Trong đại sảnh.
Người phụ trách của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông sau khi nhìn thấy bản kế hoạch mà Lâm Hàn phát ra đều kinh ngạc không thôi.
“Cái này là thật hay giả vậy? Có nhiều lợi nhuận như thế thật hay sao?”
“Làm ăn chính đáng mà có thể có nhiều lợi nhuận như này á? Không thể nào?”
“Tại sao tôi cứ có cảm giác cái này là giả ý nhỉ?”
“Cái này không phải là thật đấy chứ?”
Trong phút chốc, những người phụ trách này đều kinh ngạc không thôi, chủ yếu là bởi vì lợi nhuận này thật sự nhiều kinh khủng.
Những người phụ trách nhìn vào bản kế hoạch trong tay những người còn lại, kết quả lại kinh ngạc phát hiện ra rằng bản kế hoạch trong tay bọn họ không giống nhau, lợi nhuận dự tính cũng không giống nhau, nhưng cho dù là bản kế hoạch ít lợi nhuận nhất thì lợi nhuận dự tính cũng phải hơn ngàn vạn.
Mà phần lợi nhuận dự tính nhiều nhất đương nhiên là ở bản kế hoạch trên tay An Thành Chí, lợi nhuận thực sự kinh khủng, con số trực tiếp lên đến hai trăm triệu.
Bọn họ cũng không phải là người chưa va chạm xã hội, chưa thấy qua nhiều tiền như vậy. Lúc trước bọn họ kinh doanh vùng xám, lợi nhuận cũng khá khủng, căn bản cũng nhiều như này.
Nhưng ý nghĩa lại không giống nhau. Một bên là kinh doanh vùng xám, còn một bên là làm ăn chính đáng.
Bọn họ chấp nhận mạo hiểm lớn như vậy, đả thông đủ loại quan hệ, kết quả làm đủ loại kinh doanh vùng xám mệt gần chết, lợi nhuận một năm cũng chẳng khác mấy so với lợi nhuận dự tính trong bản kế hoạch này. Mà trong bản kế hoạch này, thời gian hoàn toàn khác, không một cái nào thời gian đạt đến một năm cả.
Nói cách khác, nếu như bản kế hoạch này đều là thật, bọn họ chỉ cần làm theo những thứ trong này, làm những công việc làm ăn chính đáng có được lợi nhuận còn nhiều hơn cả lợi nhuận bọn họ kinh doanh vùng xám, cái này thật sự có chút hơi khoa trương.
Mà Lâm Hàn lúc này đang ngồi ở trên vị trí chủ toạ nhìn những người phụ trách bên dưới bàn tán xôn xao kinh ngạc cũng không có bất ngờ cho lắm.
Những bản kế hoạch này đều là do các chuyên gia do nhà họ Lâm phái đến, căn cứ vào tình hình thực tế và lợi thế của ngành máy móc hạng nặng và vùng Bắc Đông mà lập ra, đều mang tính thực thi, về điểm này thì không còn gì phải nghi ngờ.
Trước đó Lâm Hàn cũng đã xem qua bản kế hoạch, mặc dù nhìn những con số lợi nhuận này có hơi khoa trương, nhưng thực tế lại chẳng hề khoa trương chút nào.
Mặc dù lợi nhuận do kinh doanh Vùng Xám cực nhiều, đầu tư một chút thì sẽ có thể thu về khoản lợi nhuận cực lớn, thậm chí còn có một vài kinh doanh Vùng Xám trực tiếp “một đồng vốn sinh bốn đồng lãi”.
Theo lý thuyết thì làm ăn chân chính đầu tư nhiều nhưng lợi nhuận thu về lại rất ít. Nhưng rõ ràng mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này lại không phải như vậy. Thứ nhất là bởi vì quy mô của những công xưởng này cực lớn, cho nên cho dù chỉ là một nghiệp vụ rất nhỏ trong đó số lượng cũng rất lớn, số lượng mà nhiều thì đồng nghĩa với việc lợi nhuận đương nhiên sẽ tăng lên.
Mặt khác, công nghệ của công xưởng máy móc hạng nặng này dẫn đầu tất cả công nghệ máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ, cho nên lợi nhuận một lần nữa có thể tăng cao, hơn nữa quy mô của mấy công xưởng này lại cực lớn, vì thế lợi nhuận này đương nhiên cũng cực kỳ khoa trương rồi.
Mà Lâm Hàn lúc này cũng chẳng có hứng thú giải thích nhiều với những người phụ trách phía dưới, trực tiếp nói thẳng: “Mấy người tin hay không chẳng liên quan đến tôi, bây giờ nếu như mấy người đã đồng ý tham gia vào chuyện này thì nhất định phải làm theo yêu cầu của tôi, tuân thủ cho tốt, bằng không nhất định sẽ nghiêm trị! Bây giờ mấy người đi theo La Văn đến công xưởng máy móc hạng nặng tham quan một chút, tìm hiểu một chút về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, sau đó chủ yếu là tìm hiểu về phương diện mình sắp phụ trách, nhất định phải tìm hiểu kỹ lưỡng cho tôi rồi mới được bắt đầu làm, nếu xảy ra một tý vấn đề, tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng cho mấy người đâu!”
Lâm Hàn nói xong cũng chẳng đợi nhóm những người phụ trách đáp lại, trực tiếp đứng dậy rời khỏi đại sảnh.
Việc Lâm Hàn cần phải làm đã làm xong, những chuyện còn lại tất cả giao cho người của nhà họ Lâm và La Văn đi làm. Còn về phần những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này có làm việc theo quy củ hay không thì chuyện này không cần Lâm Hàn phải lo lắng, hoàn toàn sẽ có người của nhà họ Lâm đến giám sát chỉ đạo, bọn họ có muốn không tuân theo cũng không thể được.
Dù sao thì từ lúc vừa mới bắt đầu, Lâm Hàn cũng không yên tâm về những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này, dù sao thì bọn họ cũng vừa mới bắt đầu ở khu vực Vùng Xám hỗn loạn, xử lý kinh doanh vùng xám, quy củ cái gì đó cho đến bây giờ vẫn chưa bao giờ bàn đến, Lâm Hàn sao có thể yên tâm về đám người này được.
Vùng Bắc Đông và vùng Hoa Hạ khác nhau, vùng Bắc Đông này vàng thau lẫn lộn, vẫn luôn rất hỗn loạn, nên cũng dẫn đến chuyện những người vùng xám ở đây lại càng không tuân theo một quy củ nào cả.
Mà cho dù là thế lực vùng xám ở Hoa Đông bên kia dưới sự thống lĩnh của Ngô Xuyên vẫn xảy ra một vài nhiễu loạn nhỏ, huống chi là người ở vùng Bắc Đông này.
Sau khi rời khỏi đại sảnh, Lâm Hàn trực tiếp đi tìm người nhà họ Lâm, định sẽ đi tham quan tìm hiểu một chút về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này.
Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này cho đến bây giờ Lâm Hàn vẫn chưa được thấy tận mắt, đương nhiên là phải đi xem mở mang tầm mắt, bỏ mấy tỉ ra mua mà vật còn chưa trông thấy, đương nhiên là không được rồi.
Mà sau khi Lâm Hàn rời đi, người phụ trách của những thế lực vùng xám này đều có chút ngây ngẩn.
Theo hiểu biết của bọn họ thì bọn họ không tin con số lợi nhuận trên những bản kế hoạch này lại nhiều đến thế được.
Nhưng mặt khác, bọn họ cũng hiểu rõ Lâm Hàn, thực lực của Lâm Hàn ở mọi phương diện cũng đều vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ, căn bản vốn đã không cùng một cấp độ với bọn họ, cho nên đương nhiên những bản kế hoạch do Lâm Hàn phát ra cũng có độ tin cậy nhất định đối với bọn họ.
“Mấy người nói xem, cái này là thật hay là giả vậy? Thật sự có thể kiếm được nhiều như thế sao?”
“Nếu như là do người khác đưa ra, tôi tuyệt đối sẽ không tin. Nhưng nếu là do cậu Lâm phát ra thì rất khó nói”.
“Đúng vậy đấy, là do cậu Lâm đưa ra, nói không chừng thật sự có nhiều như thế đấy”.
“Tôi vẫn không hiểu làm ăn chính đáng tại sao có thể kiếm được nhiều lợi nhuận đến thế được”.
Nhóm những người phụ trách đang nghị luận, còn An Thành Chí căn bản không nghĩ ngợi nhiều.
An Thành Chí không giống với những người phụ trách còn lại, đối với phương diện này cậu ta hiểu biết khá rõ, cho nên cũng không đơn thuần chỉ nhìn vào lợi nhuận dự tính, mà còn xem xét nội dung chi tiết của bản kế hoạch. Lúc nhìn thấy phần số lượng mà cậu ta phải phụ trách, An Thành Chí ngay lập tức hiểu ra.
Mặc dù nhìn qua có vẻ như chỉ cung cấp nguyên vật liệu thô phù hợp sau đó vận chuyển đi, trong quá trình này theo lý mà nói thì bọn họ cũng chẳng chia được mấy phần lợi nhuận. Nhưng sau này khi số lượng tăng lên đương nhiên là khác biệt rồi. Số lượng nhiều như thế, cho dù chỉ là một khoản lợi nhuận ít ỏi thì nói chung cũng sẽ là lợi ích cực lớn.
Nhưng đồng thời, An Thành Chí cũng cảm thấy có hơi khó hiểu, cái công xưởng máy móc hạng nặng này, mặc dù cụ thể thì cậu ta không hiểu rõ, nhưng vẫn có chút ít hiểu biết, theo lý thuyết căn bản không cần nhiều nguyên liệu đến vậy, trong nước cũng không có công xưởng máy móc hạng nặng lớn như thế.