin. Mặt khác, đó lại là chuyện riêng của Lâm Hàn, nên anh ta không tiện nói ra.
Vì thế, giờ Ngô Xuyên lùi cũng không được mà tiến cũng không xong, chẳng biết giải quyết như thế nào.
Ngô Xuyên biết kế tiếp Bắc Đông hợp tác với quỹ đầu Nhân Phàm thì sẽ khiến đám thế lực vùng xám kia tin tưởng hơn, nhưng đó cũng cần một thời gian nhất định.
Sự hợp tác giữa hai bên vừa mới nối lại, vẫn chưa bắt đầu. Mà dù có bắt đầu thì cũng cần thời gian mới thấy được hiệu quả rõ rệt cùng nguồn thu khả quan. Tóm lại là phải có thời gian.
Nhưng Ngô Xuyên cũng không thể cứ đợi đến lúc đó được, vì thế quá phí thời gian.
Trong lúc Ngô Xuyên đang đầu thì hôm nay lại biết Lâm Hàn vừa mới vận chuyển vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng từ La quốc về. Mà còn chở thẳng vào Bắc Đông, thế nên anh ta bèn nảy ra một ý.
Nếu có thể dùng vài nhà xưởng kia để tạm thời khiến đám thế lực vùng xám ấy có được nguồn thu khả quan, khiến họ tin vào chỗ tốt khi làm ăn hợp pháp, thì sau này sẽ suôn sẻ hơn nhiều.
Chỉ là, tuy Ngô Xuyên không biết vài nhà xưởng kia có ý nghĩa như thế nào và giá cả thu mua trên trời của chúng. Nhưng, anh ta hiểu được tầm quan trong của những máy móc hạng nặng kia. Dù sao, ở Hoa Hạ là không có những thiết bị đó rồi. Lâm Hàn chưa chắc bằng lòng giao số máy móc đó cho các thế lực vùng xám ở đây.
Mà nay, dù trong lúc vội chân không chạm đất, Ngô Xuyên vẫn tự mình đến đón Lâm Hàn. Một mặt là vì mối quan hệ giữa anh ta và Lâm Hàn, mặt khác là vì chuyện này. Ngô Xuyên muốn thử xem có thể làm anh hỗ trợ không.
Nhưng đến lúc gặp mặt, Ngô Xuyên lại có chút khó mở miệng.
Lâm Hàn cũng không ngốc, lúc anh ngắm nhìn cảnh đêm của thành phố Phụng Thiên qua khung cửa sổ thì đã nhận ra Ngô Xuyên có điều muốn nói. Hiển nhiên là anh ta muốn nói gì đó, nhưng lại không biết mở miệng thế nào.
Lâm Hàn đợi một lát, thấy Ngô Xuyên vẫn do dự, thì bất lực cười nhìn anh ta nói: "Với tôi mà còn có gì khó nói nữa à? Có gì thì cứ nói thẳng là được".
"Hả?", Ngô Xuyên sửng sốt, bấy giờ mới nhận ra mình biểu hiện quá rõ ràng. Anh ta chưa mở miệng mà Lâm Hàn đã biết được rồi.
Trước sự dò hỏi của Lâm Hàn, Ngô Xuyên chần chờ một lát rồi nói thẳng: "Anh Hàn, thực ra là về vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia. Tôi muốn hỏi anh xem có thể dùng chúng giúp các thế lực vùng xám ở Bắc Đông hay không ấy mà".
Ngô Xuyên nói xong, sợ Lâm Hàn hiểu lầm lại vội vàng nói tiếp: "Anh Hàn đừng hiểu lầm, tôi không phải muốn anh giao vài nhà xưởng kia cho đám thế lực vùng xám ở đây điều hành hoạt động. Mà là thuê bọn họ làm một mặt nào đó, để họ kiếm được một ít lợi nhuận. Anh không biết chứ, mấy nay tôi nói với họ rằng muốn họ ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang buôn bán hợp pháp thì ai cũng kêu rên và phản đối. Tôi thật sự không biết làm sao mới muốn nhờ anh giúp. Chỉ cần vượt qua tình hình trước mắt, khiến họ tin rằng làm ăn hợp pháp cũng kiếm được rất nhiều tiền, để tiện cho bước tiếp theo thôi".
Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, giờ mới hiểu hóa ra là chuyện này. Thực tế, anh có suy xét chuyện này rồi, trong lòng cũng có kế hoạch. Không thì sẽ chẳng chở số máy móc hạng nặng kia đến Bắc Đông.