Chương 139: Ngôi sao sáng trong bầu trời đêm
“Video đầu tiên, anh ta khoe xe, một chiếc Rolls-Royce hạng sang, tiếp theo là khoe khoang năng khiếu nghệ thuật, ở trong lớp học ghi ta đánh đàn ghi ta, tiếp theo nữa là khoe tiền, tài khoản ngân hàng hơn chục triệu tệ, video của anh ta từ đầu đến cuối chỉ toàn khoe khoang thôi”.
Dương Lệ nói tiếp: “Bây giờ lại khoe video nhận thưởng, không phải chị ganh tỵ anh ta có tiền, đơn giản vì chị không thích kiểu người khoe khoang như anh ta. Cho dù anh ta đã từng giúp đỡ chị, hơn nữa trong tiệc tân gia cũng bảo bạn gái đến tặng quà cho chị. Nhưng mà tính cách như vậy, chị thật lòng không thể thích nổi”.
“Tiểu Lệ, lần này con thật sự đã trách lầm anh trai chạy Rolls-Royce rồi”, Dương Khiết còn chưa kịp nói thì Dương Cảnh Đào đã mở miệng.
“Hôm nay, ngoài video anh trai chạy Rolls-Royce nhận thưởng ra, còn có một video anh ấy nhận danh hiệu công dân tốt cấp thành phố do chính quyền thành phố chúng ta trao tặng nữa đó”.
“Công dân tốt cấp thành phố?”, Dương Lệ ngơ ngác.
“Đúng vậy, hôm nay cục cảnh sát thành phố Đông Hải vừa tóm gọn một băng nhóm xã hội đen, thủ phạm là Hoàng Báo, chuyên gian lận tài chính, cho vay nặng lãi, hại nước hại dân, 500 ngàn tiền dưỡng già của bố, chính là bị đàn em của tên Hoàng Báo này lừa”, Dương Cảnh Đào tức giận:
“Có thể tóm được băng nhóm xã hội đen này đều nhờ vào manh mối do anh trai chạy Rolls-Royce cung cấp, cũng vì những manh mối này mà chính phủ đã trao tặng bằng khen cho anh trai chạy Rolls-Royce”.
“Anh trai chạy Rolls-Royce có công lớn như vậy luôn hả!”
Dương Lệ vô cùng kinh ngạc: “Nếu quả thật là như vậy, con nghĩ, con nên có cái nhìn khác về anh trai chạy Rolls-Royce. Người nổi tiếng này, không đơn giản là đang khoe khoang mà còn mang lại cho mọi người nguồn năng lượng tích cực”.
Dương Cảnh Đào có chút tuyệt vọng nói: “Đám người này bị bắt rồi, bố đoán không bao lâu nữa, 500 ngàn tệ bị lừa mất kia sẽ trở về tài khoản ngân hàng của bố. Nếu như lấy lại được 500 ngàn đó, bố sẽ trở thành fan của anh trai chạy Rolls-Royce, coi anh ấy là thần tượng của bố”.
“Ông già, ông đã bao nhiêu tuổi rồi, còn đu idol”, Dương Khiết xem thường.
“Đu thần tượng thì sao nào? Nếu như 500 ngàn của bố có thể lấy lại được, thì anh trai chạy Rolls-Royce chính là thần tượng của bố”, Dương Cảnh Đào nghiêm túc nói.
Dương Khiết lắc đầu, tiếp tục xem video: “Con đọc cho mọi người nghe bình luận được nhiều lượt like nhất nhé”.
“Được!”
Dương Cảnh Đào và Dương Lệ đều vô cùng mong đợi, lắng tai nghe.
“Một người bạn nói, ở xã hội này, người nổi tiếng nhiều vô kể, khoe tiền, khoe nhan sắc, rót lời đường mật, kéo theo hàng loạt thứ tiêu cực cho người dân, xã hội. Nhưng anh trai chạy Rolls-Royce lại không giống như vậy, anh ấy là ngôi sao sáng trong bầu trời đêm, tuy giàu có nhưng không đánh mất chính mình, coi ganh ghét, đố kị như kẻ thù, không những giàu có về vật chất, mà còn giàu có về tinh thần. Lần truy quét tội phạm này, anh ấy đã đem lại cho chúng ta rất nhiều nặng lượng tích cực, like cho anh trai chạy Rolls-Royce nào!”
Dương Khiết chăm chú đọc:
“Hành động lần này của anh trai chạy Rolls-Royce thật sự đã làm cho tôi mở mang tầm mắt, làm thay đổi cái nhìn của tôi về những video chỉ biết khoe khoang trước kia của anh ấy. Nhờ video lần này mà tôi biết được, anh ấy thật lòng muốn cống hiến cho xã hội, xã hội cần nhiều anh trai chạy Rolls-Royce hơn nữa!”
“Xã hội này, đa số những người được cho là nổi tiếng, ít nhiều cũng phải có chút nhan sắc, hát hò cũng phải lọt tai, nói thật, đằng sau những video triệu view kia, cuộc sống riêng tư dơ bẩn như thế nào cũng chẳng ai biết được. Nhưng anh trai chạy Rolls-Royce này đã làm tôi sáng mắt rồi, anh ấy là ngôi sao sáng trong bầu trời đen tối kia!”
“Like cho anh trai chạy Rolls-Royce đi, xã hội cần nhiều người như anh trai chạy Rolls-Royce! Chứ không phải mấy đứa hèn hạ diêm dúa chỉ thích thể hiện kia”.
...
Dương Khiết đọc một mạch mấy bình luận.
Sau khi nghe xong, Dương Cảnh Đào cảm thán:
“Mấy bình luận này nói đúng thật. Anh trai chạy Rolls-Royce quả thật là hoa sen trong bùn mà, đáng để đám người nổi tiếng nông cạn kia học hỏi”.
“Đúng vậy”.
Dương Lệ gật đầu: “Con trước nay chẳng hứng thú với người nổi tiếng, nhưng mà xem xong mấy video của anh trai chạy Rolls-Royce này, con lại rất tò mò về anh ấy, nói không chừng con cũng trở thành fan của anh ấy mất”.
“Chị hai, nói về fan hâm mộ, anh rể hai mới là fan cứng của anh trai chạy Rolls-Royce!”, Dương Khiết cười hihi:
“Lẽ nào chị không thấy, quần áo mà anh rể hai mặc với quần áo mà anh trai chạy Rolls-Royce mặc tại lễ nhận thưởng giống hệt nhau hả? Em biết lâu rồi, rất nhiều quần áo của anh rể hai đều cùng một loại với anh trai chạy Rolls-Royce đó!”
“Có chuyện này hả?”
Dương Lệ ngây người, xem đoạn video, lại nhìn Lâm Hàn, quần áo của hai người họ thật sự giống hệt nhau.
Áo phông, quần thể thao, giày thể thao.
“Giống nhau quá! Ông xã, không ngờ anh cũng đu thần tượng nha!”, Dương Lệ ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn, cô chưa từng nghe Lâm Hàn nhắc đến chuyện này.
Cô chỉ biết Lâm Hàn quen biết anh trai chạy Rolls-Royce, không ngờ lại còn là fan của anh ấy.
“Ôi, Lâm Hàn, không ngờ cậu cũng là fan của anh trai chạy Rolls-Royce đấy!”
Dương Cảnh Đào cũng ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn:
“Cậu suốt ngày ở nhà ăn no chờ chết, nếu như trước kia biết cậu đu thần tượng, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cậu đừng sùng bái mù quáng. Nhưng người mà người cậu thần tượng là anh trai chạy Rolls-Royce, vậy việc này không tính. Suy cho cùng anh trai chạy Rolls-Royce cũng là thần tượng của tôi”.
Lâm Hàn cười cười nhưng không nói gì, video lễ nhận thưởng lan truyền trên mạng, anh cũng không quá ngạc nhiên.
Nhưng điều anh ngạc nhiên là video tặng 1 triệu tệ tiền quà cũng được đăng lên.
Lúc này anh chợt nhớ, quản lý app livestream Sa Ngư buổi chiều có kết bạn với anh, sau đó gửi cho anh một tin nhắn nhưng anh vẫn chưa trả lời lại.
Tại nhà của Triệu Tứ Hải.
“Mẹ ơi, thần tượng của tôi, không hổ là thần tượng của tôi mà!”
Triệu Tứ Hải kích động nhảy cẫng lên, xem video: “Xem livestream mà tặng 1 triệu tệ cũng thôi đi, dù gì idol của tôi cũng có tiền. Nhưng mà nhận được giải thưởng công dân tốt cấp thành phố! Thứ này, không phải có tiền là có thể mua được đâu, nhất định phải có cống hiến to lớn cho xã hội nha!”
“Phải đấy, anh trai chạy Rolls-Royce mới là người nổi tiếng chân chính, mấy tên làm trò diêm dúa ngoài kia, ai có thể sánh được với anh trai chạy Rolls-Royce cơ chứ?”, Dương Duyệt bồi thêm.
Ở một nơi khác.
Châu Nguyệt Nguyệt nằm trên sofa, hốc mắt đỏ ngầu vì khóc, cô ta ngây ngốc cầm điện thoại, trên màn hình điện thoại đang phát đoạn video Lâm Hàn nhận thưởng:
“Lâm Hàn, khoảng cách giữa tôi và anh ngày càng xa rồi, tôi... Tôi còn xứng với anh nữa sao?”
Tối hôm đó, mỗi nhà ở thành phố Đông Hải đều xem video của anh trai chạy Rolls-Royce, điên cuồng nhấn like, bình luận.
Anh trai chạy Rolls-Royce, tuyệt đối là ngôi sao sáng nhất trong bầu trời!
...
Ăn cơm xong, Lâm Hàn mở điện thoại lên, nội dung nói chuyện với quản lý app, vỏn vẹn dừng lại ở hai chữ “Xin chào”.
Lâm Hàn cũng trả lời lại một câu: “Xin chào”.
Tin nhắn của anh vừa gửi đi chưa được bao lâu, quản lí app đã trả lời lại.
“Anh trai chạy Rolls-Royce đúng không! Buổi chiều anh không trả lời tin nhắn của tôi, có phải là bận đi bắt mấy tên xấu xa Hoàng Báo kia không? Anh giỏi quá đi mất! Anh là thần tượng của tôi, tôi ngưỡng mộ anh quá!”
Phía sau đoạn tin nhắn này, còn gắn thêm một icon xấu hổ.