Tình hình hiện nay đã quá rõ ràng rồi. Đó là Triệu Tứ Hải đã cấu kết với Tạ Kiến Bình - người phụ trách vùng Bắc Đông làm chuyện gì đó mờ ám.
"Không ngờ Triệu Tứ Hải lại là loại người như thế".
"Đã không có khả năng gì rồi, vậy mà chẳng chịu cố gắng, suốt ngày cứ nghĩ ba cái đường ngang ngõ tắt gì đâu không".
"Chắc hẳn xem camera có thể điều tra ra một chút gì đó".
"Đúng vậy, tôi sẽ đi xem camera, chắc chắn có thể tra ra chút gì đó".
"Nếu ảnh hưởng quá lớn, có thể dứt khoát báo cảnh sát bắt Triệu Tứ Hải đi".
Một đám nhân viên quỹ đầu tư Nhân Phàm đều mồm năm miệng mười nói.
Triệu Tứ Hải nghe mọi người xung quanh bàn tán thì càng ngày càng tuyệt vọng. Anh ta có chết cũng không ngờ sẽ đến nông nỗi này.
Bấy giờ, Dương Lệ nhàn nhạt mở miệng nói: "Tôi sẽ điều tra camera, chỉ cần không quá đáng thì không đến nỗi phải báo cảnh sát. Nhưng Triệu Tứ Hải anh chắc chắn không thể tiếp tục làm việc ở công ty nữa".
Dương Lệ làm thế đã là tận tình tận nghĩa rồi, không tống Triệu Tứ Hải vào cục cảnh sát là đã khoan dung lắm rồi.
Tuy đến giờ vẫn chưa rõ Triệu Tứ Hải cấu kết với Tạ Kiến Bình làm cái gì, nhưng chắc chắn không phải chuyện nhỏ mà khá là nghiêm trọng.
Dương Lệ chỉ có thể giúp Dương Duyệt không tống Triệu Tứ Hải vào cục cảnh sát, còn mặt khác thì phải giải quyết theo việc công, không thể để anh ta tiếp tục làm việc trong quỹ đầu tư Nhân Phàm được nữa. Dù sao, người như Triệu Tứ Hải ở lại cũng chẳng có ích gì mà trái lại còn hại cả công ty, hại toàn bộ nhân viên.
Sau đó, Dương Lệ lại kiểm tra hỏi han một số thứ để nắm rõ hết những điều còn lại trong dự án.
Cùng lúc đó, tại sơn trang Thúy Hồ.
Lâm Hàn, Tôn Minh và Luna ăn cơm xong, cùng đi ra ngoài đến vườn hoa đằng sau sơn trang đi dạo.
"Thưa công chúa điện hạ, mặc dù Hoa Đông là một tỉnh mạnh về kinh tế, nhưng mảng du lịch cũng khá phát triển. Nếu cô rảnh thì có thể đi thăm quan, tôi sẽ sắp xếp người dẫn cô thăm thú nơi đây, đảm bảo sẽ cho cô một hồi ức đáng nhớ", lúc này, Tôn Minh đi bên cạnh mở miệng nói. Sau khi xác định Lâm Hàn sẽ liên minh với Luna, ông ta cũng khách sáo hơn với cô ta.
Luna nghe vậy, cười nói: "Lần sau đi, lần sau tôi nhất định sẽ đến đây thăm quan. Đến lúc đó, phải làm phiền hai người rồi. Giờ tôi phải mau chóng trở về hoàng gia Anh, bảo người bên phía tôi bắt tay vào trao đổi với nhà họ Lâm để bàn bạc rõ ràng cụ thể kế hoạch".
"Đó là đương nhiên rồi, công việc quan trọng hơn mà", Tôn Minh gật đầu đáp.
Kế đó, ba người lại đi dạo một hồi, rồi Luna đưa ra lời chào tạm biệt tính rời Đông Hải trong đêm trở về nước Anh luôn.
"Cậu Lâm, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ, cùng nhau chung tay trở nên lớn mạnh hơn nhé", Luna nói.
"Đương nhiên rồi. Chỉ cần nước Anh cô thật lòng hợp tác, chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ", Lâm Hàn cười nói.
Sau đó, Luna bèn tạm biệt rời đi. Giờ chỉ còn lại Lâm Hàn và Tôn Minh.
Tôn Minh thấy Luna đi rồi mới nhỏ giọng hỏi Lâm Hàn: "Cậu Lâm, không ngờ lần này cô công chúa của hoàng gia Anh lại hạ mình nhún nhường như vậy, hợp tác cũng thuận lợi nữa chứ. Không biết trong đó có âm mưu gì không?"
Lâm Hàn nghe vậy, cười lắc đầu đáp: "Hẳn là không có đâu. Trước đó, tôi vừa biết được một chuyện từ chỗ bố, Luna kia đã từng cấu kết với Dương Tiêu muốn làm gì đó, nhưng không ngờ tôi lại thắng cược, leo thẳng lên nắm giữ nhà họ Lâm, nên giờ cô ta mới như thế".
"Không ngờ trước đây cô ta còn từng cấu kết với Dương Tiêu, đúng là không thể ngờ được mà", Tôn Minh nghe vậy thì có chút kinh ngạc.
Lâm Hàn cười nói: "Không sao đâu, Luna này dù có đôi khi rất xấu xa, nhưng lại vô cùng thông minh, cũng có năng lực. Hơn nữa, không có ai là bạn bè mãi mãi cả, chỉ có lợi ích tuyệt đối thôi. Giờ bắt tay hợp tác với tôi cũng có lợi đối với hoàng gia Anh bọn họ, chỉ cần cô ta không ngu thì tất nhiên sẽ không dám giở trò gì".
Tôn Minh nghe thấy thế, gật đầu, cũng hiểu được ý của Lâm Hàn.
Thực tế cũng quả thật là thế, trước mắt thì nhà họ Lâm đã hoàn toàn bị Lâm Hàn nắm giữ. Nếu gây thù chuốc oán với anh sẽ chẳng có lợi gì cho hoàng gia Anh bọn họ mà chỉ có hại thôi.
Còn khi bắt tay với Lâm Hàn lại khác, giờ họ không chỉ có được rất nhiều chỗ tốt mà Lâm Hàn còn là một tấm cổ phiếu đầy tiềm lực, tương lai chắc chắn sẽ có sức mạnh vô cùng kinh khủng.
Lúc này lại kết đồng minh khi anh còn non trẻ thì đây chắc chắn là một sự lựa chọn hết sức chính xác.
Tiếp theo, Lâm Hàn bèn tạm biệt Tôn Minh, rời khỏi sơn trang Thúy Hồ trở về biệt thự núi Vân Mộng.
Lên xe, Lâm Hàn liên lạc với người nhà họ Lâm, báo chuyện ban nãy anh đã đạt được hợp tác với Elizabeth Luna và hoàng gia Anh sắp kết đồng minh với nhà họ Lâm.
Hội đồng trưởng lão của nhà họ Lâm biết tin này thì đều vui vẻ và bất ngờ.
Tuy tổng thể thì hoàng gia Anh hơi yếu hơn nhà họ Lâm một chút, nhưng cũng không yếu hơn bao nhiêu. Vả lại, về mặt chính trị thì họ có nhiều lợi thế hơn.
Có thể nói, hoàng gia Anh rất đáng giá để nhà họ Lâm hợp tác.
Chỉ là, hoàng gia Anh rất khó hợp tác với ai, bởi vì bọn họ là hoàng gia Anh, nắm giữ số phận của cả một quốc gia. Về mặt chính trị cũng rất ít khi chịu nhượng bộ dù là một chút và cũng cực kỳ hiếm tin tưởng một ai hay một thế lực nào đó.
Nhưng đối với nhà họ Lâm, bọn họ cũng rất muốn hợp tác với hoàng gia Anh, dù sao thì bọn họ vẫn có rất nhiều thiếu sót về mặt chính trị. Vì muốn có được sự tin tưởng từ hoàng gia Anh nên trước đó bọn họ mới chọn Lâm Hàn - người thừa kế tương lai của nhà họ Lâm kết hôn với công chúa Elizabeth Luna, làm thông gia với nhau.
Nhưng lúc trước đã xảy ra chuyện như vậy, Lâm Hàn và Elizabeth Luna ghét nhau như chó với mèo, vả lại, giờ Lâm Hàn đã không còn là người nằm trong tầm kiểm soát của bọn họ nữa.
Với tình hình này, hội đồng trưởng lão đành phải từ bỏ hợp tác với hoàng gia Anh. Dù sao giờ đã không thể hợp tác nữa, đừng bởi vì chuyện lúc trước mà trở mặt thành thù đã tốt lắm rồi.
Có điều, họ không ngờ chỉ thoáng chốc bên Lâm Hàn đã truyền đến một tin tức tốt như vậy. Hoàng gia Anh thế mà lại bằng lòng hợp tác với nhà họ Lâm dưới tình huống không kết thông gia với nhau. Hơn nữa, bọn họ còn sẽ nhượng ra một phần quyền lực giao cho nhà họ Lâm, đồng nghĩa với đang giúp nhà họ Lâm.
Có thể nói, trước