Mục lục
Truyện: Chàng rể vô song (full) – Lâm Hàn – Dương Lệ – tác giả: Dương Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Tại lối vào nhà xưởng.  

             La Văn cảm thấy bầu không khí xung quanh chợt trở nên nặng nề. Đương nhiên, anh ta cũng có thể hiểu được tâm trạng của những người phụ trách các thế lực vùng xám đó.  

             Trên thực tế, La Văn cũng biết việc Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện vào khoảng thời gian trước.  

             Đa số các thế lực ấy đều không biết gì nhiều về tình hình bên phía Trương Thiên Sơn, chỉ có một số ít là biết, nhưng lại đứng xem, chứ không giúp Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình. Có điều, họ cũng không chạy đến cứu Trương Thiên Sơn.  

             Kết quả chẳng ai ngờ rằng Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình lại ra tay tàn nhẫn như vậy, dù Lâm Hàn đã nhanh chóng chạy đến, nhưng vẫn muộn.  

             La Văn khẽ lắc đầu, không muốn nghĩ nữa, dù sao chuyện cũng đã qua rồi, chẳng thể thay đổi được gì nữa.  

             "Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều về chuyện đã qua nữa. Điều cuối cùng mà Trương Thiên Sơn căn dặn là muốn chúng ta đi theo Lâm thiếu làm ăn đàng hoàng. Chúng ta cứ làm tốt là được", La Văn nói.  

             Bấy giờ, đám người phụ trách kia cũng dần bình tĩnh lại và đều cảm thấy La Văn nói rất có lý.  

             Trước đây, họ không hiểu tại sao Trương Thiên Sơn lại muốn làm ăn hợp pháp, trước khi chết còn dặn họ ngoan ngoãn đi theo Lâm Hàn. Nhưng bây giờ, có vẻ như tất cả những điều này đều là vì nghĩ cho họ.  

             Chuyện sau đó thì họ không biết, nhưng trước mắt, nếu kế hoạch Lâm Hàn đưa ra là sự thật, chỉ cần họ làm những công việc kinh doanh hợp pháp này, thì lợi nhuận sẽ tương đương với việc kinh doanh mà họ đã làm trước đây.  

             Càng không phải nói đến sắp tới, Bắc Đông còn hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm. Ngô Xuyên cũng đang dẫn dắt họ chậm rãi phát triển các lĩnh vực kinh doanh hợp pháp khác nhau.  

             Trong thời gian ngắn thì chẳng khác với trước là mấy, nhưng càng về lâu dài sẽ càng thấy sự khác biệt rõ rệt.  

             "Thảo nào lợi nhuận dự tính lúc trước lại nhiều như vậy, hóa ra là một nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng quy mô lớn thế này".  

             "Thật không ngờ cậu Lâm lại có thể mua được máy móc thiết bị hạng nặng của La Quốc".  

             "Cậu Lâm vậy mà lại bằng lòng để chúng ta tham gia vào các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng quan trọng như vậy".  

             "Giờ xem ra, những lợi nhuận dự tính đó hoàn toàn là thật. Tất cả chúng ta thật sự có thể cùng nhau phát tài?"  

             Đám người phụ trách các thế lực vùng xám đều cảm thán không thôi và vô cùng biết ơn Lâm Hàn.  

             Trong khi đó, An Thành Chí lại nghĩ xa hơn.  

             Cậu ta biết rõ, đây đều là những máy móc của La Quốc thì chắc chắn sẽ được sản xuất tại La Quốc. Theo lời La Văn, những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này hoàn toàn ở La Quốc, Lâm Hàn có thể mua nó với danh nghĩa Trương Thiên Sơn, nhưng có thể vận chuyển về mới thật là giỏi.  

             Dù sao quy mô của số máy móc hạng nặng này rất lớn nên việc vận chuyển chúng không hề đơn giản, công nghệ của chúng cũng chưa được nghiên cứu kỹ lưỡng, nên đâu thể tùy tiện mà tháo để vận chuyển.  

             Và việc có thể vận chuyển nhiều thiết bị máy móc hạng nặng cỡ lớn như vậy cho thấy thực lực đáng sợ của Lâm Hàn.  

             Với thực lực ấy, mà còn thiếu người? Còn không có đường dây để mua được những nguyên vật liệu phục vụ mấy nhà xưởng kia?    

             Mặc dù họ là dân bản xứ ở Bắc Đông, sẽ thuận tiện hơn khi mua những nguyên liệu ấy, nhưng An Thành Chí tin rằng nếu Lâm Hàn muốn tự làm thì cũng dễ như trở bàn tay.  

             Nói cách khác, Lâm Hàn bảo họ tham gia vào các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này hoàn toàn là vì muốn giúp họ phát triển.  

             Tuy chỉ cung cấp nguyên vật liệu, lợi nhuận cũng có hạn, kém xa so với số tiền thu được từ việc chế tạo ra số máy móc hạng nặng kia. Nhưng ngay cả một phần nhỏ lợi nhuận của toàn bộ nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này cũng đã rất lớn đối với họ.  

             Với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông họ, phần thu nhập nhỏ này tuyệt đối là một khoản thu nhập khổng lồ. Nó hoàn toàn có thể sánh ngang được với những phi vụ làm ăn trái pháp mà họ làm trước đây.  

             Mà đây mới chỉ là sự khởi đầu của họ, trong tương lai vẫn còn có mối làm ăn hợp pháp khác, đương nhiên số lợi nhuận cũng sẽ càng ngày càng nhiều.   

             Chính vì là làm ăn hợp pháp, vậy nên chỉ cần có sức cạnh tranh trên thị trường thì sẽ luôn mang lại lợi nhuận, mà sẽ không xảy ra vấn đề gì. Thậm chí còn có thể phát triển mạng mẽ hơn và ổn định hơn.  

             Mặc dù từ rất lâu rồi An Thành Chí đã hiểu được rằng tương lai của việc kinh doanh hợp pháp tốt hơn nhiều so với phi pháp. Nhưng cậu ta lại không ngờ sẽ thấy được hiệu quả trong thời gian ngắn như vậy.  

             “Thật không ngờ, anh Lâm lại đối xử tốt với chúng ta như vậy, chịu chia sẻ một công việc ngon ăn như thế cho chúng ta”, An Thành Chí cảm thán nói.  

             Đám người phụ trách nghe vậy cũng dần hiểu ra ý nghĩa của những việc mà Lâm Hàn làm.  

             “Xem ra trước đây chúng ta đã hiểu lầm cậu Lâm. Cậu ấy tốt với chúng ta như vậy mà chúng ta lại còn có ý xấu”.  

             "Từ giờ trở đi tôi sẽ một lòng đi theo cậu Lâm, cố gắng làm việc!"  

             “Thật may chúng ta đã lựa chọn tin tưởng cậu Lâm, đầu quân vào cậu ấy”.  

             “Đúng vậy, chắc những thế lực kia còn đang may mắn vì không đầu quân cho trang viên, những lại chẳng có trừng phạt nào. Song họ lại không biết mình đã vuột mất cơ hội tham gia vào việc sản xuất của những xưởng máy móc hạng nặng kia. Nó cũng coi như là hình phạt nặng nhất luôn rồi!"  

             Thoáng chốc, đám người phụ trách đều tỏ ra biết ơn Lâm Hàn không thôi.  

             Đám người phụ trách này cũng không ác cảm với Lâm Hàn. Lý do chính khiến họ ghét Lâm Hàn là bởi vì bọn họ không muốn bị người khác ràng buộc, hơn nữa còn là người từ bên ngoài. Điều này khiến bọn họ cực kỳ khó chịu.  

             Nhưng suy cho cùng, đây cũng là lời căn dặn cuối cùng của Trương Thiên Sơn. Lâm Hàn cũng đã dốc hết sức lực để giải cứu ông ta. Qua đó có thể thấy anh là một người trọng tình trọng nghĩ như thế nào.  

             Hơn nữa, sau chuyện nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng lần này, những người phụ trách các thế lực vùng xám ở Bắc Đông kia cũng dần dần thật lòng mà đi theo Lâm Hàn, chứ không phải vì thực lực cực kỳ đáng sợ của anh mới nghe theo và coi anh là đại ca của cả Bắc Đông.   

             Sau đó, đám người phụ trách kia đều quyết định phải nắm bắt tốt cơ hội lần này, làm thật tốt chức trách của mình, không thể để xảy ra vấn đề. Có vậy mới có thể lấy được sự tín nhiệm của Lâm Hàn, đi theo anh kiếm ăn tiếp.  

             Tiếp đó, La Văn bèn dẫn đàm người phụ trách kia đi thăm xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này.  

             Tuy họ không hiểu biết nhiều về lĩnh vực sản xuất máy móc hạng nặng, dù là An Thành Chí cũng chỉ biết sơ sơ. Nhưng công việc mà họ được giao lại khá đơn giản, chỉ cần cung cấp nguyên vật liệu thôi, nên không rành cũng chẳng sao. Chỉ cần biết rõ về những yêu cầu của nguyên vật liệu để đảm bảo chúng đạt tiêu chuẩn.  

             Cùng lúc đó, Lâm Hàn thông qua camera theo dõi hành động của những người này, cũng khẽ gật đầu. Tuy có sự giám sát của người nhà họ Lâm, cứ cho là mấy người này không thành thật, âm mưu chuyện gì đó, thì cũng sẽ bị những nhân viên giám sát được nhà anh cử tới phát hiện ra, không thể làm nên trò trống gì. Nhưng nếu những người này thành thật cố gắng làm việc thì cũng bớt việc cho bên anh.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK