Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Nguyên Định Nhất trở nên trắng bệch, run rẩy nói:

"Cái này... Đây là... Tử... Tử..."

Ông ta ấp úng nửa ngày cũng không nói ra là tử cái gì, nhưng sắc mặt càng ngày càng khó coi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chấn động.

Lý Dục Thần cầm Như Ý trong tay, nhẹ nhàng vung lên, mây tím cả phòng đều tập trung vào trong tay anh.

Mà ngọn lửa hừng hực trong đại điện bây giờ ngay cả một đốm lửa cũng không còn.

Tơ phất trần bay xuống đầy trời, phía trên còn dính từng vết máu, giống như tóc trắng mang máu.

Nguyên Định Nhất nhìn chằm chằm Lý Dục Thần: "Cậu… Rốt cuộc cậu... Là ai?"

"Tôi là Lý Dục Thần, con trai của Lý Vân Hoa và Cung Lăng Yên, không phải Nguyên đạo trưởng quên nhanh như thế chứ?", Lý Dục Thần đáp.

"Không! Không có khả năng!", Nguyên Định Nhất không ngừng lắc đầu: "Lý Vân Hoa và Cung Lăng Yên thành đôi hai mươi năm trước, nếu như cậu là con của bọn họ, năm nay cũng chỉ tầm hai mươi. Cho dù Cung Lăng Yên di truyền hết gen thiên phú của bà ta cho cậu, cho dù lúc bà ta mang thai đã truyền cho cậu đạo pháp, cậu cũng chỉ mới tu hành hai mươi mấy năm, làm sao có thể sử dụng được Thiên Vu Tử Vân!"

"Thiên Vu Tử Vân?"

Lý Dục Thần nhìn thoáng qua Như Ý trong tay, cảm thấy có chút kỳ quái.

Đúng là trên Như Ý có viết hai chữ thượng cổ "Tử Vân", nhưng cũng không nhắc tới Thiên Vu.

Nếu thật sự là Thiên Vu, đó chính là thánh khí của Vu tộc.

Mà cho dù anh có là đệ tử của Thiên Đô, tiến vào Tàng Thư Các ở Thiên Đô, xem hết tất cả danh sách tiên khí trong thiên hạ, anh cũng không thể nhận ra được pháp khí này, làm sao Nguyên Định Nhất lại nhận ra?

"Ông nhận ra thứ này?"

Ánh mắt Nguyên Định Nhất lấp lóe, dường như đang né tránh cái gì.

"Hừ, chuyện đã tới nước này, nói cho cậu cũng không sao. Tôi vốn đến từ Vu tộc, nhiều thế hệ ẩn cư ở Miêu Cương, Thiên Vu Tử Vân là pháp nhân vu thuật thời thượng cổ truyền lại từ thời Nữ Oa Nương Nương. Cậu có thể sử dụng được pháp khí này đúng là nằm ngoài dự đoán của tôi".

Bây giờ Lý Dục Thần mới biết được không phải Nguyên Định Nhất nhận ra kiện pháp khí này, mà là coi mây tím thành bí thuật của Vu tộc. Nhưng điều này cũng có thể chứng minh Tử Vân Như Ý có lẽ cũng là một loại vũ khí.

"Nhưng mà nghĩ lại cũng bình thường, cậu là con trai của Cung Lăng Yên, nhà họ Cung là đời thứ hai của ma vu, cũng có vu pháp truyền thừa, còn có huyết mạch Thiên Ma. Xem ra, cậu đúng là đã kế thừa hoàn toàn gen của mẹ mình".

Ông ta nhìn chằm chằm khuôn mặt của Lý Dục Thần: "Cậu chưa được nhìn thấy mẹ mình, không biết bà ta đẹp đến mức kinh thế hãi tục như thế nào đâu. Chỉ cần nhìn thấy bà ta một lần là sẽ không bao giờ có thể quên được. Nếu như không phải do bà ta, tôi cũng sẽ không thay đổi thành dáng vẻ ngày hôm nay. Có lẽ, bây giờ tôi vẫn còn đang yên ổn làm vu sư ở Miêu Cương".

Nói đến đây, giọng nói của Nguyên Định Nhất đột nhiên trầm thấp.

Lý Dục Thần vốn muốn chờ chính Nguyên Định Nhất nói ra, thế nhưng ông ta nói đến đây liền ngừng lại, cúi đầu trầm tư, giống như đang nhớ lại chuyện cũ gì đó không thể quên được.

Lý Dục Thần đợi một hồi, thấy ông ta không có ý định nói tiếp, liền hỏi: "Cho nên ông mới ghi hận trong lòng, diệt cả nhà họ Lý?"

Nguyên Định Nhất ngẩng đầu, đột nhiên cười lạnh một tiếng: "Cậu rất muốn biết chân tướng nhà họ Lý bị diệt môn sao? Cậu rất muốn báo thù à? Ha ha, tôi nói cho cậu biết, mối thù này, cậu không báo được đâu! Cho dù cậu có thiên phú dị bẩm, cho dù cậu có pháp lực cao cường, cậu cũng không có khả năng báo thù!"

Lý Dục Thần nhíu mày: "Làm sao ông biết tôi không báo thù được?"

"Bởi vì kẻ thù của cậu, cậu không thể giết được. Còn không bằng không biết, nếu biết, cậu sẽ chỉ rơi vào thống khổ thật sâu thôi", Nguyên Định Nhất nói.

Lý Dục Thần nhìn chằm chằm Nguyên Định Nhất, ánh mắt lộ ra một chút sát ý rét lạnh.

Nguyên Định Nhất không tự chủ được mà run rẩy một chút. Nhưng ông ta cũng không lùi bước, mà nhìn nhau với Lý Dục Thần.

"Ông chỉ đang giải vây cho mình, muốn dọa lui tôi thôi", Lý Dục Thần nói: "Ông cho rằng như thế, tôi sẽ buông tha cho ông sao? Nhà họ Lý diệt môn chính là do ông làm, đúng không?"

Nguyên Định Nhất bỗng nhiên cười haha: "Nhà họ Lý sao! Lý Dục Thần, hình như cậu còn chưa hiểu rõ về nhà họ Lý lắm thì phải. Cậu cũng quá coi thường thế gia số một thủ đô năm đó rồi! Nếu tôi có thể giết cả nhà họ Lý, vậy nhà họ Lý đã sớm bị diệt môn không biết bao nhiêu lần rồi".

"Cậu có biết năm đó nhà họ Lý có bao nhiêu cao thủ không? Mặc dù người bố kia của cậu chỉ là một cậu ấm chính thống, ngoại trừ chơi gái cái gì cũng không biết, nhưng mẹ cậu lại là cô chủ nhà họ Cung! Nhà họ Cung ở Tây Nam, ngay cả vu sư cũng không dám trêu chọc".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK