Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Dương Thanh nghi hoặc hỏi.

Người đến là Tống Hoa Nhã.

“Anh Thanh, ngày mai chúng em phải ra nước ngoài rồi.

Tối nay anh có rảnh không? Em muốn mời anh một bữa”.

Tống Hoa Nhã nhìn người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên ghế.

Hai mắt cô ta hơi đỏ lên, trong mắt tràn đầy chờ mong.

“Được thôi!”
Dương Thanh sảng khoái đáp.

Tống Hoa Nhã không ngờ Dương Thanh lại đồng ý nhanh như vậy, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.

“Cảm ơn anh Thanh!”
Tống Hoa Nhã kích động nói.

Dứt lời, cô ta vui vẻ chạy ra ngoài.

Dương Thanh cười khổ: “Tôi chỉ đồng ý đi ăn với cô một bữa thôi mà! Sao lại vui vẻ như vậy?”
Anh không hề hay biết, Tống Hoa Nhã chỉ có vài lần duyên phận với anh đã đem lòng thích anh.


Lúc tan làm, Dương Thanh vừa ra khỏi công ty đã thấy một người quen thuộc đứng cách đó không xa vẫy tay với mình: “Anh Thanh, ở đây!”
Rõ ràng Tống Hoa Nhã đã cố ý trang điểm, thay quần áo công sở thành một chiếc quần bó màu đen và áo khoác nỉ, chân đi bốt dài.

Mái tóc dài luôn búi lên cũng được cố ý thả xuống, tung bay trong gió.

Tống Hoa Nhã vốn đã xinh đẹp, trang điểm như vậy lại càng hấp dẫn hơn.

Dương Thanh suýt nữa không nhận ra.

“Hôm nay cô rất xinh đẹp!”
Dương Thanh đi tới trước mặt Tống Hoa Nhã, hào phóng khen ngợi.

Trên mặt Tống Hoa Nhã đỏ bừng, không biết vì lạnh hay là vì thẹn thùng.

Cô ta trợn mắt nhìn Dương Thanh, tức giận nói: “Ý của anh Thanh là hôm nay em rất xinh đẹp, còn bình thường thì không hả?”
“Không phải đâu.

Cô vẫn luôn rất xinh đẹp, hôm nay lại càng đẹp hơn”.

Thấy vẻ mặt Tống Hoa Nhã thay đổi, Dương Thanh vội vàng nói.

Nghe vậy cô ta mới nở nụ cười đắc ý: “Thế còn tạm được!”
Dứt lời cũng không hỏi ý kiến đã tự tiện khoác tay Dương Thanh.

Anh giật nảy mình, định tránh ra theo bản năng.


Nhưng câu nói tiếp theo của Tống Hoa Nhã lại khiến anh từ bỏ ý định.

Tống Hoa Nhã nói: “Anh Thanh, trong lòng em anh giống như một người anh trai.

Sau này anh cũng là anh trai của em nhé!”
Dương Thanh cười nói: “Cô cứ tùy tiện nhận tôi là anh như vậy, không sợ anh cô ghen tỵ à?”
“Anh ấy không dám đâu!”, Tống Hoa Nhã kiêu ngạo nói.

“Rốt cuộc anh có đồng ý không?”
Thấy Dương Thanh không nói gì, Tống Hoa Nhã lắc cánh tay Dương Thanh làm nũng.

“Em gái xinh đẹp như vậy, anh cầu còn không được.

Đương nhiên là đồng ý rồi”, Dương Thanh vội đáp.

“Thế em lại gọi anh một tiếng đi!”
“Anh!”
“Sao thế?”
“Không được, giọng điệu quá cứng rắn, không tự nhiên gì cả”.


Tống Hoa Nhã chỉ đường, nửa tiếng sau Dương Thanh đã lái xe tới tiệm ăn họ Trần.

“Em nói tiệm ăn ngon là chỗ này à?”
Dương Thanh bất đắc dĩ hỏi.

“Đúng ạ! Tiệm ăn họ Trần mới khai trương ở Yến Đô nửa năm đã trở thành nơi yêu thích của những người nổi tiếng trên mạng.

Quan trọng là đồ ăn ở đây đều là gia truyền, chắc chắn sẽ khiến anh hài lòng”.

Tống Hoa Nhã đắc ý nói: “Hôm nay cho anh ăn uống thỏa thích!”
- ---------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK