"Ừm, cái kia, bà chủ Tiêu à, tôi nghĩ chắc là có chút hiểu lầm rồi. Tôi chỉ nói cần thời gian để giải quyết chứ đâu có nói không cho cô ấy đảm nhận vai nữ chính trong bộ phim này đâu...", đạo diễn Ngô khúm núm nói.
Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy, cười thầm trong bụng.
Ban nãy đạo diễn Ngô đã nói rất rõ là vai nữ chính kia đã ký hợp đồng, là chuyện không thể thay đổi được nữa. Vì vậy, không thể thay người và để Tần Liên đảm nhận vai diễn ấy.
Nhưng giờ, ông ta lại chợt đổi giọng, tự vả chan chát.
Có điều, Hạ Sương và Dương Khiết cũng không bóc mẽ. Hai cô cũng hiểu được suy nghĩ của đạo diễn Ngô, vì nhìn thấy Tiêu Nhã nên giờ không dám từ chối mà phải đồng ý.
Tiêu Nhã cười lạnh nhìn đạo diễn Ngô, lạnh nhạt nói: "Đạo diễn Ngô, ông chắc chưa? Đừng miễn cưỡng nhé".
"Chắc, chắc mà. Cô yên tâm, vai nữ chính của bộ phim này nhất định sẽ do cô ấy đảm nhận và không có một sự thay đổi nào hết!", đạo diễn Ngô vội vàng đáp, sợ khiến Tiêu Nhã không hài lòng rồi rước họa vào người.
"Được", Tiêu Nhã gật đầu, nói: "Thôi, mọi người ăn tiếp đi, tôi còn có chuyện cần làm, đi trước đây".
"Ơ, chị Tiêu đi luôn ạ?", Hạ Sương hỏi. Cô ấy cũng cảm thấy hơi ngại, chút chuyện nhỏ này mà cũng để Tiêu Nhã tự mình đến giúp đỡ.
"Không sao, chị còn có việc, đi trước nhé", Tiêu Nhã nói xong bèn rời đi luôn.
Cả quá trình Tiêu Nhã đi vào và rời đi chỉ trải qua vài phút, nhưng lại tác động cực lớn đến tình hình trong phòng.
Sau khi xác định Tiêu Nhã đã rời khỏi đây, đạo diễn Ngô mới ngồi xuống, mặt mày đầy mồ hôi lạnh thở hổn hển. Hiển nhiên ban nãy ông ta đã bị Tiêu Nhã dọa sợ chết khiếp.
Đến tận lúc này, ông ta còn hoảng sợ không thôi, không ngờ đường đường là bà chủ của thế lực đứng đầu như quý tộc họ Tiêu, lại vì vai diễn của một nghệ sĩ mà tự mình đến đây, quả thật khiến người ta hết sức kinh ngạc.
"Đạo diễn Ngô, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ", lúc này, Hạ Sương bưng ly rượu lên nói.
"Được, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ".
Đạo diễn Ngô cũng vội bưng ly rượu lên đáp, rồi uống một hơi cạn sạch.
Ban nãy, đạo diễn Ngô đã tận mắt nhìn thấy Tiêu Nhã đến, còn chứng kiến quan hệ giữa Tiêu Nhã với Hạ Sương và Dương Khiết quả thật rất thân thiết. Vì thế, giờ ông ta không dám đắc tội hai cô, mà còn phải tạo mối quan hệ tốt với họ.
Kế tiếp, cũng không còn chuyện gì quan trọng để nói, mọi người bèn tùy tiện ăn bữa cơm, rồi tạm biệt nhau ra về.
"Đạo diễn Ngô này, vậy mai làm phiền ông tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặp Tần Liên nhé. Nếu không có vấn đề gì thì lúc đó ta sẽ ký hợp đồng luôn", Hạ Sương bỗng nói.
"Yên tâm đi, mai tôi chắc chắn sẽ đến. Không có vấn đề gì hết, mai ký hợp đồng luôn đi", đạo diễn Ngô dứt khoát nói. Giỡn gì vậy, người mà Tiêu Nhã đã chỉ họ gọi tên, trừ khi ông ta muốn chết mới dám đổi ý.
Giờ đạo diễn Ngô cũng không quan tâm Tần Liên kia thế nào, dù là một người có vẻ ngoài xấu xí, lại không có tý kỹ năng diễn xuất nào thì ông ta cũng sẽ để cho cô ấy đóng vai nữ chính trong bộ phim này. Bởi vì Tiêu Nhã đã tự mình chỉ định.
Tiếp theo, đạo diễn Ngô và đám Hạ Sương lại trò chuyện trong chốc lát, rồi tạm biệt nhau.
Hạ Sương nhìn đạo diễn Ngô lên xe rời đi bèn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy chỉ là chuyện sắp xếp một vai diễn và trước đây Hạ Sương cũng đã từng làm chuyện này rất nhiều lần khi còn ở công ty giải trí Tinh Quang.
Nhưng lần này lại khác với những lần đó, là sắp xếp vai diễn cho Tần Liên - người mà Lâm Hàn đã căn dặn, nên không thể qua loa được.
Như trước đây, khi sắp xếp vai diễn cho người mới, đối phương không chịu thì thay vai khác, không được nữa thì mất chút thời gian đợi bộ phim tiếp theo.
Có điều, Tần Liên là người do Lâm Hàn chỉ định, nên Hạ Sương không dám qua loa sơ sài, cũng không dám kéo dài thời gian, chỉ mong nhanh chóng xử lý tốt chuyện này, rồi báo cáo kết quả với Lâm Hàn.
Mà giờ, cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện của Tần Liên, Hạ Sương và Dương Khiết đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, rồi đi về nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Hạ Sương và Dương Khiết dậy sớm đi đến công ty.
Trước đó, hai cô đã liên lạc với quản lý mà Tiêu Nhã giới thiệu và đến đó xem nhà, tổng thể đều rất tốt, giá cũng ở trên trời.
Dương Khiết nhìn bảng giá, gần 100 ngàn tệ 1 mét vuông. Nếu là trước kia, Dương Khiết có mơ cũng không dám nghĩ tới, bởi vì cô ấy biết mình có cố gắng cả đời cũng không thể mua được căn nhà như vậy.
Dù sao một căn nhà thôi đã hơn 10 triệu tệ rồi, người bình thường có làm lụng cả đời không biết đã kiếm được nhiều tiền như thế chưa nữa ấy chứ.
Mà đối với Hạ Sương, giá đó cũng khiến cô ta hơi chùn bước.
Tuy sinh ra trong nhà họ Hạ, gia đình cũng khá giả hơn Dương Khiết, bên cạnh đó, Hạ Sương còn điều hành công ty, trong tay thường xuyên có mấy chục triệu hay cả tỷ vốn lưu động, nên đương nhiên có thể mua một căn nhà mấy chục triệu để ở. Nhưng Hạ Sương vẫn cứ không nỡ.
Chẳng qua giờ, bởi vì hai cô đều có 2.5 tỷ do Lâm Hàn đưa, nên tất nhiên không để ý con số hơn chục triệu tệ kia lắm.
Dù gì, chỉ riêng gửi 2.5 tỷ tệ kia vào ngân hàng thì một năm cũng có hơn trăm triệu tiền lời, đủ để mua vài căn nhà giá trên trời như vậy rồi.
Hai cô cũng không chọn sang trọng gì mấy, chỉ chọn một căn có không gian rộng rãi mà cả hai đều thích, sau đó thanh toán rồi dẫn theo Tần Liên xách vali vào ở.
Lúc này, ba cô đang ngồi trong xe đi đến công ty.
Tuy được ở trong căn nhà rộng lớn, nhưng ba cô lại không có nhiều thời gian để mà tận hưởng. Dù sao gần đây, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đang có một đống hợp tác với các công ty khác. Tiền thì sẽ kiếm được nhiều đấy, nhưng lượng công việc cũng nhiều hơn. Đây là điều khó tránh khỏi. Vì vậy, sáng nay Hạ Sương và Dương Khiết đã dậy sớm, sửa soạn xong là vội vàng đi đến công ty giải quyết công việc.
Còn Tần Liên, bình thường thì rất nhàn. Hôm nay, vì muốn ký hợp đồng với đạo diễn Ngô nên mới đi theo.
Mãi đến tận lúc này, Tần Liên vẫn còn chìm trong kinh ngạc, không dám tin rằng mình lại có thể đóng vai nữ chính trong bộ phim kia.
Nó cũng