Lâm Hàn nói tiếp: “Những điều tôi muốn nói chỉ có vậy thôi, bây giờ chuẩn bị xuất phát đến trang viên nhà họ Tiêu. Vừa nãy tôi đã hứa lợi ích rồi, nhưng có điều này tôi cũng phải nói trước. Nếu trong quá trình thực hiện hành động, có ai lơ là để xảy ra vấn đề, dù là một vấn đề nhỏ tôi cũng sẽ truy cứu, không dễ dàng cho qua. Những lúc khác thì bỏ qua, xảy ra vấn đề là xảy ra vấn đề, nhưng vào lúc mấu chốt này, tôi không cho phép ai được xảy ra sai sót, hiểu chưa?”
Nghe Lâm Hàn nói, các cao thủ nhà họ Lâm dần nghiêm túc trở lại, mặc dù cho tới giờ họ vẫn không biết kế hoạch lần này là gì, chỉ biết phải đi theo nhà họ Tiêu đến tham gia hội nghị quý tộc, nhưng Lâm Hàn đã nghiêm túc như vậy thì hiển nhiên nhiệm vụ này cực kỳ quan trọng, họ không dám cẩu thả dù chỉ một chút.
“Rõ!”, các cao thủ nhà họ Lâm đồng thanh đáp lại.
Lâm Hàn hài lòng gật đầu.
Lâm Hàn vẫn rất tin tưởng vào năng lực và tính cách của cao thủ nhà họ Lâm, sở dĩ anh nói vậy là để họ cảnh giác, đồng thời có nhiều bảo đảm hơn cho kế hoạch lần này, đảm bảo không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Mà với tinh thần hiện tại của cao thủ nhà họ Lâm, Lâm Hàn cũng khá hài lòng.
Mặc dù trước đây tinh thần của họ cũng không tệ, ai cũng đều rất khí thế, khó có thể nhìn ra sự mệt mỏi từ họ.
Nhưng sau những lời này, Lâm Hàn có thể nhận thấy rõ tâm lý họ đã thay đổi.
Dù sao trước đây họ chỉ muốn làm tốt mệnh lệnh Lâm Hàn giao cho, nhưng bây giờ thì khác, hành động lần này liên quan đến tiền đồ và kỳ nghỉ sau này của họ nên ai cũng chú tâm hơn.
Đồng thời, vì có lời nhắc nhở của Lâm Hàn mà họ cũng sẽ thận trọng hơn, không dám để xảy ra vấn đề dù là nhỏ nhất, nếu khiến Lâm Hàn không hài lòng thì hậu quả sẽ rất thảm.
So sánh sự thay đổi tinh thần trước và sau của cao thủ nhà họ Lâm, Lâm Hàn thầm gật đầu hài lòng, anh tin rằng chắc chắn họ sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này, hoàn thành tốt kế hoạch lần này.
Thời gian đã đến, Lâm Hàn không nói thêm lãng phí thời gian nữa, anh hạ lệnh tới trang viên nhà họ Tiêu.
Các cao thủ nhà họ Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng, mau chóng lên xe, đoàn xe hùng hậu chạy về phía trang viên nhà họ Tiêu trong ánh hoàng hôn.
Trong một chiếc xe, Lâm Hàn, Lâm Phong, Tiểu Tây và Hạ Sương ngồi riêng biệt.
Lâm Phong và Tiểu Tây không có gì phải làm, mọi việc đã được sắp xếp xong xuôi, cụ thể thì đến lúc đó xem tình hình rồi cử người.
Còn Hạ Sương ở bên cạnh không liên quan gì đến kế hoạch lần này, chỉ đi theo Lâm Hàn quan sát, mở rộng kiến thức tạo điều kiện cho việc phát triển và duy trì công việc sau này của cô ta. Hạ Sương biết nội dung kế hoạch nhưng cũng không thể nói, chỉ có thể im lặng, lúc này cô ta ngồi bên cạnh Lâm Hàn muốn nói lại thôi, dường như muốn nói gì đó lại cảm thấy không tiện nói ra.