Mặc dù Lâm Hàn chưa biết cụ thể chuyện này như thế nào, nhưng đại khái thì Lâm Hàn cũng đoán ra được.
Có lẽ là người nhà họ Khổng biết được tin lần này Lâm Hàn muốn tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh cho nên định ra tay trước với anh, kết quả số lượng bảo vệ ở trang viên thành phố Phụng Thiên vượt quá dự liệu của bọn chúng, lại bởi vì nữ sát thủ này đột nhiên giết đến trực tiếp làm hỏng kế hoạch, dẫn đến hành động lần này thất bại.
Nhưng cụ thể ra sao thì Lâm Hàn chỉ có thể chờ sau khi nữ sát thủ kia tỉnh lại mới có thể làm rõ ràng.
Đồng thời, Lâm Hàn cũng cảm thấy hơi khó hiểu, nhiệm vụ của nữ sát thủ này rốt cuộc là bởi vì trùng hợp nên mới giúp mình hay là bởi vì người đưa tiền thưởng và sai cô ta làm nhiệm vụ đang giúp mình?
Lâm Hàn lắc đầu, không nghĩ ngợi nhiều nữa, kiên nhẫn đợi nữ sát thủ kia tỉnh lại là được.
Ngay lập tức, Lâm Hàn ung dung thảnh thơi đi trên hành lang trang viên, có chút nhàn rỗi hết việc.
Các phương diện của khu vực Bắc Đông đều đã có Ngô Xuyên và La Văn cùng những người bọn họ dẫn theo quản lý, xảy ra vấn đề gì, bọn họ gần như đều có thể xử lý được, chỉ có quyết sách lớn hoặc những vấn đề thì mới hỏi Lâm Hàn, những chuyện khác anh hoàn toàn không phải động đến.
Còn về phần triệu tập người đi đến tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh cũng đã có Lâm Phong ở bên kia thu xếp.
Ngoại trừ việc triệu tập cao thủ, ngày hôm qua Lâm Hàn cũng đã phân phó bên Ngô Xuyên và La Văn triệu tập thêm một số người, chủ yếu là những nhân tài trong lĩnh vực quản lý kinh doanh.
Dù sao nếu như hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này thuận lợi, Lâm Hàn nhất định có thể thành công tiếp quản một phần sản nghiệp và cần thành lập rất nhiều xí nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, đến lúc đó đương nhiên sẽ phải một nhóm lớn nhân tài quản lý.
Mặt khác, đến lúc đó Lâm Hàn cũng có thể nhờ nhà họ Tiêu giúp đỡ, dù sao nhà họ Tiêu cũng là người bản địa ở thành phố Thiên Kinh, trên các phương diện đều biết rõ và am hiểu, mà quan hệ giữa Lâm Hàn và nhà họ Tiêu không tồi, rất nhiều lĩnh vực cũng có thể nhờ bọn họ hỗ trợ, như thế sẽ xử lý tốt hơn, cũng sẽ khá dễ dàng.
Nhưng nhân tài quản lý tương đối quan trọng, Lâm Hàn đương nhiên không thể sử dụng người không quen làm quản lý, nếu không thì một khi những xí nghiệp này xảy ra vấn đề gì, anh cũng không thể biết đầu tiên.
Giống như công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh trước đây, trên các phương diện khác Lâm Hàn có thể không quản, nhưng ứng cử viên cho chức vụ CEO nhất định phải là người do Lâm Hàn phái đến, là người có năng lực và đáng tin cậy.
Được xem như là ông chủ tương lai của nhà họ Lâm, phương diện dùng người này là vô cùng quan trọng, dù sao thì công việc và sản nghiệp dưới trướng rất rất nhiều, đừng nói là đích thân đi làm, cho dù chỉ cần hiểu rõ tất cả mọi chuyện một chút thôi thì cũng đã cực kỳ phiền phức rồi, căn bản là quá bận rộn nên chỉ có thể sắp xếp người quản lý trên các phương diện mà thôi. Mà những người được sắp xếp làm người quản lý chắc chắn là vô cùng quan trọng, dù sao thì một công ty phát triển như thế nào, có xảy ra vấn đề gì hay không gần như phụ thuộc vào quyết định của người quản lý.
Lâm Hàn đợi đến khi mặt trời ngả về đằng tây, lúc hoàng hôn buông xuống, mới thấy một y tá phụ trách canh giữ hớt hải chạy đến.
“Cậu Lâm, cô gái kia tỉnh rồi, vừa tỉnh lại liền muốn rời đi, bị hai cao thủ phụ trách canh giữ trước cửa chặn lại”, y tá vội vàng nói.
Lâm Hàn nghe vậy lập tức bật dậy, cũng không nói thêm lời nào, vội vàng chạy về phía căn phòng kia.
Chẳng mấy chốc Lâm Hàn đã chạy đến căn phòng, chỉ thấy lúc này nữ sát thủ đã bị chế ngự, toàn thân bị trói chặt bởi dây thừng, không thể động đậy.
“Cậu Lâm”, hai cao thủ nhà họ Lâm nhìn thấy Lâm Hàn đến vội tiến lên chào hỏi.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, Lâm Hàn hỏi.
“Cô ta vừa tỉnh dậy liền muốn rời đi, chúng em đã khuyên cô ta ở lại, nhưng cô ta nhất quyết không nghe, cho nên không thể làm gì khác phải ra tay, có một anh em bị thương nhẹ”, một cao thủ nhà họ Lâm phụ trách canh giữ nói.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, bảo cao thủ nhà họ Lâm bị thương kia đi chữa trị, sau đó đổi người phụ trách canh giữ rồi lập tức đi vào bên trong phòng, bảo những người còn lại đi ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Bỗng chốc, trong căn phòng chỉ còn lại Lâm Hàn và nữ sát thủ toàn thân bị trói chặt.
Lâm Hàn đánh giá nữ sát thủ trước mặt, đúng là bộ dạng vừa mới tỉnh lại, mặt mũi tái nhợt không một tia máu, rõ ràng lần bị thương này vẫn chưa khôi phục, thậm chí hôm nay có thể tỉnh lại cũng đã là rất khá rồi.
Lâm Hàn lúc này cũng có chút bất ngờ, bị thương nặng như thế, vừa mới tỉnh lại, nhất định là chưa hồi phục được gì cả, theo lý mà nói căn bản sẽ không có sức chiến đấu, chắc là cũng đánh không lại được một tên tay chân bình thường, nhưng cô gái này đối mặt với hai cao thủ nhà họ Lâm được huấn luyện nghiêm chỉnh lại vẫn có thể đánh bị thương nhẹ một người trong số đó, có thể thấy thân thủ của cô ta thật kinh khủng.
Nếu không bị thương nặng như này mà ở trong trạng thái hoàn hảo thì thân thủ của cô gái này phải kinh khủng đến mức nào? Lâm Hàn có cảm giác ít nhất phải năm cao thủ nhà họ Lâm được huấn luyện nghiêm chỉnh trở lên mới có thể là đối thủ của cô ta, thân thủ của cô gái này hẳn là đã đã vượt qua đám người ở Tôn Hàn Các, thậm chí còn cao hơn cả Tiểu Tây.
Nghĩ đến đây, Lâm Hàn lập tức hơi kinh ngạc, phải biết những cao thủ nhà họ Lâm này từ nhỏ đã trải qua huấn luyện cực khổ, mà đám người trong Tôn Hàn Các lại càng lợi hại, trực tiếp đã trải qua đủ trận chiến sinh tử, mà thân thủ của cô gái này lại còn cao hơn bọn họ, có thể nhìn ra được thiên phú đáng sợ cùng với kinh nghiệm dày dạn, chỉ có thiên phú hoặc chỉ có kinh nghiệm và huấn luyện ma quỷ không thôi thì không thể nào có thân thủ giỏi như này.
Lam Tư Vũ nhìn thấy người đi vào là Lâm Hàn thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, vừa mới tỉnh lại, nhìn thấy xung quanh đều là người xa lạ, Lam Tư Vũ theo bản năng tưởng rằng là kẻ thù, muốn mau chóng thoát khỏi đây, dù sao cô ta vẫn luôn chỉ có một mình, chưa từng có bạn bè, sau đó liền bị đối phương chế ngự.
Mặc dù cô ta không biết nhiều về Lâm Hàn, nhưng lúc trước Lâm Hàn bằng lòng ra tay cứu cô ta, cô ta vẫn luôn rất cảm kích, ít nhất cảm thấy Lâm Hàn sẽ không làm hại cô ta.
“Mau thả tôi ra”, Lam Tư Vũ nói.
Lâm Hàn cũng không quan tâm nhiều, tuy nữ sát thủ này có thân thủ kinh khủng, nhưng bây giờ cô ta đang bị trọng thương, trong thời gian ngắn hoàn toàn không thể khôi phục được, Lâm Hàn vốn chẳng phải lo lắng gì cả.
Lâm Hàn trực tiếp tiến lên phía trước, cởi trói thả cô ta ra.
Vừa mới được thả ra, Lam Tư Vũ vội vàng đứng lên, lạnh nhạt nói: “Lần này cảm ơn anh, tôi đi trước”.
Dứt lời, Lam Tư Vũ đi về phía cửa, định trực tiếp rời đi, không hề có ý ở lại đây thêm một giây một phút nào hết.
Lâm Hàn thấy vậy cũng không hề có ý ngăn cản, chỉ thản nhiên nói: “Khuyên cô một câu đừng mở cánh cửa này ra, nếu không sẽ lại bị chế ngự trói chặt một lần nữa đây”.
Lam Tư Vũ nghe thấy vậy lập tức dừng bước, hai người vừa rồi thân thủ cũng không tồi, trước mắt, cô ta quả thật không phải là đối thủ của bọn họ.
Nhận ra những người này là do Lâm Hàn phân phó đến canh chừng cô ta, sắc mặt của Lam Tư Vũ lập tức có hơi không tốt nhìn về phía Lâm Hàn.
“Anh muốn làm gì? Vì sao lại không để cho tôi đi?”, Lam Tư Vũ hỏi.
Lâm Hàn thấy vậy chỉ cười cười, nói: “Lạnh lùng như thế làm gì? Tôi là ân nhân cứu mạng của cô đấy, cô đối xử với tôi như thế à? Tôi nói này, có phải cô đã quên mất điều gì rồi hay không? Lúc đó tôi cứu cô là có kèm theo điều kiện, lúc đó cô cũng đã đồng ý, cô đã thực hiện giao kèo ngay khi ấy tôi dẫn cô rời đi”.