“Tiếp theo cứ như kế hoạch ban đầu là được, nhưng vẫn phải chú ý giám sát, trước kia mấy người này dù sao cũng kinh doanh phạm pháp, cho dù bây giờ làm nghiêm túc vẫn có thể xảy ra vấn đề”, Lâm Hàn nói.
“Đã rõ”, Tiểu Tống ở bên cạnh gật đầu đáp.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh lại nhìn máy theo dõi, coi như khá hài lòng.
Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này dù sao cũng khá quan trọng, vì vậy đã xây dựng hệ thống giám sát điều khiển, hơn nữa phân bố ở mỗi góc cũng sẽ có người luân phiên nhau giám sát hai mươi tư giờ, tránh cho xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn.
Lâm Hàn nhìn xung quanh không có vấn đề gì, anh cũng không quản thêm nữa.
Mấy công xưởng máy móc hạng nặng đến từ La Quốc này tương đối quan trọng đối với nhà họ Lâm, vì vậy người mà Lâm Thiên Tiếu sắp xếp đều là người đáng tin cậy, năng lực làm việc đương nhiên không có vấn đề gì. Lâm Hàn cũng khá yên tâm, nhìn xung quanh không có vấn đề gì cũng dự định không quản thêm.
Mà đến lúc này, chuyện công xưởng máy móc hạng nặng bên vùng Bắc Đông này mặc dù mới bắt đầu, nhưng đối với Lâm Hàn mà nói thì đã kết thúc rồi. Suy cho cùng chuyện sau đó sẽ có người có chuyên môn đến phụ trách, không cần Lâm Hàn bận tâm.
Cho dù là sản xuất vận hành công xưởng máy móc hạng nặng hay là nghiên cứu thiết bị máy móc hạng nặng thì đều phái người có chuyên môn đến phụ trách, có hệ thống quản lý hoàn chỉnh, Lâm Hàn không cần lo nghĩ nhiều.
Trên thực tế, thân là ông chủ của nhà họ Lâm cũng chỉ cần như vậy, chỉ cần đưa ra quyết sách lớn, quyết định phương hướng v.v..., chuyện cụ thể đều do người có chuyên môn quản lý.
Mà nhà họ Lâm lớn như thế, nều như việc nào cũng cần ông chủ đích thân làm thì đúng là mệt chết.
Và bên vùng Bắc Đông, vấn đề cũng đã được giải quyết.
Trong thời gian này, dưới sự quản lý của đám người Ngô Xuyên thì đã tương đối thuận lợi, thành công mua chuộc được tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông, dù sao thì thực lực tuyệt đối bày ra ở đó, bọn họ không chịu khuất phục cũng phải khuất phục.
Về chuyện kinh doanh bất hợp pháp phần lớn cũng đã dừng lại, có thể còn có bộ phận nhỏ vẫn chưa dừng, Ngô Xuyên cũng sẽ dẫn người đi điều tra từ từ, cho dừng toàn bộ.
Phương diện kinh doanh chính đáng đã và đang từ từ phát triển. Nhưng cái này chắc chắn cần thời gian tương đối nhiều, không thể gấp gáp.
Còn bây giờ có mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, thế lực phần lớn cũng có thể nhận được không ít lợi nhuận, cũng có thể giúp đỡ bọn họ vượt qua giai đoạn chân không này.
Đợi sau khi sản nghiệp vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm chính thức bắt đầu hợp tác, ước tính không bao lâu nữa thì có thể mang lại lợi nhuận không tồi. Đến lúc đó sản nghiệp vùng Bắc Đông phát triển sẽ chính thức bước vào đúng quỹ đạo.
Chuyện bên này vùng Bắc Đông đã giải quyết gần xong, nhưng Lâm Hàn vẫn cần phải điều động nhân viên.
Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh tiếp sau đối với nhà họ Lâm cũng sẽ có giúp đỡ không nhỏ.
Mặc dù thực lực của nhà họ Lâm mạnh, nhưng bởi vì thế lực của thành phố Thiên Kinh lộn xộn phức tạp, vì vậy trước kia cũng không làm thế nào tiến vào gần vùng lân cận của thành phố Thiên Kinh để phát triển.
Mà lần này có nhà họ Tiêu giúp đỡ, còn là cơ hội tốt một lần hiếm có, bốn nhà quý tộc ngoại trừ nhà họ Chu đều là vì chiến tranh quý tộc lần trước mà nguyên khí đại thương, trong số đó nhà họ Tiêu tình hình tương đối tốt vẫn là đồng minh đáng tin cậy của Lâm Hàn, cơ hội hiếm có để vào thành phố Thiên Kinh như này không thấy nhiều, đương nhiên Lâm Hàn không muốn bỏ lỡ, anh sẽ cố gắng nắm chắc cơ hội lần này.
Còn có sự giúp đỡ của nhà họ Tiêu, Lâm Hàn cũng coi như có thể danh chính ngôn thuận. Ngoại trừ như vậy ra, thứ cần thiết chính là lực lượng tuyệt đối, vì vậy Lâm Hàn cũng phải điều động nhân viên giỏi.
Bên phía nhà họ Lâm đã phái một bộ phân nhân viên đến thành phố Thiên Kinh trước đợi khi Lâm Hàn đến sẽ sử dụng.
Nhưng bên này vùng Bắc Đông đã chiếm dụng không ít nhân viên rồi, mà hơn nửa nhân viên nhà họ Lâm đang ở nước ngoài. Vì vậy có thể điều động nhân viên đến thành phố Thiên Kinh cũng không có bao nhiêu, Lâm Hàn dự tính có khoảng một trăm người đổ lại thôi.
Mặc dù nói khoảng một trăm cao thủ kia cùng với Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc lần này, kết hợp thêm với nhà họ Tiêu, đã hoàn toàn đủ thu được lợi nhuận không ít ở hội nghị quý tộc lần này, tranh giành được nhiều khu vực.
Nhưng thứ mà Lâm Hàn muốn rõ ràng còn nhiều hơn như thế, vì vậy anh cũng dự định điều động nhiều nhân viên hơn một chút, có lực lượng càng mạnh thì mới có thể thu hoạch càng nhiều.
Mà nhân viên bên vùng Bắc Đông này chắc chắn cực kỳ phù hợp.
Nhân viên của công xưởng máy móc hạng nặng, đương nhiên Lâm Hàn không thể điều động. Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này đối với Lâm Hàn mà nói cũng cực kỳ quan trọng, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì vậy anh sẽ không điều động bất kỳ nhân viên nào ở đây.
Mà thay vào đó chính là ba bốn trăm cao thủ nhà họ Lâm lần trước Lâm Hàn mang đến tham gia giải cứu Trương Thiên Sơn.
Nhưng bên vùng Bắc Đông này cũng cần phải có số nhân viên nhất định, Lâm Hàn không thể điều động toàn bộ, còn phải giữ lại một nhóm, ra sức phát triển bên vùng Bắc Đông.
Còn về Ngô Xuyên và mấy người anh ta dẫn tới, Lâm Hàn lại không có dự định điều động chút nào.
Dù sao về sau phát triển vùng Bắc Đông, thì gần như phải giữ mấy người này lại để duy trì, ngoài ra còn là người gốc vùng Bắc Đông, người nhà họ Lâm anh không thể cứ giữ mãi ở đây, về sau nhất định phải phái đến địa phương khác.
Cứ như vậy thì đám người Ngô Xuyên này nhất định sẽ luôn ở vùng Bắc Đông, quen thuộc tình hình, xây dựng nền móng tốt mới là quan trọng nhất.
Còn về mấy người La Văn La Võ này Lâm Hàn cũng tương đối tin tưởng. Nhưng dù sao cũng không tin tưởng bằng đám người Ngô Xuyên đã đi theo mình từ rất sớm. Lâm Hàn cũng không thể giao lại toàn bộ đất của Vùng Xám Bắc Đông cho mấy người La Văn này, như vậy anh không yên tâm nổi.
Nhưng chuyện bên vùng Bắc Đông này có thể còn cần chút thời gian, vì vậy Lâm Hàn vẫn cần phải lưu lại nơi này một khoảng thời gian. Anh cũng dự định bây giờ sẽ trực tiếp đến thành phố Thiên Kinh sớm trước thời hạn.
Ngay lập tức, Lâm Hàn liền rời khỏi công xưởng máy móc hạng nặng, quay về trang viên.
Lúc này sắc trời tối dần, Lâm Hàn nhìn cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, anh đơn giản muốn mời toàn bộ người của Ngô Xuyên cùng nhau ăn bữa liên hoan một lần.
Rất nhanh, dưới sự dặn dò của Lâm Hàn, trong sân trang viên đã bày xong tiệc rượu thịnh soạn, sau khi đám người Ngô Xuyên bận rộn xong việc liền vội vã quay về.
“Anh Hàn”.
“Cậu Lâm”.
“Cậu Lâm”.
Mấy người Lâm Phong, Tiểu Tây, Ngô Xuyên, La Văn và La Võ nhộn nhịp chạy tới chào hỏi Lâm Hàn.
Lâm Hàn khẽ gật đầu nói: “Mau ngồi đi, vừa ăn vừa nói chuyện.
Đám người ngồi xuống, họ đưa mắt nhìn nhau rồi báo cáo tình hình vùng Bắc Đông gần đây cho Lâm Hàn.
“Anh Hàn, vùng Bắc Đông gần đây coi như thuận lợi, tất cả thế lực Vùng Xám lớn nhỏ đã được thu chiếm toàn bộ, còn mấy loại lưu manh kia. Bây giờ toàn bộ người của đất Vùng Xám Bắc Đông đều nghe theo điều khiển của chúng tôi, còn nhận chúng tôi là đại ca của đất Vùng Xám Bắc Đông”, Ngô Xuyên nói trước.
Lâm Hàn nghe xong khẽ gật đầu, điều này trước đó Lâm Hàn đại khái đã hiểu rõ, biết mặt này gần đây khá thuận lợi. Một mặt là vì thực lực tuyệt đối, một mặt cũng là vì Ngô Xuyên đã vất vả làm việc.
“Ngô Xuyên, thời gian này vất vả rồi”, Lâm Hàn đích thân rót một chén rượu cho Ngô Xuyên rồi nói.