La Văn nghe Lâm Hàn nói vậy, lập tức vui vẻ.
Bây giờ thực lực của bọn họ đã có thể áp đảo phía Tạ Kiến An, hơn nữa, người phía Tạ Kiến An tất nhiên không ngờ bọn họ phái hơn một trăm cao thủ đến mai phục đám người Lâm Hàn, kết quả lại bị cao thủ dưới trướng Lâm Hàn mai phục ngược lại.
Chắc chắn phía Tạ Kiến An không thể dự liệu được tình hình này, cũng không kịp làm gì đối phó, bây giờ lập tức xuất phát là có thể đánh cho đối phương không kịp trở tay, càng nắm chắc có thể cứu Trương Thiên Sơn ra.
Trong lòng La Văn hơi kích động, cuối cùng cũng có thể cứu Trương Thiên Sơn.
Từ lần trước bị người của Tạ Kiến An bắt được trong phòng bí mật, lúc nào La Văn cũng nghĩ cách giúp Trương Thiên Sơn.
Nhưng anh ta có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, mà bây giờ thoáng chốc đã có cách giải quyết.
La Văn càng thấy cảm kích và khâm phục Lâm Hàn, đồng thời cũng mừng vì lúc trước Trương Thiên Sơn đã kết giao được một người anh em và một đồng minh như vậy.
Lâm Phong đứng bên xác nhận kế hoạch của đám người Lâm Hàn lần này đúng là đi cứu đại bàng núi vùng Đông Bắc Trương Thiên Sơn, vẻ mặt lập tức trở nên kì quái.
Do dự một lúc, Lâm Phong vẫn không giấu giếm Lâm Hàn, nói thẳng: “Cậu chủ Lâm, lúc chúng tôi đang điều tra Tạ Kiến An còn phát hiện ra một chuyện nữa, không liệt kê trong bản báo cáo, đó là tình hình của Trương Thiên Sơn hiện tại”.
“Tình hình của Trương Thiên Sơn hiện tại? Bây giờ Trương Thiên Sơn thế nào rồi?”, La Văn lập tức nhìn chằm chằm Lâm Phong hỏi.
Từ khi Trương Thiên Sơn bị bắt, La Văn biết đã quá muộn, tức khắc rời khỏi thành phố Phụng Thiên, đến thành phố Đông Hải vùng Hoa Đông tìm Lâm Hàn, cho nên vẫn không rõ tình hình của Trương Thiên Sơn. Anh ta chỉ có thể thông qua những đàn em ở thành phố Phụng Thiên biết được Trương Thiên Sơn bị Tạ Kiến An đưa vào trang viên, sau đó thì không thấy trở ra nữa.
Hai ngày nay, La Văn sao không lo lắng tình hình hiện tại của Trương Thiên Sơn chứ, nhưng anh ta hoàn toàn không thể biết được bây giờ Trương Thiên Sơn ra sao. Thế nên anh ta cũng không còn cách nào khác, chỉ đành buộc mình không nghĩ tới nữa, không lo lắng nữa, chỉ nghĩ làm sao để cứu Trương Thiên Sơn ra nhanh nhất.
Lúc này nghe thấy lời Lâm Phong nói, La Văn lại không khỏi lo lắng.
Lâm Phong không trả lời La Văn, mà là nhìn về phía Lâm Hàn, đợi lệnh của anh.
Trên mặt Lâm Hàn có vẻ kì quái, trong lòng cũng hơi lo lắng, nhưng không hề tránh né, gật đầu nói: “Cứ nói đúng như những gì ông biết là được”.
Lâm Phong nghe vậy khẽ gật đầu, sau đó nói: “Vì tình hình thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông thay đổi khá lớn, cho nên Tạ Kiến An cũng là đối tượng điều tra trọng điểm của chúng tôi. Tôi đã tự mình trà trộn vào trang viên xem xét tình hình, cũng biết được tình trạng hiện tại của Trương Thiên Sơn”.
Lâm Phong nhìn Lâm Hàn và La Văn, trong đầu nghĩ đến hình ảnh đó cũng cảm thấy hơi sợ.
Lâm Phong là cao thủ hạng nhất của nhà họ Lâm, có cảnh tượng nào mà chưa từng thấy qua chứ? Nhưng hình ảnh đó thật sự quá tàn nhẫn, khiến người ta sợ hãi. Cho dù là Lâm Phong nghĩ đến hình ảnh đó cũng cảm thấy khiếp sợ.
Cho nên, trước đó Lâm Phong mới không ghi chuyện này vào báo cáo, thật sự quá tàn nhẫn.
Lâm Phong nói tiếp: “Trong đại sảnh của trang viên, Trương Thiên Sơn bị người của Tạ Kiến An khóa cả người vào ghế bằng xích sắt. Ban đầu còn tốt, nhưng sau hình như là vì chuyện gì đó mà bắt đầu tra tấn Trương Thiên Sơn. Những hình phạt tra tấn đó hơi đáng sợ”.
Tra tấn? Đáng sợ?
Lâm Hàn và La Văn nghe Lâm Phong nói vậy, không khỏi rùng mình.
Có thể khiến Lâm Phong nói ra từ đáng sợ, Lâm Hàn có thể đoán được nó đáng sợ như thế nào.
Dù sao Lâm Phong cũng là cao thủ hạng nhất, từng chứng kiến những cảnh tượng ghê gớm, có thể khiến một người như vậy cảm thấy đáng sợ hiển nhiên đã đạt đến một trình độ nhất định.
Còn La Văn thì càng lo lắng hơn.
“Tên Tạ Kiến An này, tôi phải khiến ông ta không được chết tử tế!”, La Văn siết chặt nắm đấm.
La Văn trước nay luôn bình tĩnh, lúc này cũng không khống chế được cảm xúc của mình nữa.
Lâm Hàn thấy vậy xua tay với Lâm Phong, tỏ ý Lâm Phong không cần nói tiếp nữa.
Dù sao bây giờ có làm rõ tình trạng của Trương Thiên Sơn cũng không ích lợi gì với đám người Lâm Hàn, chỉ khiến bọn họ lo lắng hơn mà thôi.
Bây giờ điều mà đám người Lâm Hàn có thể làm là đi cứu Trương Thiên Sơn, giúp ông ta bớt phải chịu hành hạ.
Trước kia những sự giày vò mà Trương Thiên Sơn phải chịu cũng đã xảy ra, là sự thực đã định, đám người Lâm Hàn không thể thay đổi, chỉ có thể trả thù Tạ Kiến An sau.
Còn việc bây giờ có thể làm là cố gắng giúp Trương Thiên Sơn bớt phải chịu đau đớn.
Lúc này, ở không xa có mấy chiếc xe đỗ lại thành hàng, một vài người từ trên xe bước xuống, chính là cao thủ nhà họ Tiêu từ thành phố Thiên Kinh đến giúp Lâm Hàn.
Lẽ ra lần này Tiêu Nhã không cần phải đích thân dẫn đội, dù sao Lâm Hàn chỉ nhờ Tiêu Nhã phái cao thủ đến giúp, mà thực lực bản thân Tiêu Nhã cũng chẳng cao, không giúp được gì trong chuyện này, có Tiêu Hoa Bân dẫn đội là đủ rồi.
Nhưng cuối cùng, Tiêu Nhã lại không kìm được, quyết định đích thân dẫn đội, muốn qua đây gặp Lâm Hàn.
Lúc này, đám người Tiêu Nhã xuống xe, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lại hơi kinh ngạc.
Nhìn lướt qua có hơn ba trăm người, cộng thêm đám người bị trói, tổng cộng là hơn bốn trăm người.
Tiêu Nhã vốn là bà chủ nhà họ Tiêu, trải nghiệm khá nhiều, đương nhiên nhìn ra hơn bốn trăm người này đều là cao thủ.
Tiêu Hoa Bân đứng bên cạnh Tiêu Nhã lại càng kinh ngạc hơn, dù sao ông ta cũng là người bồi dưỡng cao thủ của nhà họ Tiêu, bản lĩnh và mắt nhìn đều có đủ.
Những thứ Tiêu Nhã có thể nhìn ra được, Tiêu Hoa Bân cũng có thể nhìn ra, mà những thứ Tiêu Nhã không nhìn ra được, Tiêu Hoa Bân vẫn có thể nhìn ra.
Tiêu Nhã ngạc nhiên, hơn bốn trăm cao thủ, đây là thực lực đáng sợ thế nào chứ? Thậm chí đã vượt qua thực lực của nhà họ Tiêu bọn họ vào lúc thịnh vượng nhất.
Mặc dù sức mạnh của quý tộc không chỉ ở cao thủ mình sở hữu, mà phụ thuộc vào sản nghiệp nhiều hơn, chủ yếu là ảnh hưởng đối với kinh tế nước nhà và cuộc sống của người dân ở một địa phương, nhưng về mặt thực lực cũng vô cùng quan trọng.
Những cao thủ ở trước mắt dù là đối với quý tộc mà nói cũng là luồng sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.
“Chú hai, cháu không nhìn lầm đấy chứ? Những người này đều là cao thủ à?”, Tiêu Nhã không kìm được thấp giọng hỏi.
Tiêu Hoa Bân ở bên cạnh nghe hỏi, vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc.
Đương nhiên Tiêu Hoa Bân nhìn ra những người này đều là cao thủ, hơn bốn trăm cao thủ luôn đấy, đó là thực lực đáng sợ đến thế nào?
Hơn nữa, Tiêu