Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cùng lúc đó, Dương Thanh đã đi vào tiệm ăn
Nhà họ Hàn và nhà họ Quan đến Yến Đô trước, hôm nay anh cũng đã tới.

Trần Hưng Hải tranh thủ cơ hội mời Dương Thanh, Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn tới dùng bữa.

Thời gian hẹn trước là tám giờ tối nhưng bây giờ mới bảy giờ hơn.

Bởi vì Dương Thanh và Tần Thanh Tâm làm mấy chuyện không thể miêu tả giữa ban ngày ban mặt bị Tần Y phát hiện nên anh không còn mặt mũi nào ở nhà, vội vàng chạy ra khỏi nhà.
Anh đang ngồi ở khu vực công cộng nghỉ ngơi thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

“Cuối cùng cũng tìm được người bạn lang thang này của tôi.

Quả nhiên cậu ta đang ngồi ở khu vực công cộng.

Mọi người có thể nhìn xem, ở đây có rất nhiều kẻ lang thang”.

Từ Vỹ Tài tươi cười nhìn với ống kính, chỉ vào Dương Thanh và đám người lang thang ăn mặc tầm thường ở cách đó không xa.

Bấy giờ Dương Thanh mới phát hiện bên cạnh mình quả thực có mấy người lang thang, nhưng đa số đều là người nhà ăn mặc rách rưới, chỉ mình anh là trẻ tuổi.
“Dương Thanh, mày diễn với tao một vở kịch, tao trả mày một trăm”.

Từ Vỹ Tài bảo cô gái xinh đẹp quay camera ra chỗ khác rồi đưa cho Dương Thanh một tờ một trăm.

Dương Thanh nhìn hắn như đang nhìn kẻ ngốc: “Tôi cho cậu một nghìn để cậu cút nhé?”
Sắc mặt Từ Vỹ Tài lập tức cứng đờ.


Hắn lấy thêm mấy tờ một trăm, cắn răng nói: “Mày đừng quá tham lam.

Giúp tao diễn kịch, năm trăm này sẽ thuộc về mày”.

Dương Thanh ngó lơ, lấy điện thoại ra nghịch.

Từ Vỹ Tài giận dữ nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng hắn đang livestream, ở đây là khu vực công cộng, không được phép tức giận, phải duy trì hình tượng tốt bụng tiếp tế người nghèo.

“Mày đừng ép tao.

Tao làm food reviewer cũng quen nhiều lắm.

Mày có tin tao gọi một tiếng sẽ có một lũ tới tẩn mày không?”
Từ Vỹ Tài thấy đưa tiền không được bèn đổi sang uy hiếp.

Nhưng Dương Thanh không thèm phản ứng lại.

.

Được tại [ TRUMt ruyen.ne t ]
“Dương Thanh…”
Từ Vỹ Tài đang định tiếp tục uy hiếp, Dương Thanh đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn: “Được, tôi diễn với cậu!”
Nghe Dương Thanh đồng ý, Từ Vỹ Tài đắc ý nói: “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt! Chỉ cần mày diễn tốt, năm trăm chẳng đáng là bao! Tao cho mày thêm một nghìn”.

Từ Vỹ Tài lập tức nhét năm trăm vào tay anh, bật ngón tay ra hiệu.

Cô gái xinh đẹp phối hợp quay camera về phía hắn và Dương Thanh.

“Xin lỗi các fan hâm mộ, để mọi người đợi lâu rồi.

Người bạn cũ này của tôi xấu hổ không chịu lộ mặt, tôi nói hết nước hết cái cậu ta mới đồng ý”.

Từ Vỹ Tài cười nói: “Nào, lại đây chào hỏi với mọi người đang xem livestream đi!”
Dương Thanh nhếch miệng cười lạnh, nói với ống kính: “Chào mọi người, thực ra tôi không phải bạn cũ của cậu ta, cũng không phải kẻ thang thang.

Cậu ta cho tôi tiền, bảo tôi diễn một vở kịch để được mọi người yêu thích”.

Dương Thanh vừa nói vừa giơ năm trăm Từ Vỹ Tài cho mình ra trước ống kính: “Đây chính là tiền cậu ta vừa cho tôi, còn nói nếu tôi diễn tốt sẽ cho thêm một nghìn sau khi kết thúc livestream”.

“Hiện giờ rất nhiều người lên mạng lừa gạt mọi người thông cảm, để mọi người tặng quà.


Hi vọng sau này cư dân mạng có thể cảnh giác cao độ, đừng để bị lừa”.

Từ Vỹ Tài và cô gái xinh đẹp đều sợ ngây người.

Bọn họ không ngờ Dương Thanh sẽ nói như vậy, sợ đến quên cả đang livestream.

“Đồ khốn nạn nhà mày dám bán đứng tao.

Tao phải đập chết mày!”
Từ Vỹ Tài tức giận định đấm vào mặt Dương Thanh.

“Bốp!”
Dương Thanh hờ hững nắm lấy tay hắn, cười lạnh một tiếng: “Mày đang thẹn quá hóa giận đấy à?”
“Con mẹ mày mau buông ra!”
Từ Vỹ Tài nổi giận quát lớn: “Mày đừng tưởng không có mày tao sẽ hết cách.

Tao có tiền thuê thằng nhà nghèo khác tới diễn kịch với tao”.

“Mày biết bây giờ làm gì dễ kiếm tiền nhất không? Chính là livestream trên mạng.

Bởi vì có rất nhiều fan ngu ngốc chỉ là mấy kẻ làm công nghèo đói, mấy đứa học sinh không có tiền”.

“Chỉ cần tao giả vờ một tí, bọn họ sẽ ngu ngốc tặng tiền cho tao”.

“Đồ đần nhà mày có biết một buổi livestream của tao có thể kiếm được bao nhiêu quà từ đám fan ngu ngốc kia không?”
“Ít nhất là một trăm nghìn! Ông đây chỉ cần livestream nửa năm là lấy tiền từ số quà tặng của đám fan ngu ngốc kia mua được cả nhà lẫn xe đấy.

Cả đời thằng vô dụng như mày cũng không kiếm được nhiều tiền bằng ông!”
Từ Vỹ Tài đỏ mắt gào thét.

Dương Thanh vốn định ra tay đánh người, chợt phát hiện cô gái xinh đẹp kia vẫn đang mở camera quay bọn họ, anh không muốn nữa.


“Tao khuyên mày hãy đi xem livestream của mình trước đi!”
Dương Thanh cười nói.

“Tao muốn đánh mày trước đấy.

Đám người ngu ngốc trong livestream có gì đáng xem?”, Từ Vỹ Tài nghiến răng nghiến lợi nói.

Nhưng hắn vừa dứt lời đã ý thức được gì đó, quay ngoắt đầu nhìn cô gái xinh đẹp kia.

“Con mẹ cô không tắt livestream đi à?”
Từ Vỹ Tài trợn mắt hỏi.

Cô gái xinh đẹp giật nảy mình, cuống quít tắt đi.

Nhưng cô ta vừa tắt livestream đã nhận được tin nhắn từ công ty quản lý nền tảng livestream.

“Vỹ, Vỹ Tài, công ty gửi tin nhắn đến cho anh”.

“Bịch!”
Hắn chưa chạm vào người Dương Thanh đã bị anh đá bay: “Nếu mày còn dám làm loạn, đừng trách tao nặng tay”.

Từ Vỹ Tài bò lồm cồm dậy, trong mắt tràn đầy lửa giận: “Dương Thanh, tao sẽ không tha cho mày đâu!”
- ---------------------------.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK