Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Dục Thần không nói gì, chỉ vào thi thể hải yêu khác, nói: "Ông nhìn nó một chút đi".

Mọi người quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy thi thể hải yêu kia lộ ra ngoài dưới ánh mặt trời, nước đọng trên người đang nhanh chóng bốc hơi, tầng dịch nhờn kia cũng biến thành khô ráo, không còn ẩm ướt như trước nữa, mà cái bụng vốn đang phồng lên của nó lại đang nhanh chóng bành trướng, giống như có người bơm hơi vào bên trong, vết sẹo giống con rết kéo dài từ bụng đến trước ngực càng thêm chói mắt đáng sợ.

Bỗng nhiên, phịch một tiếng, vết sẹo này bị mở bung ra, toàn bộ lồng ngực và ổ bụng của nó cũng bị mở ra, bên trong tràn đầy chất lỏng màu xanh sền sệt không biết tên, chảy ra òng ọc, lúc chảy tới boong tàu liền bốc lên một làn khói xanh.

Trong không khí tràn đầy mùi khét lẹt khó ngửi.

Đợi đến khi sương mù tan hết, trên boong tàu rộng lớn đã trở nên bữa bãi.

Mà ổ bụng cùng trong lồng ngực của hải yêu lại rỗng tuếch, không có bất kỳ nội tạng gì. Lần này liền từ một con bụng phệ biến thành một con cóc mất nội tạng gầy tong teo.

Một màn này quả thực quá kinh khủng và buồn nôn, cộng thêm thứ mùi gay mũi kia, mấy thủy thủ đều không nhịn được nôn mửa liên tục.

Hiển nhiên Kỷ Nhiễm Lai đã hiểu ý của Lý Dục Thần, những cô bé này đã bị lấy hết toàn bộ nội tạng, không có khả năng sống lại. Trước đó cô gái bị ngư dân phát hiện ở trên biển chỉ là còn chưa kịp hoàn thành quá trình ma pháp yêu hóa cuối cùng. So sánh ra thì cô gái đó còn tính là may mắn.

Hải yêu trên boong tàu bắt đầu vặn vẹo, nhìn qua có vẻ vừa hung ác, vừa đau đớn.

Lý Dục Thần đứng từ xa điểm lên người cô gái mấy lần, hải yêu bình tĩnh lại, chậm rãi nhắm mắt ngủ thiếp đi.

...

Chạng vạng tối, Trần Định Bang đi tới đảo Cửu Long.

Kỷ Nhiễm Lai và Trữ Phượng Toàn đều nhiệt tình tiếp đãi, Lý Dục Thần và chị Mai cũng ở đó tiếp khách. Nhưng bởi vì chuyện hải yêu mà tâm trạng của mọi người đều có chút sa sút, cho nên trong bữa tiệc cũng không có nói đến chuyện cụ thể gì.

Trữ Phượng Toàn sợ Trần Định Bang tức giận, liền nói rõ với ông ta tình huống. Vị tam đảo chủ này có vẻ vô cùng tín nhiệm gia chủ nhà họ Trần ở Thân Châu, không biết là tính cách của ông ta vốn là như thế, hay là bởi vì Lý Dục Thần, ông ta chẳng những nói ra, hơn nữa còn muốn mời Trần Định Bang ngày mai cùng tham gia xét xử.

Trần Định Bang vui vẻ đồng ý. Ông ta rất coi trọng việc hợp tác với đảo Cửu Long, mà càng bởi vì Lý Dục Thần, ông ta tin tưởng, lần hợp tác này sẽ còn to lớn hơn ông ta tưởng tượng.

Nhưng mà ông ta cũng không nghĩ tới lần này tới đây ngoại trừ nói chuyện làm ăn, còn có thể được chứng kiến một vụ việc khác, lại bất ngờ được tham gia xét xử.

Vụ xét xử được cử hành ngay trên đảo Cửu Long, chính là quảng trường trước tòa nhà chính quyền thị trấn mà Lý Dục Thần và chị Mai đã từng tới.

Trên quảng trường được dựng lên một cái đài. Trên đài đặt mấy cái bàn cho quan tòa ngồi.

Dưới đài xếp mấy hàng ghế ngay ngắn. Những người quản lý đảo, khách quý đến tham dự và gia đình người bị hại đều ngồi ở chỗ đó.

Lý Dục Thần, chị Mai và Trần Định Bang cũng ngồi ở trong đó, còn có mấy người Tây Dương đến đàm phán muốn đảo Cửu Long thả James.

Trên quảng trường đứng đầy người, đều là dân cư trên đảo Cửu Long. Bởi vì đằng sau không nhìn thấy, thậm chí có một số người còn leo lên cây và trên nóc nhà.

Buổi xét xử bắt đầu.

James bị dẫn lên bục.

Đây là một người đàn ông trung niên với bộ tóc xoăn màu vàng, khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc âu phục, dáng người cao gầy, trên sống mũi còn đeo một cặp kính, nhìn qua có vẻ khá ôn tồn lễ độ. Chỉ nhìn dáng vẻ thì tuyệt đối khó mà nghĩ tới một tên sát nhân liên hoàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK