Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng khi lão Cửu đón đòn tấn công của Đinh Xương, ông lão bỗng nhận ra điều bất thường, bởi vì thế tấn công của đối phương thoạt nhìn rất mãnh liệt nhưng thực tế chưa hề vận toàn lực, một đòn của lão Cửu đánh xuống, Đinh Xương bay vèo ra ngoài.

Ngay lúc lão Cửu phát giác ra điều bất thường, ông lão chợt nhận ra, Đinh Xương vừa nhếch mép nở một nụ cười tàn nhẫn.

Giây tiếp theo, nắm tay phải của Đinh Xương ngưng tụ một khí thế võ thuật cực kì khủng bố, lão ta vung mạnh nắm tay về phía Dương Thanh đang ở sau lưng: “Chết đi cho tao!”

Bấy giờ, lão Cửu mới ý thức được, mục tiêu thực sự của Đinh Xươngkhông phải ông lão, mà là Dương Thanh.

Vừa rồi Đinh Xương không hề dốc sức đấu với ông lão mà chỉ mượn lực công kích của chính ông lão để bay ra sau, nương tốc độ này, tung một chiêu hiểm ác muốn lấy mạng Dương Thanh.

Nhận ra mục đích của Đinh Xương, lão Cửu muốn ngăn cản cũng đã quá muộn, ông lão vội hét to: “Tránh ra mau!”

Dương Thanh cũng không ngờ, mục tiêu thực sự của Đinh Xương lại chính là mình.

Anh biết Đinh Xương rất mạnh, vậy nên khi tấn công Đinh Xương, anh cũng đã đưa bản thân về trạng thái mạnh nhất, lúc này thấy Đinh Xương đột ngột chuyển hướng xông về phía mình, anh có bất ngờ nhưng lại không hề sợ hãi.

Ánh mắt anh lóe lên một ý muốn giết chóc mãnh liệt, ý chí chiến đấu hừng hực khắp người.

“Uỳnh!”

Một giây sau đó, Đinh Xương võ một chưởng ngay giữa ngực Dương Thanh, đồng thời, Dương Thanh cũng đánh một quyền vào lồng ngực lão ta.

Hai người đồng loạt bị đầy lùi về sau.

Đinh Xương bị đẩy lùi năm, sáu bước, còn Dương Thanh lùi lại bảy, tám bước mới dừng, sắc mặt Đinh Xương trắng nhợt như giấy, một quyền của Dương Thanh đánh trúng lồng ngực khiến lão †a cũng phải trọng thương.

Phía bên Dương Thanh còn tệ hơn, khóe miệng anh đã ứa máu tươi, hai mắt nhìn chằm chăm vào Đinh Xương, ý chí chiến đấu đã bao phủ toàn thân.

Lão Cửu lướt tới cạnh Dương Thanh, lo lắng hỏi: “Cậu có sao không?”

Dương Thanh lắc đầu, khóe miệng nhếch lên một độ cong tàn nhãn, ánh mắt ghim chặt lấy Đỉnh Xương, nói: “Ông ta còn sống thì sao tôi xảy ra chuyện gì được?”

Cảm nhận được sát khí cực kì mãnh liệt từ ánh mắt Dương Thanh, Đinh Xương bỗng rùng mình sợ hãi.

Đến khi nhận ra mình vừa mới cảm thấy sợ hãi trước Dương Thanh, lão ta liền nổi giận đùng đùng, nghiến răng nói: “Thật không ngờ, mày lại có thể ép tao đến mức này, tao không thể phủ nhận một điều, mày quả thật rất yêu nghiệt!”

“Nhưng mày càng yêu nghiệt thì tao càng không thể bỏ qua cho mày, nếu để mày sống sót rời khỏi đây, chẳng bao lâu nữa, ngay cả tao cũng sẽ mất mạng về tay mày thôi, vậy nên hôm nay mày phải chết!”

Dương Thanh hung hăng nghiến răng nói: ‘Chỉ dựa vào ông à?”

“Đúng thết”

Mặt mũi Đinh Xương trở nên dữ dän, không biết lão ta làm gì đó mà khí thế võ thuật trên người đột nhiên tăng vọt.

Định Xương vốn chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng lúc này, hơi thở trên người lão ta đã đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Bản thân lão ta lại có khả năng chiến đấu vượt cấp, nay thực lực tăng lên tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, vậy thì thực lực chiến đấu sẽ mạnh đến cỡ nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK