Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Diễn kịch gì? Diễn kịch để mình thua sạch sành sanh? Dù anh ta biết Dương Lỵ là người chúng ta sắp xếp, diễn kịch cho tôi xem, anh ta có thể tin tưởng Dương Lỵ sẽ tiếp tục vay chíp cho anh ta? Thật sự cho anh ta một trăm triệu chíp thì sao chứ? Anh ta muốn thắng thì phải gian lận, mà gian lận thì sẽ bị chúng ta bắt", Hà Quảng Chí nói.

"Thiếu gia nói rất có đạo lý", Hứa Trí Thắng nhéo nhéo vùng giữa lông mày: "Có lẽ là chia bài của tôi sai sót, lát nữa tôi sẽ sắp xếp anh ta đến giữa trận".

Hà Quảng Chí không nói gì thêm. Mặc dù ngẫu nhiên phạm sai lầm là chuyện thường tình của con người, những ở trong sòng bạc Hào Giang, đặc biệt là phòng khách quý, không được phép sai sót.

"Người phụ nữ kia là ai?", anh ta nhìn Tra Na Lệ đang vừa nói vừa cười với Mã Sơn trong video giám sát.

Hứa Trí Thắng lắc đầu: "Chưa thấy qua".

"Haha, hóa ra anh ta còn rất biết trêu hoa ghẹo nguyệt. Chẳng lẽ người phụ nữ này còn xinh đẹp hơn cả Lỵ Lỵ của chúng ta sao?", Hà Quảng Chí nhìn về phía Dương Lỵ, khẽ cười một tiếng: "Quả nhiên tiến vào sòng bạc của Hào Giang, toàn bộ bản tính của con người đều sẽ bại lộ. Nếu đã háo sắc, vậy thì phải thỏa mãn anh ta thật tốt. Lỵ Lỵ, xem cô đấy!"

"Yên tâm đi, cậu Hà, tôi sẽ giải quyết anh ta", Dương Lỵ quyến rũ nói: "Vậy, chúng ta có nên cho anh ta vay một trăm triệu không?"

"Vay chứ!", Hà Quảng Chí nói: "Đương nhiên phải cho vay, có điều anh ta phải ký tên, tiền lãi tính theo quy củ của sòng bạc".

Dương Lỵ đáp lời, đi ra ngoài.

Hà Quảng Chí nở nụ cười: "Chỉ cần anh ta ký tên, không sợ anh ta chạy ra khỏi lòng bàn tay của tôi".

Hứa Trí Thắng lại cứ cảm thấy có điều gì đó không hợp lý lắm, nhưng lại không nói ra được. Dù thế nào, hiện tại tất cả giám sát đều nhắm thẳng vào Mã Sơn, còn có mấy cao thủ lẫn trong đám người nhìn chằm chằm anh ta, chỉ cần anh ta gian lận, nhất định sẽ bị bắt lại.

Vay nặng lãi một trăm triệu, một khi ký tên vào, trừ phi anh ta là loại nhà giàu siêu cấp có giá trị con người lên đến chục tỷ, không thì tương đương với ký giấy bán mình.

...

Mã Sơn không phải là người am hiểu giao tiếp xã hội, lúc anh ta lăn lộn trong vòng tròn kia, anh ta có tiếng biết đánh nhau và trọng nghĩa khí. Trên người anh ta có khí phách của đại ca cầm đầu, tất cả mọi người đều rất phục anh ta. Nhưng anh ta không giỏi giao tiếp, đặc biệt là không biết lấy lòng phụ nữ, trong mắt rất nhiều người, nhất là phụ nữ, anh ta vô cùng đứng đắn, xen lẫn chút chất phác, đặc điểm này khiến anh ta hoàn toàn khác những tên côn đồ kia.

Nhưng dù thế nào, Mã Sơn cũng lớn lên trong hoàn cảnh đó, chưa ăn qua thịt heo cũng gặp qua heo chạy, anh ta không lạ lẫm với chuyện tán gái như thế nào.

Anh ta kể chuyện cười cho Tra Na Lệ, bông đùa những lời tà răm nhưng không thấp kém.

Tra Na Lệ thành công bị anh ta chọc cười, không phải là bởi vì chuyện cười của anh ta cuốn hút, mà do dáng vẻ khi kể chuyện của anh ta rất buồn cười.

Khi mà một người đàn ông thật thà chất phác muốn dùng cách nói những câu đùa tục chọc cười một người phụ nữ, bản thân chuyện này đã rất buồn cười rồi.

Dương Lỵ trở lại, cầm trong tay một xấp tài liệu, sau lưng còn đi theo hai người, trong đó một người cầm theo một cặp đầy chíp.

"Anh trai à, ký tên vào đây, một trăm triệu chíp này sẽ là của anh", Dương Lỵ mở tài liệu ra, đưa cho Mã Sơn một cây bút.

Mã Sơn không thèm nhìn lấy một chữ, vèo vèo ký tên của mình xuống.

Dương Lỵ hơi sững sờ, không biết là bị chấn động bởi sự hào phóng của Mã Sơn, hay là quá thuận lợi đến bất ngờ khiến cô ta hoài nghi chuyện này có vấn đề.

Hợp đồng vay nặng lãi của sòng bạc vô cùng khắc nghiệt, bình thường khách hàng phải ở trạng thái vô cùng hưng phấn, cộng thêm miệng lưỡi không xương của cò mới làm họ ký tên mình xuống.

Nhưng Mã Sơn không thèm hỏi lấy một câu, loại người này hoặc là giá trị con người cao đến bất cứ lúc nào cũng có thể trả được nợ, hoặc là vốn không có ý định trả.

Dương Lỵ lơ đãng nhìn thoáng qua camera.

Người đàn ông sau lưng cô ta thu lại hợp đồng, mở rương chíp ra, bên trong đó là hàng loạt chíp có giá trị lớn được xếp chỉnh tề, trong đó năm mươi cái chíp giá trị một triệu vô cùng dễ thấy.

Mặc dù là phòng khách quý, nhưng người cầm một trăm triệu chíp đi đánh cược cũng rất khó nhìn thấy, cộng thêm cách đánh cược mười triệu khi Mã Sơn quay con thoi hồi nãy, khiến họ lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK