Mục lục
Truyện: Chàng rể vô song (full) – Lâm Hàn – Dương Lệ – tác giả: Dương Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 330: Ba triệu tiền quà tặng!

Mí mắt Lâm Hàn khẽ giật giật, không ngờ lai lịch nhà họ Hồng ở Kim Lăng lại sâu xa như vậy.

“Sau khi tổ tiên nhà họ Hồng tham gia cuộc nổi loạn của Hồng Tú Toàn, bản thân cũng đã cướp đoạt được không ít vàng bạc châu báu cùng đồ cổ của các thành phố”, Thẩm Hoài Xuân nói tiếp:

“Lúc lập nước, nhà họ Hồng liền đem bán những đồ trang sức và đồ cổ này, hoàn thành tích lũy ban đầu, và từ từ trở nên giàu có, họ bắt đầu xây dựng nhà máy, đầu tư tài chính, gia nhập vào thị trường bất động sản”.

“Đồng thời, ông ta còn hiến tặng cho nhà nước một số cổ vật từ đó giành được sự quan tâm, ưu đãi của các cơ quan hành chính, từ đây không ít con em nhà họ Hồng bước lên con đường làm quan, hơn nữa còn vô cùng thuận buồm xuôi gió”.

“Lúc đó là những năm 1960-1970, cho đến hiện tại những con em trẻ tuổi gia nhập chính trị kia đều đã bước vào tuổi trung niên, họ giữ chức vị cao và đều là những quan chức của tỉnh, gần như tương đương với tướng soái đại sứ thời cổ đại”.

"Nói chung, trong giới kinh doanh, bởi vì tích lũy ban đầu đã hoàn thành sớm hơn nên hiện tại toàn bộ Kim Lăng, phần lớn xí nghiệp, công ty bất động sản, ngân hàng ... nhà họ Hồng đều nắm giữ cổ phần, thậm chí còn lan tràn sang các thành phố xung quanh như Đan Đồ và Dương Châu. "

“Giới chính trị là nền tảng cho địa vị hiện tại của nhà họ Hồng. Vài thành viên cấp cao của nhà họ đều là nhân vật quan trọng trong giới quan trường của tỉnh Tô, và đều nắm trong tay quyền lực rất lớn”.

Càng nói, giọng nói của Thẩm Hoài Xuân càng trở nên ngưng trọng:

“Do đó cậu Lâm à, muốn lật đổ nhà họ Hồng là rất khó khăn”.

Lâm Hàn gật đầu, thế lực của nhà họ Hồng vượt ngoài dự liệu của anh.

Nhưng nghĩ lại cũng đúng, nhà họ Hồng thế nhưng là một trong ba thế gia lớn của Hoa Đông.

Toàn bộ Hoa Đông, năm tỉnh lớn, nhà họ Hồng có thể ngự trị ở vị trí gia tộc đứng đầu, nếu không có bối cảnh và thực lực nhất định, thì không thể đứng trên cao như vậy.

“Nhưng cậu Lâm, muốn hạ bệ nhà họ Hồng, đối với cậu mà nói, cũng rất đơn giản”, Thẩm Hoài Xuân chuyển đề tài câu chuyện.

“Là như thế nào?”, Lâm Hàn hiếu kỳ hỏi.

"Chỉ cần có thể mời người đứng đầu nhà họ Lâm ra tay, một nhà họ Hồng nhỏ bé không có gì đáng ngại. Dù sao thực lực của ông ấy cũng có thể ảnh hưởng tới nền kinh tế toàn cầu, ngay cả những trâm anh thế phiệt ở thành phố Thiên Kinh kia cũng phải cúi đầu trước nhà họ Lâm”, Thẩm Hoài Xuân cười nói.

“Nhà họ Hồng ở Hoa Đông mặc dù rất mạnh, nhưng đặt trong Hoa Hạ thậm chí trong bối cảnh thế giới thì vô cùng nhỏ bé”.

“Phải biết rằng, nhà họ Lâm đứng sau cậu có thể sánh ngang với hoàng gia Anh, gia tộc Abe của Tịch Quốc, gia tộc Rothschild, gia tộc Rockefeller và những gia tộc hàng đầu khác trên thế giới, địa vị ngang nhau. Một nhà họ Hồng nhỏ nhoi, trước mặt nhà họ Lâm căn bản không tính là gì”.

“Một câu nói của Lâm gia chủ, có thể khiến nhà họ Hồng vĩnh viễn biến mất”.

Lâm Hàn bất lực lắc đầu, đây là ân oán cá nhân của anh, không cần thiết phải mời bố anh ra tay, nếu không anh sẽ cảm thấy rất mất mặt trước mặt ông già.

Thứ hai, bố của Lâm Hàn- Lâm Thiên Tiếu là người cẩn trọng, hơn nữa còn là một doanh nhân thuần túy, ngay cả khi mời ông động thủ, nếu điều kiện tiền đề không thể đáp ứng đầy đủ lợi ích thì chưa hẳn ông đã đồng ý, nhiều nhất cũng chỉ là khiến nhà họ Hồng và nhà họ Hoàng xin lỗi anh.

“Như thế này đi, ông thu thập một số thông tin về các gia tộc, sau đó gửi lại cho tôi, tôi sẽ tự mình xem xét bước tiếp theo".

Lâm Hàn suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Được!”

Thẩm Hoài Xuân gật đầu, lại nói: “Đúng rồi cậu Lâm, nhà họ Thẩm chúng tôi cũng có một vài sản nghiệp ở Kim Lăng, một lúc nữa tôi sẽ báo cho quản lý của những nơi đó về việc cậu đã đến Kim Lăng. Đến lúc đó, nếu cậu có việc cần nhờ đến họ thì cứ việc phân phó”.

“Ngoài ra, tôi có một đứa cháu trai công tử bột tên là Thẩm Xuân Phong, vừa hay cũng đang ở Kim Lăng. Nó có mối quan hệ không tồi với con em của hai nhà thế gia kia, nói không chừng có thể giúp được cậu”.

"Chỉ cần thông báo cho những quản lý kia thôi, còn về phần Thẩm Xuân Phong, đừng nói cho anh ta biết”, Lâm Hàn đáp.

Ở trên thuyền Túy Hồng, anh cùng Thẩm Xuân Phong có chút xung đột, bởi vậy anh không muốn gặp lại tên công tử bột này, cũng không muốn cùng anh ta giao du.

Nếu không phải nể mặt Thẩm Hoài Xuân, thì anh đã bắt tay trừng trị Thẩm Xuân Phong khi ở trên thuyền Túy Hồng rồi.

“Vâng thưa cậu Lâm!”

Thẩm Hoài Xuân không hỏi nhiều.

Sau khi cúp điện thoại, gương mặt Lâm Hàn hiện lên nét do dự, yên lặng suy nghĩ về những kế hoạch trong tương lai.

6 giờ tối, Tần Liên tắt livestream.

"Livestream cả buổi chiều cảm thấy thế nào?", Lâm Hàn cười hỏi.

"Các bạn fan nhiệt tình lắm, họ gửi cho tôi rất nhiều quà tặng, tôi không biết phải đền đáp như thế nào nên đã nhảy vài điệu cho họ xem, sau đó trò chuyện với họ, nói chung cảm giác cũng không tồi, chỉ là nhảy múa có chút mệt mỏi”.

Tần Liên thu dọn trang bị xong cười nói, trên mặt cô còn vương chút mệt nhọc.

“Vậy cô đi tắm rửa, nghỉ ngơi một lúc rồi ăn cơm đi”, Lâm Hàn nói.

“Tắm rửa…”

Ánh mắt Tần Liên lóe lên, liếc mắt nhìn Lâm Hàn một cái, trai đơn gái chiếc cùng phòng lại kêu cô đi tắm khiến cô có chút xấu hổ.

Nhưng cậu Lâm dường như cũng không phải là người xấu.

“Vâng”, Tần Liên gật đầu, trở về phòng chuẩn bị đồ thay.

Một lúc sau, tiếng nước rơi tí tách truyền tới.

Điện thoại di động của Lâm Hàn lúc này vang lên tiếng thông báo tin nhắn wechat được gửi từ Lý Minh- trưởng phòng tài chính.

“Cậu Lâm, số liệu thống kê đã có rồi. Giá trị quà tặng Tần Liên tổng cộng nhận được trong buổi livestream chiều nay là 2.96 triệu, ước tính ngày mai có thể vượt qua 3 triệu!”

“Ừ, tôi biết rồi”.

Lâm Hàn trả lời lại tin nhắn, tâm trạng không tệ, 2.96 triệu, chiếu theo hợp đồng, anh cũng có thể nhận được hơn 1 triệu.

Mười lăm phút sau, Tần Liên bước ra khỏi phòng tắm.

Cô đi dép lê và quấn khăn trắng trên đầu, trên người còn đang tỏa hơi nóng, vì nhảy múa nên cô sở hữu thân hình hoàn mỹ, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Hàn với vòng eo thon nhỏ và đôi chân dài miên man.

Làn da mịn màng trắng nõn lộ ra như búng ra sữa, thoang thoảng một mùi thơm nhàn nhạt, khiến Lâm Hàn nhìn tới có chút ngẩn ngơ.

Đương nhiên, anh chỉ là bị kinh ngạc bởi tướng mạo của Tần Liên, ngoài ra không có ý nghĩ xấu xa nào khác.

“Cậu Lâm…”

Cánh tay ngọc của Tần Liên túm lấy khăn tắm quấn quanh ngực, nhìn Lâm Hàn.

Đối với ánh mắt kinh ngạc của Lâm Hàn, Tần Liên tất nhiên cảm nhận được, không biết tại sao trong lòng cô lại thoáng hiện lên một tia vui mừng.



“Tần Liên, hậu trường vừa gửi số liệu thống kê tới, trong một buổi chiều, số lượng quà tặng mà cô nhận được tổng cộng trị giá 2.96 triệu, phần của cô là 1.48 triệu”, Lâm Hàn mở miệng nói.

“1.48 triệu!”

Tần Liên há hốc mồm kinh ngạc, 1.48 triệu, là thu nhập một năm nhận quảng cáo video ngắn trước đó của cô.

Mà hiện tại trong một buổi chiều, đã kiếm được hơn 1triệu?

Điều này khiến Tần Liên có cảm giác như mình đang nằm mơ.

“Nhưng nghĩ lại, hôm nay có rất nhiều người giàu có gửi phần thưởng cho tôi, đặc biệt có một người có ID gọi là ‘người đàn ông trong gió’, đã thưởng cho tôi 500 ngàn”, lòng Tần Liên thầm nghĩ: “Những người còn lại cộng vào cũng gần 3 triệu rồi”.

“Cố lên, trở thành streamer top 1 trong giới livestream trong tương lai không phải là việc không có khả năng”, Lâm Hàn khuyến khích.

"Vâng vâng, thưa cậu Lâm, tôi nhất định sẽ cố gắng!"

Tần Liên mạnh mẽ gật đầu.

Một đêm yên tĩnh.

Ngày hôm sau, Lâm Hàn và Tần Liên cùng nhau tới quảng trường Vạn Đạt để làm việc.

"Lâm Hàn, vị mỹ nữ hôm qua đi cùng anh là ai vậy? Có thể cho tôi wechat của cô ấy không?"

Vừa đến trung tâm dạy ghi-ta Punk, Trần Thông nóng lòng chạy tới hỏi.

 



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK