Mục lục
Truyện: Chàng rể vô song (full) – Lâm Hàn – Dương Lệ – tác giả: Dương Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Nhã hiểu Lâm Hàn không phải người so đo những chuyện phép tắc, vậy nên trước đó cô cũng không cho người chuẩn bị tiệc linh đình, dù sao làm vậy cũng sẽ tốn thời gian và sức lực của người nhà họ Tiêu.  

             Tuy rằng kế hoạch lần này chủ yếu sử dụng cao thủ nhà họ Tiêu, những người khác không giúp đỡ được mấy, nhưng cũng có một số việc cần dùng đến.  

             Sau đó đoàn người Lâm Hàn và Tiêu Nhã đi vào trang viên nhà họ Tiêu.  

             Cao thủ Lâm Hàn đưa tới đều đã thu xếp ổn thoả, chuẩn bị kế hoạch và sắp xếp cuối cùng, đồng thời nghỉ ngơi, dù sao kế hoạch ngày mai chắc chắn không thể kết thúc trong một ngày.  

             Vốn dĩ hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng kéo dài một tuần, lại thêm lần này Lâm Hàn và nhà họ Tiêu còn có kế hoạch lớn, cũng cần rất nhiều thời gian và sức lực.  

             Nói cách khác, ít nhất trong một tuần tới, các cao thủ mà Lâm Hàn đưa tới và cao thủ nhà họ Tiêu có thể sẽ phải rất bận rộn.  

             Cho dù thỉnh thoảng không cần dùng đến họ thì cũng không được thả lỏng, lúc nào cũng phải sẵn sàng, không được lơ là.  

             Sau khi thu xếp cho mọi người xnog, Lâm Hàn bảo Lâm Phong bố trí và kiểm tra lần nữa, còn anh thì tới tìm Tiêu Nhã nói chuyện riêng.  

             Lâm Hàn và Tiêu Nhã bước tới đình nghỉ chân.  

             Lúc này trời đã tối hẳn, trăng đêm nay rất sáng, rất đẹp.  

             Tiêu Nhã nhìn bóng người trước mặt với vẻ mặt hơi kỳ lạ, vừa nãy Lâm Hàn hẹn riêng cô ra đây khiến cô không khỏi suy nghĩ tới điều khác.  

             Mặc dù Tiêu Nhã đã từ bỏ suy nghĩ đó và không làm phiền Lâm Hàn nữa, chỉ là đồng minh và là bạn bè với anh, nhưng cảm giác và tâm tư đó làm sao có thể thật sự buông xuống được, lúc này cô khó tránh khỏi vẫn có chút suy nghĩ lung tung.  

             Sau khi tới đình, Lâm Hàn dừng bước, nhìn xung quanh xác nhận không có ai rồi mới nhìn Tiêu Nhã phía sau.  

             “Tôi có chuyện muốn hỏi cô, chuyện này tạm thời cô đừng nói cho bất kỳ ai, kể cả người nhà họ Tiêu mà cô hoàn toàn tin tưởng”, Lâm Hàn vào thẳng vấn đề.  

             Tiêu Nhã nghe xong cũng lập tức ổn định lại cảm xúc, quả nhiên Lâm Hàn tìm cô để nói chuyện nghiêm túc.  

             Những suy nghĩ đó nhanh chóng bị Tiêu Nhã ném ra sau đầu, cô khôi phục vẻ nghiêm túc.  

             Nhận thấy tầm quan trọng của việc Lâm Hàn sắp nói, Tiêu Nhã cũng trịnh trọng gật đầu đáp: “Được, không có sự cho phép của anh, tôi sẽ không nói với bất cứ ai, anh nói đi”.  

             Lâm Hàn khẽ gật đầu rồi hỏi: “Cô hiểu bao nhiêu về cậu chủ lớn Khổng Tử Dục của nhà họ Khổng?”  

             Tiêu Nhã nghe xong hơi bất ngờ, không ngờ Lâm Hàn lại trịnh trọng hỏi về Khổng Tử Dục – cậu chủ lớn của nhà họ Khổng như thế. Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều bèn nói những gì mình biết cho Lâm Hàn, dù sao cũng không có gì phải giấu giếm anh.  

             “Tôi không biết nhiều về cậu chủ lớn nhà họ Khổng, chỉ có thể nói với anh những điều mình biết thôi, nếu anh cần biết nhiều hơn, tôi có thể cho người hỏi thăm. Khổng Tử Dục này vốn rất có thiên phú, cực kỳ thông minh, ra nước ngoài du học từ rất sớm, anh ta luôn ở nước ngoài nên tôi không biết nhiều về anh ta. Mấy năm trước anh ta về nước, bắt đầu lần lượt tiếp quản sản nghiệp nhà họ Khổng, mặc dù ban đầu tiếp quản rất ít và cũng không phải sản nghiệp quan trọng lắm, nhưng nghe nói hiệu quả rất tốt, những sản nghiệp đó phát triển nhanh chóng trong tay anh ta. Chỉ là vài năm trước anh ta bị tai nạn xe, sau đó tuy sống sót nhưng đầu óc có vấn đề, gây ra rất nhiều tai hoạ, làm hỏng rất nhiều chuyện, sau đó người nhà họ Khổng không cho anh ta tiếp quản bất kỳ sản nghiệp nào nữa, vậy nên tôi cũng không còn nghe thấy nói nhiều về anh ta”, Tiêu Nhã trả lời.  

             Lâm Hàn nghe xong khẽ nhíu mày. Nghe thì có vẻ rất bình thường, là một người rất tài giỏi nhưng lại xui xẻo gặp tai nạn, mặc dù may mắn sống sót nhưng lại rơi vào tình cảnh này. Nhưng Lâm Hàn xuất thân từ gia tộc lớn, mặc dù là con trai duy nhất, anh chưa từng trải qua những chuyện các thành viên trong gia tộc tranh giành tài sản nhưng cũng đã thấy nhiều, vậy nên cũng hiểu rõ.  

             Như Tiêu Nhã cũng không có vấn đề gì, mặc dù là con gái, có thể cô ấy phải chịu một số định kiến nhất định nhưng dù sao cũng là con gái duy nhất. Vậy nên sau khi thể hiện được tài năng kinh doanh và lãnh đạo xuất sắc, cô ấy vẫn có thể thành công kế thừa gia sản, mà cho dù không có thiên phú lắm có lẽ cũng có thể thừa kế gia sản, hoặc kết quả cũng vẫn tốt.  

             Nhưng Khổng Tử Dục thì khác, dù sao anh ta cũng có em trai, có đối thủ cạnh tranh.  

             Mặc dù thông thường người thừa kế sẽ là người lớn tuổi hơn hoặc là người có năng lực hơn, nhưng trong thời gian thể hiện năng lực cũng có rất nhiều biến cố.  

             Lại thêm gia cảnh nhà Khổng Tử Dục và ánh mắt đặc biệt của Khổng Tử Dục hôm nay, về cơ bản Lâm Hàn có thể khẳng định vụ tai nạn xe đó không phải một vụ tai nạn bất ngờ mà do có người cố tình gây ra. Mà có thể khi ấy Khổng Tử Dục cũng không gặp vấn đề về não, nhưng dù thế nào bây giờ anh ta cũng không giống kẻ ngốc mà người ngoài đồn đại.  

             Ngược lại Khổng Tử Dục hiện giờ có thể còn thông minh hơn, trưởng thành và mưu mô hơn. Anh ta không để lộ mình là người bình thường mà dùng hình tượng kẻ ngốc để che giấu bộ mặt thật của bản thân, Lâm Hàn đoán có lẽ là để bảo vệ bản thân tránh gặp phải tai nạn đó một lần nữa, dù sao không phải lần nào cũng có thể may mắn sống sót như vụ tai nạn lần trước.  

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK