Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Tần Thụ Nghĩa chỉ vừa mới nói dứt tiếng, ông chủ Vương đã xông vào trong đám người, nhắm chuẩn vào Vinh Quảng Kiệt, đập một chưởng vào mặt anh ta.

Ông ấy ngứa mắt người này nên tung đòn không chút nương tay.

“Bốp” một tiếng giòn tan, đầu của Vinh Quảng Kiệt xoay hai vòng trên cổ, lúc dừng lại, mặt chỉ còn một nửa, nửa còn lại đã bị cháy rụi.

“Quảng Kiệt!”

Phan Vân Long kêu to một tiếng, xông lên đánh về phía lưng của ông chủ Vương.

Ông chủ Vương như thể có mắt sau lưng. Ông ấy quay người lại, tung một chưởng vào nắm đấm của Phan Vân Long.

Phải biết rằng, Phan Vân Long là Hóa Kình đỉnh phong, chỉ còn chút nữa thôi là tới Bán Tông Sư. Lần trước anh ta bị Lâm Vân cứa cổ, một là do có sự hỗ trợ của Nghiêm Cẩn, hai là bộ Võ quỷ mị của Lâm Vân và lưỡi dao giấu kín. Nếu thực sự so về thực lực thì Lâm Vân còn thua xa Phan Vân Long.

Cú đấm này ngưng tụ công lực suốt đời của Phan Vân Long nhưng nện vào lòng bàn tay của ông chủ Vương lại như đấm vào một bức tường sắt, phản lực dội ngược lại làm anh ta phải lùi lại mấy bước.

Cơn đau thấu tim truyền tới, anh ta nhìn lại nắm đấm của mình, không ngờ da thịt đã tan chảy, cháy sém. Hơi nóng lan theo kinh mạch ở tay tới tim phổi.

Phan Vân Long ôm ngực, hét lên thảm thiết rồi ngã nhào xuống đất.

Đám đệ tử Tần môn còn chưa kịp làm gì, đại sư huynh và tiểu sư đệ đều đã chết thảm trước mặt, khiến bọn họ bối rối, quên cả bày trận.

Đúng lúc này, đột nhiên một nhát dao lóe lên ánh sáng trắng đâm chếch tới, nháy mắt lại có thêm mấy đệ tử Tần môn ngã xuống.

Sư phụ Vinh lăm lăm con dao phay trong tay, nói: “Lão Vương, một mình ông đánh thì tẻ nhạt quá, để tôi giúp ông”.

Ông chủ Vương vừa cười vừa mắng: “Ai cần ông giúp! Ông chém giết ở bên ngoài còn chưa đã tay hay sao? Sao còn tới giành việc với tôi! Mẹ kiếp, ông tranh A Mai với tôi đã đành, ngay cả giết người cũng tranh với tôi!”

Sư phụ Vinh nói: “Ai tranh A Mai với ông? A Mai vốn là của tôi!”

“Nói quàng nói xiên! A Mai là của ông lúc nào? Ông chỉ là một tên đầu bếp, A Mai là bà chủ, tôi mới là ông chủ. Làm gì có chuyện đầu bếp lại quyến rũ bà chủ chứ?”

“Hứ! Cho ông làm ông chủ mấy ngày nên ông đắc ý chứ gì! Muốn mở tiệm cơm thì phải dựa vào gì? Dựa vào tay nghề của tôi và khuôn mặt của A Mai, ông thì liên quan gì?”

...

Hai người vừa đánh đấm vừa cãi lộn, nháy mắt, xác người đã nằm la liệt dưới đất.

Thấy đệ tử Tần môn thương vong nặng nề, bỗng nhiên một bóng đen tựa như ma quỷ xuất hiện, nhào tới chỗ sư phụ Vinh.

“Cẩn thận!”

Ông chủ Vương hô lên, tung chưởng đánh về phía bóng đen kia.

Sư phụ Vinh nghe thấy lời nhắc, trở tay chém một nhát.

Bóng đen nương theo làn gió từ đòn đánh của sư phụ Vinh để bay lên cao, lướt qua vai ông ta.

Sư phụ Vinh chém hụt, kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay cầm dao thõng xuống, lắc lư đôi lần, con dao phay rơi “choang” xuống đất.

Bóng ma kia lượn một vòng trên không trung rồi hóa thành một chấm nhỏ đáp xuống tay của Tôn Trường Hải, hóa ra đó là một con rắn đen nho nhỏ. Thân rắn quấn quanh cổ tay của ông ta, đầu rắn ngóc lên, lè lưỡi như thể đang khoe khoang chiến công vừa rồi của mình với chủ nhân.

Ông chủ Vương xông lên, xé áo của sư phụ Vinh ra, vai của sư phụ Vinh đã bầm đen, hắc khí nhanh chóng lan rộng.

Ông chủ Vương điểm mấy phát trên vai sư phụ Vinh, ngăn cản khí độc lan tới tim, hỏi: “Ông sao rồi?”

Sư phụ Vinh cắn răng nói: “Không chết được!”

Mọi người xung quanh thấy vậy không khỏi ngạc nhiên, không ngờ Tôn Trường Hải ôn tồn hòa nhã lại nuôi một con vật có độc như vậy. Người nào sợ rắn thì toàn thân đều đã nổi da gà.

Lý Dục Thần đứng tại chỗ, không hề có ý định ra tay.

Lâm Mộng Đình hơi lo lắng: “Dục Thần, sư phụ Vinh không sao chứ?”

Lý Dục Thần nói: “Không sao, hiện tại hai người họ là hai vị tướng giữ cửa của nhà họ Lý chúng ta. Nếu như ngay cả một con rắn cũng không giải quyết được thì sau này lúc anh đi vắng, sao anh có thể yên tâm giao nhà họ Lý cho họ trông coi được?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK