Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên mặt ông lộ ra vẻ thương xót, tiếp đó là tức giận, sau đó hai tay ông duỗi ra, mười ngón tay bắn ra mười sợi tơ đen lao về phía Mã Sơn.

Mã Sơn biết Long Bà Ba Dục là sư phụ của Long Tăng Thái Vu, thực lực chắc chắn mạnh hơn Long Tăng nên không dám lơ là chút nào, thấy Long Bà Ba Dục ra tay, anh ta lập tức thi triển Bộ Võ để vòng qua, mục đích của anh ta vẫn là nhảy xuống sông Mê Kông.

"Ồ! Cậu cũng biết Bộ Võ à!"

Long Bà Ba Dục hơi ngạc nhiên, ông xoay cổ tay, mười sợi tơ đen bay vòng quanh trên không trung rồi vượt qua Mã Sơn.

Ngay cả Long Tăng thì Mã Sơn cũng không đấu lại được, làm sao có thể thoát khỏi ma chưởng của Long Bà Ba Dục chứ, mặc dù Bộ Võ rất kỳ diệu nhưng công lực của anh ta không đủ nên thân thể bị tơ đen quấn lấy, sau đó bay lên.

Trên không trung lóe lên vài bóng đen, quấn lấy những sợi tơ đen của Long Bà Ba Dục, giằng co để cố gắng giải cứu Mã Sơn.

Long Bà Ba Dục nhìn về phía Tra Na Lệ, kinh ngạc nói: "Huyền Hàng Thuật! Cô là đệ tử của Pháp Đế Mã ư?"

Tra Na Lệ nào muốn nói nhảm với ông, cô ta chỉ muốn cứu Mã Sơn thôi.

Long Bà Ba Dục dường như có chút kiêng dè Pháp Đế Mã, thế nên ông do dự nói: "Nể mặt sư phụ của cô, tôi tha cho cô một mạng, cô đi đi."

Tra Na Lệ đương nhiên không chịu, ra tay sử dụng hết tất cả bùa ngải và pháp khí trên người, vừa tấn công Long Bà Ba Dục, vừa cứu Mã Sơn.

Long Bà Ba Dục nổi giận: "Không biết điều!"

Hai cánh tay ông rung lên, những sợi tơ đen trên không trung rung động, một lượng lớn bùa ngải rơi xuống đất, pháp khí của Tra Na Lệ cũng bị đẩy ra.

"Đã không biết điều thì đừng trách tôi không khách sáo. Tôi sẽ hút hồn các người trước, sau đó ném xác các người cho Na Già!"

Nói xong, ông vung tay, những sợi tơ đen bắn ra từ ngón tay đan chéo trên không trung tạo thành một tấm lưới dày đặc, trùm lên hai người.

Tiếp đó, Long Bà Ba Dục kết ấn bằng hai tay, chỉ xuống đất, dưới chân hai người đột nhiên có một ngọn đèn dầu sáng lên, ánh đèn như hạt đậu nhưng ánh sáng mặt trời buổi trưa không thể che lấp được nó.

...

Lý Dục Thần thấy Mã Sơn và Tra Na Lệ bị Long Bà Ba Dục dùng đèn Chúc Long Cửu Âm nhốt lại thì vô cùng lo lắng.

Nhưng anh không thể dùng thuật phân thân vì đã dùng hết pháp bảo, hơn nữa hai cái đầu rắn trước mặt đã khiến anh kiệt sức rồi.

Bên kia, sư huynh Đỗ Thanh Hồi cũng gần như vậy, còn tình hình của sư tỷ Hướng Vãn Tình thì nguy hiểm hơn.

Thực lực của cô ấy vốn không bằng Đỗ Thanh Hồi, hiện tại cũng ngang ngửa Lý Dục Thần nhưng cô ấy bị nhốt trong Thần Điện mấy ngày đêm, cho nên pháp lực đã bị tiêu hao quá nửa.

Na Già thì còn ba cái đầu ngạo nghễ trên mây.

Một khi ba cái đầu đó ra tay thì đó chính là ngày tận thế của ba người bọn họ.

Nhưng ngay lúc này, không biết vì sao đợt tấn công của Na Già đột nhiên chậm lại, sáu cái đầu rắn bay lượn trên không trung, tần suất tấn công giảm xuống, dường như bị thứ gì đó thu hút sự chú ý.

Còn cái đầu chính của Na Già thì đứng im không nhúc nhích, nó đang chăm chú nhìn chằm chằm vào bờ sông.

Tiếng bánh xe lăn, ở đó có một con chó kéo một chiếc xe đẩy đang từ từ tiến đến.

Đến chỗ bằng phẳng ven sông thì chiếc xe đẩy dừng lại.

Đạt Ngõa ngồi trên xe đẩy, ngẩng đầu nhìn Na Già trên không trung rồi hô lớn: "Con trai, đừng gây thêm giết chóc nữa!"

Giọng bà ấy không lớn nhưng lại mượn gió truyền đi rất xa rất xa, truyền đến tai từng người một, một cách rõ ràng.

Mọi người nghe thấy giọng nói của bà ấy như gió xuân thổi qua lòng, suối nước chảy qua ngũ tạng, thoải mái đến khó tả.

Mà giọng nói ấy lại từ bi khiến người ta có cảm giác muốn buông bỏ mọi thứ.

Ngay cả Lý Dục Thần cũng suýt nữa muốn vứt bỏ thanh kiếm trong tay.

Na Già ngây người ra, sáu cái đầu trong mây gió đột nhiên thu lại, xếp thành hình quạt trên cổ rắn, cứ như vậy mà ngạo nghễ trên mây, mười tám con mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên xe đẩy.

Long Bà Ba Dục không còn để ý đến Mã Sơn và Tra Na Lệ nữa, mà chạy đến bên vách đá rồi hét lớn về phía sông Mê Kông:

"Na Già! Đừng nghe lời bà ta! Ngài đã ngủ say hàng vạn năm, là tôi đánh thức ngài! Nghe tôi này, nhân gian này toàn là tội lỗi! Những người này đều là kẻ lừa đảo! Họ ích kỷ, hưởng lạc, chỉ quan tâm đến bộ tộc của họ, coi ngài và mọi yêu thú là dị loại. Họ lấy cớ diệt yêu trừ ma, lấy danh nghĩa Thiên Đạo để tiêu diệt kẻ khác, bảo vệ lợi ích của chính họ! Na Già, ngài là thần chân chính! Ngài mới là hiện thân của Thiên Đạo! Nghe tôi, giết chết bọn họ đi! Hủy diệt thế giới bẩn thỉu này đi!"

Na Già phát ra tiếng xì vang trời, thân rắn lắc lư làm đất trời rung chuyển, nước sông Mê Kông nhanh chóng dâng lên, mắt thấy nước sống sắp nhấn chìm hai mẹ con Đạt Ngõa ở bờ.

Con chó kéo xe đẩy sủa hai tiếng, sau đó cơ thể đột nhiên to ra, to ra, rồi lại to ra, cuối cùng nó biến thành một con sói khổng lồ cao tới trăm mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK