Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng may đại đảo chủ Lục Kính Sơn có tu vi cao thâm, bây giờ đã xuất quan, có ông ta ở đây, đảm bảo sẽ an toàn không có vấn đề gì.

Nhưng Lý Dục Thần vẫn dặn dò ba vị đảo chủ rất nhiều lần, có chuyện gì nhất định phải thông báo cho anh biết.

Gia chủ nhà họ Trần - Trần Định Bang đang ở đảo Cửu Long, đã được chứng kiến toàn bộ những chuyện này.

Ông ta vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, nhưng lại nghĩ mà sợ.

Kinh ngạc là vì thủ đoạn của Lý Dục Thần, đảo Cửu Long rộng lớn như thế, vậy mà chỉ trong vòng một đêm đã thành tài sản riêng của nhà họ Lý.

Vui vẻ là vì từ nay về sau hợp tác với đảo Cửu Long chẳng khác gì là hợp tác với nhà họ Lý, lấy quan hệ của Trần Văn Học và Lý Dục Thần, việc hợp tác nhất định sẽ rất thuận lợi, việc làm ăn trên biển của nhà họ Trần nhất định sẽ càng làm càng lớn.

Nghĩ mà sợ chính là, lúc trước vậy mà ông ta lại bắt con trai rút vốn khỏi thành phố Hòa, cũng cắt đứt qua lại với Lý Dục Thần, suýt nữa tạo ra sai lầm lớn.

May mắn về sau ông ta giác ngộ ra sớm, quyết định thật nhanh, phế bỏ con trai lớn và vợ cả, lập Trần Văn Học làm người nối nghiệp.

Cho dù vì thế mà trở mặt thành thù với nhà họ Phan ở Giang Đông, bây giờ xem ra nước cờ này đi quá đúng, quá đáng giá.

Tài sản của đảo Cửu Long vô cùng khổng lồ, Lý Dục Thần cũng thật lòng học hỏi một người có kinh nghiệm trong giới kinh doanh như Trần Định Bang.

Trần Định Bang đề nghị cho Lang Dụ Văn dẫn một đội ngũ tới. Lang Dụ Văn không chỉ là thiên tài thương nghiệp, mà còn là cao thủ trong việc chỉnh đốn lại tài nguyên.

Đảo Cửu Long có tiềm lực vô hạn, không yếu hơn mấy nước nhỏ ở Thái Bình Dương là bao, nếu không phải nhà họ Lý thu hồi, muốn trở thành quốc gia độc lập cũng không phải không có khả năng. Chỉ một điểm này thôi đã khiến nhà họ Lý có công với Hoa Hạ rồi.

Sau khi có đảo Cửu Long, chắc chắn kế hoạch phát triển của tập đoàn Kinh Lý cũng phải thay đổi. Điều này cũng cần Lang Dụ Văn đến chỉnh sửa lại.

Có đảo Cửu Long cùng tập đoàn Kinh Lý, Lý Dục Thần như có thêm hai cánh. Trần Định Bang cảm thấy có lẽ nhà họ Lý ở thủ đô sẽ thật sự trở lại thời huy hoàng trước kia, thậm chí cũng có chút ít khả năng nâng cao một bước.

Lý Dục Thần nghe ý kiến của Trần Định Bang, trở lại thành phố Hòa, dự định thương lượng với Lang Dụ Văn việc này, lại không nghĩ rằng vậy mà Lang Dụ Văn lại bị bệnh. Hơn nữa còn bị bệnh rất nặng.

Lang Dụ Văn đang ở trong bệnh viện, nằm trên giường bệnh, nhìn như ngủ say hôn mê, nhưng lại nhíu mày rất chặt, cứ như đang làm ác mộng.

Lúc Lý Dục Thần tới thăm anh ta, viện trưởng Diêu và mấy chuyên gia hội chẩn cho Lang Dụ Văn.

Viện trưởng Diêu nhìn thấy Lý Dục Thần, thái độ hoàn toàn khác với lúc trước, đơn giản là còn kính cẩn hơn cả lãnh đạo cấp tỉnh đến thị sát.

"Cậu Lý", viện trưởng Diêu bắt đầu nói về bệnh tình của Lang Dụ Văn cho Lý Dục Thần: "Cơ thể của tổng giám đốc Lang vô cùng suy yếu, số lượng tiểu cầu và bạch cầu đều thấp đến dưới mức an toàn, lúc nào cũng có thể mất mạng bởi vì xuất huyết nhiều và lây nhiễm. Chúng tôi đã tiến hành châm kim qua xương, loại bỏ khả năng bị bệnh máu trắng. Hệ bạch huyết cũng không phát hiện chỗ nào dị thường, chức năng nội tạng vẫn bình thường như cũ. Bệnh viện đã làm hết tất cả các bài kiểm tra có thể làm rồi, chuyên gia cũng tới xem bệnh..."

Viện trưởng Diêu nói một tràng, không biết là đang tranh công, hay là vì muốn từ chối chịu trách nhiệm với kết quả tiếp theo.

Ông ta lắc đầu: "Thật sự là không tìm ra nguyên nhân căn bệnh. Trước mắt, chúng tôi chỉ có thể suy đoán là do căn cơ thiếu hụt dẫn đến, tiếp theo, chúng tôi dự định bắt đầu từ hướng này..."

"Không cần", Lý Dục Thần ngắt lời ông ta: "Anh ta không bị bệnh, chỉ là bị người khác để mắt tới thôi".

"Bị người khác để mắt tới?", viện trưởng Diêu vô cùng khó hiểu.

Lý Dục Thần không tiếp tục giải thích, đi đến trước giường bệnh, nhẹ nhàng đưa một tay ra điểm vào giữa trán Lang Dụ Văn, một cái tay khác thì vẽ bùa trong không khí, lạnh lùng nói:

"Đạo chích ở đâu, dám dùng Tác Hồn Thuật, muốn chết!"

Viện trưởng Diêu trông thấy trong không trung có một chút ánh sáng màu vàng lóe lên, lại ẩn vào hư không.

Trong nháy mắt ánh sáng vàng biến mất, ông ta mơ hồ nghe thấy một tiếng hét thảm truyền đến, còn có ánh sáng đỏ như màu.


Viện trưởng Diêu không thể tin được dụi mắt mình, trái tim đập thình thịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK