Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3049:

Dương Thanh và lão Cửu đều nghiêm mặt lại, tập trung tinh thần, gật đầu: “Được!”

Quả nhiên, Hoài Lam vừa dứt lời đã thấy có mấy luồng hơi thở cực kì mạnh mẽ phủ xuống nơi này.

Dương Thanh và lão Cửu đều thoáng biến sắc.

Thông qua hơi thở võ thuật có thể phán đoán, đám người mới tới này có sáu gã cao thủ, trong đó có một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, năm gã còn lại, có hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Đội hình này hoàn toàn có thể so được với đội ba người Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc.

Nhưng như vậy cũng tốt, chỉ khi thực lực đám cao thủ của phủ Hoài Thành ngang ngửa với đám Từ Hoa thì mới dễ đẩy cái chết của ba người bọn ‘Từ Hoa lên đầu phủ Hoài Thành.

Đúng lúc này, Hoài Lam bỗng giật mình, cố ý làm phát sinh tiếng động nhỏ.

“Dương Thanh, ra đây ngay!”

Sáu cao thủ phủ Hoài Thành đều nhìn về phía đó.

Bấy giờ Dương Thanh và lão Cửu mới đi ra, hai người vốn đã bị thương khi đấu với bọn Từ Hoa, lúc này thoạt trông rất chật vật.

“Cao thủ phủ Hoài Thành đúng là bám dai như đỉa!”

Dương Thanh lạnh lếo nhìn chằm chăm bọn họ, nghiến răng nghiến lợi nói.

Lão Cửu cũng lộ vẻ mặt nghiêm nghị nhìn bọn họ, hơi thở võ thuật trên người đột nhiên bùng nổ.

Tay cao thủ cầm đầu khinh thường cười khẩy: “Thật không ngờ các người lại rơi vào tay bọn này, giờ hai người đã bị thương nặng cũng dám đứng ra đánh với bọn tôi một trận cơ à?”

Dương Thanh hùng hổ nói: “Hôm nay dù tôi có chết ở đây cũng phải kéo các người chôn cùng tôi cho băng được!”

Tay cao thủ cầm đầu cười lạnh một tiếng, bảo: “Đừng cứng miệng nữa đi, lần này bọn tôi tới đây không phải để giết các người, bà chủ của bọn tôi chỉ nhờ chúng tôi chuyển cho các người mấy câu, thù oán giữa bà ấy với các người vốn cũng không sâu, nếu các người tình nguyện quy phục bà ấy, sau này chịu làm việc cho bà ấy thì bà chủ sẽ cho các người một đường sống”.

Nghe vậy, Dương Thanh sửng sốt, người đàn bà Hoài Tinh Vũ này quả là lợi hại.

Rõ ràng biết chồng mình bị Dương Thanh giết chết nhưng vì lợi ích, vân cam lòng mượn sức Dương Thanh với lão Cửu, bỏ qua thù hận.

Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ càng hơn, anh nhận thấy mình và lão Cửu đúng là rất có tư cách để Hoài Tinh Vũ lôi kéo về cùng chiến tuyến, một người là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, một người tuy chỉ mới tới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ nhưng lại có thực lực sánh ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Lúc này, bản thân Hoài Tinh Vũ đang chuẩn bị ra tay hại thành chủ Hoài Thành, đây đúng là thời điểm cần cao thủ hỗ trợ.

Chỉ có điều, Dương Thanh biết rõ, dù anh và lão Cửu thực sự đi theo Hoài Tinh Vũ, e rằng đến khi bà ta năm chắc phủ Hoài Thành trong tay rồi, sẽ trở mặt giết hai người ngay thôi.

Hiện giờ bà ta tỏ ý muốn cho Dương Thanh và lão Cửu cơ hội sống, chẳng qua là để có thêm cao thủ nhằm đối phó với thành chủ Hoài Thành.

“Ông nói thật chứ?”

Dương Thanh cố ý hỏi lại.

Nay cao thủ của phủ Hoài Thành đã đến rồi, nhưng cao thủ bên Dược Vương Cốc còn chưa tới, Dương Thanh cần tìm cách kéo dài thời gian.

Nếu không, một khi hai bên nổ ra tranh đấu thì sẽ rất phiên phức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK