Mục lục
Truyện: Chàng rể vô song (full) – Lâm Hàn – Dương Lệ – tác giả: Dương Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Lâm Hàn về chỗ ở chưa bao lâu thì nhận được thông báo của Tiêu Nhã.  

             Mặc dù Tiêu Nhã biết rõ thực lực của Lâm Hàn, không lo những thế lực ở Thiên Kinh khi liên hợp sẽ đối phó hay làm gì anh thế nào.  

             Nhưng dù sao cũng là rất nhiều thế lực lớn mạnh ở Thiên Kinh, liên hợp lại cũng không thể xem thường, vậy nên Tiêu Nhã cũng không dám coi khinh, sau khi nhận được tin Lâm Hàn đã đến nơi thì vội liên lạc với anh.  

             “Liên thủ đối phó tôi, không định cho tôi tham gia hội nghị quý tộc của Thiên Kinh, không cho tôi tham dự vào khu vực Vùng Xám Thiên Kinh?”, Lâm Hàn nghe Tiêu Nhã nói xong thì hơi bất ngờ.  

             Lâm Hàn không ngờ mình còn chưa làm gì mà đã trở thành kẻ thù công khai, bọn chúng đã bắt tay với nhau rồi.  

             Nhưng theo kế hoạch thực sự của anh thì cũng không thành vấn đề. Dù sao đến lúc đó anh cũng sẽ phải trở thành kẻ thù công khai của rất nhiều thế lực ở Thiên Kinh, khi ấy rồi cũng vậy, bây giờ chẳng qua chỉ là mọi chuyện diễn ra sớm một bước mà thôi.  

             “Thực lực của mấy thế lực đó thế nào?”, Lâm Hàn lại hỏi.   

             Tiêu Nhã nghe xong cũng giải thích cho Lâm Hàn dựa theo sự hiểu biết của mình: “Những thế lực này chủ yếu vẫn là nhà họ Khương và nhà họ Chu, cũng chính là hai quý tộc phát động việc liên thủ lần này. Những thế lực còn lại cũng có không ít thế lực mạnh, lúc trước hầu như họ luôn giữ thái độ trung lập, nhưng lần này tham gia vào chủ yếu là vì…”  

             Sau khi nghe Tiêu Nhã giải thích, Lâm Hàn khẽ gật đầu, thực ra thì cũng gần như anh đoán, quả nhiên là nhà họ Chu và nhà họ Khương không an phận phát động cuộc liên thủ lần này.  

             Mà một số thế lực giữ thái độ trung lập, theo lý mà nói sẽ không có mâu thuẫn với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, nhưng lần này chúng cũng tham gia.  

             Sau khi chúng bắt tay nhau, thực lực cũng rất mạnh mẽ, nhưng may mắn thay nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bị thiệt hại nghiêm trọng, với thực lực hiện tại của những người này mà bắt tay nhau vẫn còn một khoảng cách lớn với thực lực của những cao thủ Lâm Hàn đưa tới, vậy nên anh cũng không cần lo lắng.  

             “Yên tâm đi, không có vấn đề gì. Ngày mai tôi đến Quang Ảnh xử lý xong việc, buổi tối sẽ đến chỗ cô, chúng ta bắt đầu thảo luận kế hoạch”, Lâm Hàn nói.  

             Còn ba ngày nữa mới tới hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh, ngày mai Lâm Hàn sẽ ở Quang Ảnh một ngày, sau đó lại đến nhà họ Tiêu bàn bạc kế hoạch với Tiêu Nhã, anh hoàn toàn có đủ thời gian.   

             Tiêu Nhã ở bên kia nghe Lâm Hàn xác nhận không có vấn đề gì cũng thở phào nhẹ nhõm.  

             Mặc dù trước đó Tiêu Nhã đã được thấy rất nhiều cao thủ dưới tay Lâm Hàn, nhưng vẫn không tránh khỏi có chút lo lắng, dù sao rất nhiều thế lực ở Thiên Kinh bắt tay nhau thì cũng rất mạnh.  

             Nhưng bây giờ Lâm Hàn đã xác nhận không có vấn đề, Tiêu Nhã cũng yên tâm, dù sao cô cũng hiểu cách làm người của anh, anh chưa bao giờ khoe khoang, nếu anh đã nói không có vấn đề thì chắc chắn không có vấn đề.  

             “Được, tôi chờ anh”, Tiêu Nhã đáp lại.  

             Sau đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã trò chuyện thêm đôi câu rồi cúp máy.  

             Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tiêu Nhã tiếp tục bận rộn.  

             Mặc dù kế hoạch cụ thể cần chờ Lâm Hàn đến mới bàn bạc, nhưng hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh lần này chủ yếu cũng là dựa vào thực lực của Lâm Hàn, hiện tại Tiêu Nhã không có được bao nhiêu cao thủ.  

             Tuy nhiên xét cho cùng, nhà họ Tiêu cũng là quý tộc đã đứng vững ở thành phố Thiên Kinh từ rất lâu, đương nhiên cũng biết một số chi tiết bên trong, ngoài ra nhà họ Tiêu cũng khá hiểu Vùng Xám Thiên Kinh và hội nghị quý tộc lần này, vậy nên Tiêu Nhã cũng cố gắng hết sức để người nhà họ Tiêu chuẩn bị thêm một chút, đến lúc đó sẽ thuận tiện hành động.  

             Mà ở bên kia, sau khi Lâm Hàn nói chuyện với Tiêu Nhã xong thì đi nghỉ ngơi luôn.  

             Sáng hôm sau, Lâm Hàn đến trụ sở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một mình.  

             Công ty đã thuộc về Lâm Hàn một thời gian nhưng anh thực sự chưa đến đây bao giờ, cho dù khi tiếp quản công ty anh cũng không đến. Khi ấy kết thúc thoả thuận với nhà họ Khương, sắp xếp xong chuyện ở thành phố Thiên Kinh, Lâm Hàn đã vội vã trở về thành phố Đông Hải.  

             Lần này đến, vừa hay anh có thể tham quan xem công ty hàng đầu giới giải trí Hoa Hạ trông như thế nào.  

             Lâm Hàn không thông báo trước cho Hạ Sương và Dương Khiết mà tự mình đi thẳng vào công ty.  

             Với những người khác ở công ty Quang Ảnh, Lâm Hàn chỉ là người lạ, người phụ trách tiếp đón cũng chưa gặp anh bao giờ.  

             Mặc dù không biết là ai nhưng người tiếp khách cũng không tỏ vẻ gì, dù sao cũng là Quang Ảnh, vào được đây đều không phải người bình thường, cho dù người qua đường đến nhầm chỗ, sau khi biết là người qua đường họ cũng sẽ lịch sự để người đó ra về. Là công ty hàng đầu trong giới giải trí Hoa Hạ, chuyện nhỏ này họ vẫn làm được tốt.  

             “Chào anh, đây là trụ sở của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, xin hỏi anh đến đây có việc gì không?”, người đẹp phụ trách tiếp đón bước tới và lịch sự hỏi.  

             Lâm Hàn nhìn qua rồi âm thầm gật đầu, dù sao cũng là công ty hàng đầu trong giới giải trí, ngay cả người đẹp chịu trách nhiệm tiếp đón khách cũng khác hẳn những công ty bình thường.  

             Dù sao cũng là giới giải trí nên có rất nhiều người đẹp.  

             Giống như người đẹp tiếp đón của Quang Ảnh trước mắt hoàn toàn khác với những người đẹp tiếp đón bình thường, không chỉ xinh đẹp mà cũng không phải những khuôn mặt nổi tiếng trên mạng thường ngày, mặc dù không bằng ngôi sao nổi tiếng nhưng vẫn được coi là đẹp, khí chất rất tốt, tự nhiên thoải mái, hiển nhiên đã được huấn luyện đặc biệt.  

             Chỉ nhìn khí chất của người đẹp tiếp khách này thôi, Lâm Hàn cũng có thể nhìn ra được sự phi thường của Quang Ảnh.  

             “Tôi đến tìm Hạ Sương và Dương Khiết, cô dẫn tôi đi gặp các cô ấy đi”, Lâm Hàn nói thẳng.  

             Nghe Lâm Hàn nói xong, người đẹp hơi bối rối. Đối với hai cái tên vừa lạ vừa quen này, sau khi ngẫm lại cô ta mới nhớ ra, đây chẳng phải tổng giám đốc chấp hành và phó giám đốc của công ty sao? Người này quen biết họ?  

             Người đẹp không dám mạo phạm nhưng cũng không thể cứ thế đưa Lâm Hàn vào, lỡ như anh chỉ biết tên Hạ Sương và Dương Khiết chứ không quen thật, đến lúc đó cô ta sẽ bị trách phạt.  

             “Xin anh chờ một chút, tôi cần liên hệ xác nhận đã, mong anh hiểu cho”, người đẹp nói xong thì đi sang một bên, gọi điện xác nhận.  

             Lúc này Hạ Sương và Dương Khiết đã làm việc trong văn phòng, mặc dù Lâm Hàn nói hôm nay tới nhưng không nói khi nào tới, hai người nghĩ không thể vì chuyện này mà trì hoãn công việc nên mới sáng sớm đã bắt đầu đến công ty, mau chóng xử lý công việc của ngày hôm nay.  

             Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Dương Khiết cũng nhận được điện thoại của người đẹp tiếp đón dưới kia, biết có người muốn tìm họ, còn là một người đàn ông lạ, Dương Khiết lập tức đoán được là Lâm Hàn tới, nếu không sẽ không có ai ở Quang Ảnh gọi thẳng tên hai cô.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK