“Đây là?”
La Văn thấy Lâm Hàn đưa thẻ ngân hàng cho mình thì hơi nghi hoặc, trong lòng cũng có suy đoán, chỉ là có chút không dám tin.
Lâm Hàn đặt thẻ ngân hàng vào tay La Văn rồi hờ hững nói: “Trong đây có 50 tỷ tệ, anh mau trả tiền đặt cọc đi, nhất định phải bảo đối phương từ chối những người mua khác, số tiền còn lại trong thẻ anh cứ giữ lấy, sau này làm việc gì cần dùng đến tiền thì lấy ra dùng”.
La Văn hơi sửng sốt.
Mặc dù trước đây La Văn là trợ thủ đắc lực của Trương Thiên Sơn, quản lý rất nhiều tiền của ông ta, mà ông ta cũng là đại bàng núi vùng Bắc Đông nên tiền đương nhiên cũng không ít.
Nhưng dù đi theo Trương Thiên Sơn lâu như vậy, La Văn cũng chưa bao giờ thấy ông ta đưa 50 tỷ cho mình một cách dễ dàng thế này.
Mà như Lâm Hàn vừa nói, số tiền trong đây không chỉ là 50 tỷ mà có vẻ còn nhiều hơn.
“Nghe thấy chưa? Mau liên lạc thanh toán đi, mật khẩu trên thẻ có”, Lâm Hàn lại nói.
Chuyện này khá quan trọng với Lâm Hàn, mà cũng rất quan trọng với nhà họ Lâm, liên quan đến việc sau này nhà họ Lâm có thể xưng bá toàn cầu trong lĩnh vực công nghiệp nặng hay không.
“Vâng, vâng”, La Văn sững sờ gật đầu, sau đó lấy điện thoại ra liên lạc với người phụ trách bên kia, không lâu sau thì chuyển tiền cho họ.
Trả tiền đặt cọc bình thường nhất định phải ký một số hợp đồng, nhưng vì không có ai ở La Quốc, mà những người này cũng đáng tin cậy nên sau khi được Lâm Hàn cho phép, La Văn đã gửi tiền luôn mà không ký hợp đồng.
Sau khi chuyển 50 tỷ thành công, trong lòng La Văn cũng âm thầm kinh ngạc. 50 tỷ cứ vậy được giao dịch, đây là số tiền khổng lồ anh ta chưa từng đụng tới, không ngờ lại tiêu như thế này.
Mãi cho đến lúc này La Văn mới xác định, Lâm Hàn hoàn toàn có thực lực này, anh có thể quản lý được những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, đồng thời đủ thực lực để vận hành tốt.
Anh ta đã khảo sát những nhà xưởng này, nếu có thể vận hành bình thường thì lợi nhuận sẽ rất khách quan.
Những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này có thể thấy nhiều ở La Quốc, nhưng ở Hoa Hạ thì không, nếu có thể vận hành tốt những nhà xưởng này thì sản xuất bình thường và chuyển hàng sang Hoa Hạ bán sẽ mang lại nguồn thu nhập khổng lồ không ngừng nghỉ.
Xét cho cùng, với trình độ kỹ thuật của những nhà xưởng này, máy móc được sản xuất ra có công nghệ đi đầu máy móc trong nước cả mấy chục năm, sức cạnh tranh không cần nói cũng biết, hơn nữa lượng sản xuất khổng lồ, lợi nhuận đương nhiên sẽ rất lớn.
Những khoản lợi nhuận khủng khiếp này rất có thể vượt xa thu nhập hiện tại của toàn bộ thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông.
Lúc này La Văn cũng mới dần dần hiểu ra lời Lâm Hàn nói, lợi nhuận thu về sau khi kinh doanh hợp pháp lớn sau này sẽ cực kỳ khả quan, hơn nữa kinh doanh hợp pháp không có nguy hiểm, không như kinh doanh Vùng Xám, lúc nào cũng có thể bị niêm phong. Hai bên kết hợp lại, so sánh với kinh doanh Vùng Xám thì đúng là kinh doanh hợp pháp có ưu thế không thể sánh bằng.
Lúc này La Văn mới hoàn hồn, nhìn Lâm Hàn nói: “Anh Lâm, tôi đã chuyển 50 tỷ tệ tiền đặt cọc theo yêu cầu của anh. Tôi đề nghị anh nên thu xếp cho người ký hợp đồng càng nhanh càng tốt, kẻo lại đêm dài lắm mộng”.
Lâm Hàn gật đầu, anh hiểu La Văn lo lắng chuyện 50 tỷ, nhưng anh lại không lo, 50 tỷ tệ thôi, mất thì mất, không ảnh hưởng lắm.
Điều Lâm Hàn lo lắng là liệu mình có thể mua lại được mấy nhà xưởng này hay không, chuyện này rất quan trọng với anh và nhà họ Lâm. So với những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này thì 50 tỷ tệ dường như không đáng kể. Dù sao trước đây nhà họ Lâm dù phải trả bao nhiêu tiền, con số khổng lồ đến đâu cũng không thể mua lại những nhà xưởng này. Nhưng đương nhiên Lâm Hàn không cần phải nói với La Văn những điều này, chuyện nhà họ Lâm chắc chắn vẫn chưa thể nói cho La Văn.
Lúc này Lâm Hàn lại nói: “Tôi biết rồi, đến lúc đó tôi sẽ liên lạc với chuyên gia về vấn đề này rồi đi cùng anh, khoảng hai ngày nữa xuất phát”.
La Văn gật đầu rồi không nói gì nữa.
Chẳng mấy chốc Lâm Hàn và nhóm La Văn đã về đến trang viên.
Sau khi về trang viên, Lâm Hàn tìm một nơi không có ai để liên lạc với Lâm Thiên Tiếu.
Bình thường Lâm Hàn có chuyện gì cần người nhà họ Lâm làm, chỉ cần liên lạc với người của hội trưởng lão nhà họ Lâm là được, họ sẽ làm theo dặn dò của anh, không làm trái ý anh.
Dù sao sau vụ cá cược của Lâm Hàn và Dương Tiêu lần trước, địa vị của anh ở nhà họ Lâm đã nâng lên rất nhiều, bây giờ các trưởng lão nhà họ Lâm đã không còn ảnh hưởng được đến anh, mà họ cũng không thể thay đổi quyết định của anh.
Nhưng chuyện này quan trọng hơn nên Lâm Hàn quyết định gọi thẳng cho Lâm Thiên Tiếu, để tránh xảy ra bất kỳ sơ sót nào.
Trong một căn biệt thự ở Mỹ, lúc này ở Mỹ đang là buổi sáng.
Lâm Thiên Tiếu thấy Lâm Hàn gọi đến thì hơi ngạc nhiên, dù sao nếu không có chuyện gì quan trọng thì anh sẽ không gọi cho ông.
Lần trước là vụ cá cược của Lâm Hàn với Dương Tiêu, trong tình cảnh khó khăn đó Lâm Hàn cũng không gọi cho ông mà cố gắng tự giải quyết.
Lâm Thiên Tiếu nhanh chóng nghe máy.
“Alo bố ạ, bên con có một thu hoạch bất ngờ đây”, Lâm Hàn vào thẳng vấn đề.
Lâm Thiên Tiếu hơi khó hiểu, thu hoạch trong ngành sản xuất bình thường Lâm Hàn sẽ không bao giờ báo cáo với ông, giống như lần trước Lâm Hàn thu được hàng trăm tỷ tệ ở thành phố Thiên Kinh cũng không nói cho ông, không phải anh cố ý không báo mà là không cần thiết phải báo.
Tuy rằng vài trăm tỷ tệ là khá nhiều, nhưng với nhà họ Lâm thì cũng không là gì, nhất là bây giờ Lâm Hàn đã dần trở thành người đứng đầu nhà họ Lâm, vài trăm tỷ đó cũng chẳng là gì.
“Có chuyện gì vậy?”, Lâm Thiên Tiếu nghiêm túc hỏi.
Lâm Hàn không nói nhiều lời thừa thãi, anh lập tức kể tình hình đại khái cho Lâm Thiên Tiếu.