Hạ Sương nghe thấy những lời này của Tiêu Nhã thì ngây người.
Đột nhiên Hạ Sương hiểu ra, thực ra lúc này nguy cơ của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đã được loại bỏ.
Chẳng những đã giải quyết xong mà những công ty và bộ phận nhắm vào Quang Ảnh rất có thể còn tới tận nơi xin lỗi.
Mà một số công ty khác, chỉ cần có liên quan đến ngành công nghiệp của công ty Quang Ảnh, chắc chắn cũng sẽ chủ động đến yêu cầu hợp tác.
Quang Ảnh sẽ không những không gặp khủng hoảng, mà còn thuận buồm xuôi gió trong suốt một thời gian dài!
Mà tất cả những điều này có lẽ chỉ vì một lời nói của Tiêu Nhã.
Bởi vì những người xung quanh Tiêu Nhã đều vô cùng quan tâm, muốn kéo gần quan hệ và thậm chí là hợp tác.
Nhưng Tiêu Nhã là ai? Cô ấy là thế lực hàng đầu Hoa Hạ hiện tại, gia chủ nhà họ Tiêu quý tộc, không phải ai cũng có tư cách đến gần Tiêu Nhã.
Khi các thế lực đang mặt ủ mày chau, không biết làm thế nào mới có đủ tư cách để kéo gần quan hệ thậm chí là hợp tác với Tiêu Nhã, đột nhiên Tiêu Nhã lại “vô tình” tiết lộ một tin tức, giám đốc Hạ Sương và phó giám đốc Dương Khiết của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là bạn thân của Lâm Hàn và Tiêu Nhã cô.
Kết quả đương nhiên không cần phải suy nghĩ, chắc chắn sẽ có rất nhiều thế lực nghĩ cách tạo dựng quan hệ tốt với công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. Những công ty và xí nghiệp nhằm vào Quang Ảnh sợ rằng lúc này đã hối hận xanh ruột, khi về chắc chắn sẽ lập tức ngừng nhắm tới, họ xin lỗi, lấy lòng còn không kịp, nào dám nhắm đến Quang Ảnh nữa?
Nhất thời Hạ Sương có chút khâm phục Tiêu Nhã, không cần nghĩ cũng biết đây là cách mà Tiêu Nhã đã nghĩ ra từ lâu để giúp đỡ công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Tiêu Nhã là gia chủ nhà họ Tiêu quý tộc, muốn giúp đỡ công ty Quang Ảnh chỉ cần một câu nói, những người dưới quyền cô ấy sẽ xử lý.
Nhưng như vậy Tiêu Nhã vẫn thoải mái, còn những người dưới quyền cô ấy chắc chắn ít nhiều sẽ gặp phiền phức.
Mà bây giờ, một câu nói của Tiêu Nhã không cần cấp dưới phải chạy gãy chân, mà các thế lực khác ở Thiên Kinh này đều phải chạy gãy chân, điên cuồng đến giúp đỡ và lấy lòng công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, không cần Tiêu Nhã và nhà họ Tiêu phải giúp sức, mối nguy cơ của Quang Ảnh cũng tự động được giải quyết, còn mở ra một sự phát triển rất tốt.
Sau đó Tiêu Nhã không nói gì nữa, ngồi cạnh Dương Khiết ăn mấy miếng rồi rời đi.
Dù sao ở đây nhiều người phức tạp, cũng không tiện nói một số việc.
Nhìn Tiêu Nhã rời đi, Hạ Sương không khỏi có chút kính nể, Hạ Sương muốn trở thành người phụ nữ mạnh mẽ như Tiêu Nhã, làm nên nghiệp lớn, được mọi người tôn trọng và kính nể.
Hạ Sương biết khoảng cách giữa mình và Tiêu Nhã bây giờ rất lớn, nhưng dù khoảng cách rất lớn nhưng Hạ Sương tin rằng mình làm việc cho Lâm Hàn, chỉ cần làm tốt thì sẽ có cơ hội kéo gần khoảng cách với Tiêu Nhã, không còn xa xôi nữa.
Mà lúc đó thật ra cũng đã đủ rồi.
Xét cho cùng, Tiêu Nhã xuất thân là cô chủ quý tộc, từ nhỏ đã được đào tạo và được nhận tài nguyên mà người thường không thể so sánh được, muốn vượt qua Tiêu Nhã gần như là không thể. Dù sao sản nghiệp nhà họ Tiêu là do những người đời trước phải làm việc vất vả bao nhiêu đời mới có, nếu Hạ Sương muốn dựa vào sức mình để vượt qua sự cố gắng và tiền tích luỹ của các thế hệ tổ tiên người khác để lại thì đúng là điều viển vông.
Mà lúc này Dương Khiết nhìn Tiêu Nhã đi xa cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ Tiêu Nhã lại có năng lực lớn đến vậy.
Mặc dù đến giờ Dương Khiết vẫn chưa biết quý tộc là gì, nhưng cô cũng đoán được đại khái, chỉ từ những việc lúc nãy có thể nhìn ra được, hàng nhìn người đều vô cùng tôn trọng Tiêu Nhã, có thể thấy Tiêu Nhã xứng đáng là nhân vật lớn.
Lúc này những người còn lại trên bàn ăn thấy Tiêu Nhã đã rời khỏi đại sảnh, họ lập tức đến gần Hạ Sương và Dương Khiết.
“Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh các cô gần đây có cần hợp tác không? Có thể công ty chúng tôi sẽ giúp được các cô rất nhiều”.
“Tôi nghe nói gần đây Quang Ảnh bị công ty khác nhắm tới, các cô có cần chúng tôi giúp không?”
“Chào hai cô gái xinh đẹp, có thể làm quen một chút không?”
“Xin hỏi có thể hợp tác cùng hai cô không? Công ty chúng tôi có thể miễn phí cung cấp cho các cô rất nhiều tài nguyên đấy”.
“Hai cô gái xinh đẹp, có thể để lại phương thức liên lạc không?”
“Hai người đẹp à, tôi thấy quần áo các cô đang mặc không hợp lắm, cửa hàng hàng hiệu của tôi có rất nhiều bộ quần áo phù hợp với hai cô, tôi tặng cửa hàng cho các cô được không?”
Lập tức mấy người cùng bàn đều cực kỳ niềm nở với Hạ Sương và Dương Khiết.
Vẻ mặt Dương Khiết đột nhiên có chút lúng túng, vừa rồi khi hai cô đến, mấy người cùng bàn này còn chẳng thèm nhìn các cô một lần.
Nhưng sau khi Tiêu Nhã đến, những người này lại trở nên vô cùng ân cần, niềm nở.
Sự đối lập giữa thái độ trước và sau cực kỳ lớn.
Đột nhiên Dương Khiết cảm thấy những người này quá thực tế, cô không thoải mái lắm.
Nhưng dù không thoải mái, Dương Khiết cũng không thể hiện ra ngoài, những người này đại diện cho thực lực, mặc dù có thể không là gì so với Tiêu Nhã, nhưng với hai cô mà nói, Quang Ảnh vẫn cần sự hợp tác của họ.
Sau đó Dương Khiết nhìn sang Hạ Sương, chờ cô ta đưa ra quyết định.
Hạ Sương nhìn mọi người xung quanh rồi nói: “Xin lỗi mọi người, công ty chúng tôi vẫn còn một số việc cần giải quyết, chúng tôi đang vội nên đi trước. Nếu cần hợp tác, hy vọng mọi người tới công ty chúng tôi nói chuyện. Chú ý, chỉ bàn chuyện hợp tác, không nói những chuyện khác”.
Ý của Hạ Sương rất rõ ràng, chỉ hợp tác với họ, vì vậy đã đến thì công ty bạn phải có nghiệp vụ đúng với truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, như vậy mới có thể đến.
Về phần những người khác muốn có quan hệ cá nhân với họ thì đừng mơ, tặng không cho các cô quần áo, tiền bạc, đồ trang sức… cũng đừng nghĩ tới. Nhận đồ của người thì phải trả, Hạ Sương không muốn nợ họ bất cứ thứ gì, cô không muốn dựa vào danh Tiêu Nhã và Lâm Hàn để lợi dụng những người này.
Hạ Sương chỉ muốn hợp tác với các công ty kinh doanh liên quan, đôi bên cùng có lợi và có được sự hợp tác tốt đẹp cho cả hai bên.