Mà đoàn xe lúc này lại khá đông, nhìn qua cũng phải mười, hai mươi chiếc.
“Là người nhà họ Khương”.
“Sao tôi thấy giống người nhà họ Chu?”
“Là người nhà họ Khương và nhà họ Chu, không ngờ hai quý tộc lớn lại cùng tới, lẽ nào họ định liên thủ?”
Khi các thế lực thấy thế thì đều nghi hoặc, trước đây mặc dù nhà họ Chu và nhà họ Khương liên thủ đối phó nhà họ Tiêu, nhưng cũng chỉ là chuyện hai quý tộc lớn liên hợp, trong những chuyện khác mặc dù hai quý tộc lớn không có mâu thuẫn lớn nhưng quan hệ không mấy tốt đẹp, liên tục xảy ra mâu thuẫn nhỏ.
Xét cho cùng đều là quý tộc, nhà nào cũng muốn phấn đấu để đạt được nhiều lợi ích hơn, đều muốn chèn ép quý tộc còn lại xuống, có mối quan hệ cạnh tranh.
Mà trong hội nghị quý tộc lần này, mặc dù những thế lực này đã biết nhà họ Chu và nhà họ Khương liên hợp chuẩn bị cùng đối phó Lâm Hàn, dù sao Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng là kẻ địch chung của họ, thậm chí sở dĩ hai quý tộc lớn này trở nên như bây giờ chủ yếu cũng là vì Lâm Hàn, nếu không họ cũng không đến mức phải làm vậy.
Nhưng đây chỉ là liên hợp để đối phó với Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu thôi, mọi người chưa nghe nói họ chuẩn bị liên thủ bao giờ.
Ngay cả người nhà họ Khổng ở phía trước cũng thấy khó hiểu.
“Người nhà họ Chu và nhà họ Khương có ý gì? Lẽ nào họ định liên thủ?”, Khổng Tử Diệp cau mày.
Khổng Tử Dục ở bên cạnh không nói gì, nhưng sắc mặt cũng không tốt, hiển nhiên anh ta cũng không muốn nhìn thấy cảnh này.
Xét về tình hình hiện tại của hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, tuy nhà họ Khổng không tham gia liên minh chống lại Lâm Hàn, nhưng chỉ cần họ thành công nhắm vào Lâm Hàn để Lâm Hàn không được tham dự vào hội nghị thì nhà họ Khổng có thể trở thành người thắng lớn nhất, chiếm vị trí lãnh đạo trong hội nghị, giành được nhiều lợi ích nhất, đồng thời xác định địa vị quý tộc số một của họ.
Mặc dù hiện giờ rất nhiều thế lực đã cho rằng nhà họ Khổng là quý tộc số một trong bốn quý tộc lớn ở Thiên Kinh, nhưng trên thực tế đúng là như vậy, thực lực của nhà họ Khổng cũng xứng đáng với điều đó.
Nhưng Khổng Trung Thiên biết rõ, thực lực này chỉ ở phương diện cao thủ, các quý tộc khác vẫn có thể đào tạo ra cao thủ, vẫn có thể vượt qua nhà họ Khổng, dù sao sản nghiệp của họ cũng khổng lồ, không ngừng đầu tư tài nguyên vào thì vẫn có thể đào tạo ra được cao thủ trong khoảng thời gian không quá dài.
Mà nhà họ Khổng chỉ có thể dựa vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này để giành được nhiều lợi ích hơn, giành được nhiều lợi ích nhất mới có thể khẳng định thêm địa vị quý tộc số một của họ.
Trong lòng Khổng Trung Thiên hiểu rất rõ tình hình hiện tại của nhà họ Khổng.
Nhìn bên ngoài thì có vẻ rất lớn mạnh, là tồn tại mạnh nhất trong bốn quý tộc, là thế lực mạnh nhất Thiên Kinh và thậm chí là toàn bộ Hoa Hạ.
Nhưng Khổng Trung Thiên biết tình hình này có thể không kéo dài được lâu, trong tương lai không xa vẫn sẽ bị các quý tộc khác vượt mặt.
Đặc biệt là nhà họ Chu, trước đây họ là quý tộc số một, bây giờ chỉ bị chịu thiệt hại nặng nề một chút, tạm thời không có thực lực mà thôi, nhưng với nền tảng đã có thì không lâu nữa họ sẽ phát triển lớn mạnh trở lại. Không nói đâu xa, trước mắt nhà họ Chu đã có rất nhiều cao thủ sắp được đào tạo xong, sau khi đào tạo xong những cao thủ này, nhà họ sẽ dần trở nên tốt hơn.
Mặc dù không lâu nữa nhà họ Khổng cũng sẽ có một nhóm cao thủ được đào tạo xong và có thể sử dụng, nhưng số lượng không nhiều bằng nhà họ Chu, dù sao nền tảng trước đây của nhà họ Khổng cũng vẫn có một khoảng cách nhất định với nhà họ Chu.
Mà hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này lại càng quan trọng với nhà họ Khổng hơn.
Nếu nhà họ Khổng nắm bắt được cơ hội này, giành được nhiều lợi ích, tạo dựng được địa vị cho mình, đặt nền móng vững chắc thì sẽ tiếp tục là quý tộc số một trong bốn quý tộc lớn.
Nếu bỏ lỡ cơ hội này, chờ đến hội nghị năm sau, ba quý tộc lớn còn lại đều đã khôi phục dần, thậm chí nhà họ Chu còn có thể khôi phục được rất nhiều, lúc đó nhà họ Khổng có thể không còn ưu thế lớn như bây giờ, cũng không thể thuận lợi giành được nhiều lợi ích nữa.
Như vậy, hội nghị quý tộc lần này với nhà họ Khổng cực kỳ quan trọng, liên quan đến vận mệnh tương lai của cả gia tộc.
Lúc này, nhìn thấy nhà họ Khương có vẻ đã liên hợp với nhà họ Chu, trong lòng Khổng Trung Thiên không khỏi có chút lo lắng.
Thực lực hiện tại của nhà họ Chu và nhà họ Khương mặc dù vẫn kém nhà họ Khổng một chút, nhưng nếu liên thủ thì hoàn toàn có đủ tư cách chống lại nhà họ Khổng. Như vậy, cho dù Lâm Hàn không xen vào gây rối thì nhà họ Khổng có thể cũng không giành được nhiều lợi ích trong hội nghị lần này.
Nhất thời Khổng Trung Thiên có chút lo lắng nhưng cũng không làm được gì, dù sao ông ta cũng không quản lý được.
Khổng Tử Diệp ở bên cạnh cũng nhận ra điều này, cậu ta thấp giọng chửi: “Đúng là chó má!”
Mà ngoài việc chửi một câu thì Khổng Tử Diệp cũng không làm được gì.
Còn Khổng Tử Dục, anh ta vẫn giả vờ ngốc nhưng thật ra trong lòng lại đang cười thầm.