Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lang Dụ Văn lại đưa điện thoại cho Nghê Hoài Kỳ.

Nghê Hoài Kỳ nhận lấy điện thoại, nói: "Từ Thông, rốt cuộc là ông muốn thế nào?"

"Thả hết bọn họ ra".

"Không có khả năng! Lang Dụ Văn là người mà nhà họ Trương muốn, tôi không có khả năng đưa cho ông được!", Nghê Hoài Kỳ nói: "Tốt nhất là ông hãy trả hết những gì mình đào ra lại, nếu không, tôi sẽ đến Cô Tô san bằng nhà họ Từ! Đừng cho là tôi không làm được!"

Trong điện thoại truyền đến tiếng cười lạnh của Từ Thông: "Ha ha, tôi tin, ông là Tông Sư mà! Nhưng tôi cũng nói cho ông biết, nhà họ Từ không có dễ san bằng như ông nghĩ đâu! Ông cũng đừng nghĩ đến việc tôi sẽ trả lại những thứ kia. Trong lúc ông cãi cọ với tôi ở trong điện thoại, những thứ kia đã được chất lên mấy chục chiếc xe, bây giờ đang lái về những con sông ở các thành phố khác nhau rồi. Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, đừng nói đến ông, ngay cả tôi cũng không đuổi theo được".

Sắc mặt Nghê Hoài Kỳ không ngừng biến đổi.

Nếu thả Lang Dụ Văn ra, ông ta không có cách nào ăn nói với nhà họ Trương được.

Thế nhưng nếu không thả, tên điên Từ Thông này thật sự sẽ ném hài cốt tổ tiên nhà họ Nghê vào trong sông.

Đúng lúc này, một giọng nói ở bên cạnh bên cạnh vang lên:

"Ân oán của mấy người thì tự mấy người giải quyết, về phần Lang Dụ Văn này, tôi sẽ đưa đi trước. Từ Thông, nếu ông muốn thì hãy đến Kim Lăng, tổng bộ hiệp hội võ đạo Hoa Đông mà tìm tôi".

Nghe được giọng nói này, Nghê Hoài Kỳ lập tức mừng rỡ: "Sư phụ!"

Mà Từ Thông đầu bên kia điện thoại cũng vô cùng kinh hãi: "Hoàng... Hoàng Phủ Tông Sư?"

Nhưng mà Từ Thông lại không nhận được câu trả lời, một trận gió lướt qua, bóng người lóe lên.

Mọi người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, Lang Dụ Văn đã biến mất, mà đầu kia điện thoại cũng không truyền đến âm thanh nào nữa.

Nghê Hoài Kỳ nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, không thấy báo đã tắt máy.

Từ Thông nhất định là bị Hoàng Phủ Tông Sư xuất hiện hù dọa rồi.

"Ha ha ha...", ông ta tưởng tượng ra dáng vẻ Từ Thông trợn mắt há hốc mồm, cười ha ha: "Từ Thông, sợ rồi sao? Nếu ông biết điều thì hãy mau chóng trả đồ của tổ tiên tôi lại đi!"

Đầu bên kia điện thoại vẫn trầm mặc.

Từ Thông đúng là rất khiếp sợ.

Ông ta không nghĩ tới Hoàng Phủ Hiền sẽ xuất hiện ở thành phố Long.

Điều này nằm ngoài dự đoán của ông ta, cũng làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của ông ta.

Sao Hoàng Phủ Hiền lại tham dự vào trận phân tranh giữa những hào môn ở Giang Đông?

Từ Thông lập tức ý thức được, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như ông ta nghĩ.

Chắc là còn có chuyện gì mà ông ta không biết.

Ông ta không sợ đối thủ cường đại, nhưng ông ta lại sợ những chuyện mình không biết.

Sợ hãi những chuyện mình không biết là bản năng bẩm sinh của con người.

Không có tin tức đầy đủ cộng thêm những nhân tố chưa biết, có nghĩa là chuyện này đã vượt khỏi tầm kiểm soát của ông ta.


Mà Hoàng Phủ Hiền đưa Lang Dụ Văn đi, Từ Thông tạm thời không nghĩ ra biện pháp ngăn cản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK