Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3654

Đỗ Bá để mặc đám người nói, mãi đến khi mọi người đều nói xong, lão ta mới lạnh lùng lên tiếng: “Tôi có thể nói rõ cho mọi người biết, trong số các vị, nếu bất cứ ai đánh với Dương Thanh thì cũng chỉ có kết quả thất bại mà thôi”.

“Từ đường Võ Tông đã mở khá nhiều lần, nhưng vẫn không có thiên tài nào đạt được truyền thừa Võ Thần, sự xuất hiện của Dương Thanh đã cho tôi thấy hy vọng, một khi cậu ấy nhận được truyền thừa Võ Thần, Võ Tông sẽ có thêm một thiên tài võ thuật nữa”.

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, một ông lớn của Võ Tông nói với vẻ bất mãn: “Chú không tin, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ như cậu ta lại có thực lực đánh bại cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ à?”

Người nói là một trong số các cao thủ hàng đầu của Võ Tông, tuổi lão ta rất lớn, cũng đã tu luyện rất lâu, đã kẹt ở cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ tận chín năm.

Nhưng lão ta vẫn chưa bước vào Thiên Cảnh, trong số các cao thủ cùng lứa với lão ta, đã có người bước vào Thiên Cảnh rồi.

Ở Võ Tông bây giờ, danh vọng của lão ta cũng rất cao.

Về vai vế, lão ta còn là chú của Đỗ Bá.

Đỗ Bá thở dài, nhìn về phía đối phương: “Chú Thất, chú đừng không tin, nếu có cơ hội, chắc chắn chú sẽ biết rốt cuộc thiên phú của Dương Thanh yêu nghiệt đến mức nào”.

Đỗ Thất hừ lạnh: “Chỉ cần cậu ta chạy về Võ Tông trước khi trận đấu bắt đầu, chú sẽ cho cậu ta cơ hội khiêu chiến chú, nếu cậu ta có thể thắng chú, chú sẽ xin lỗi, đồng thời nhận cậu ta làm thầy”.

Ma Tông, Ma Sơn.

Trong một biệt thự cổ kính, Dương Thanh đang nằm trên giường lớn, nét mặt anh hết sức điềm tĩnh, hơi thở vô cùng yếu ớt, nếu sắc mặt anh không bình thường, chắc chắn người không biết sẽ tưởng anh chết rồi.

Trong phòng chỉ có mình anh, ở cửa là hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông được Lệ Trần cử đến bảo vệ anh.

Mã Siêu được Lệ Trần đưa tới Tàng Thư Các của Ma Tông.

“Đây chính là Tàng Thư Các của Ma Tông ạ?”

Trong Tàng Thư Các, Mã Siêu ngẩng đầu, nhìn giá sách cao khoảng 6, 7 mét ở xung quanh và vô số sách trên đó với vẻ chấn động, khiếp sợ hỏi.

Lệ Trần cười ha hả: “Đây chính là Tàng Thư Các mà Ma Tông đã tích lũy mấy trăm năm, ở nơi này, chẳng những có đủ loại công pháp tu luyện mà còn có một số cảm nhận do tiền bối đã đột phá Thiên Cảnh của Ma Tông để lại”.

“Nơi này cũng là chỗ quan trọng nhất của Ma Tông, chỉ con cháu Ma Tông mới có thể tiến vào, chúng ta đang đứng ở chỗ để sách cơ bản nhất của Ma Tông, con cháu nào của Ma Tông cũng có tư cách vào đọc”.

“Chỗ mà tôi sắp dẫn cậu đến mới là nơi mà cậu nên đi”.

Lệ Trần vừa nói vừa bước về phía trước, Mã Siêu vội đi theo, cảm thấy vô cùng chấn động.

Anh ta cứ tưởng đây đã là cả Tàng Thư Các của Ma Tông rồi, nào ngờ Lệ Trần lại đi thẳng đến chính giữa sảnh, bỗng phóng khí thế ra, sau tiếng “ầm ầm”, một lối vào xuất hiện dưới chân lão.

Mã Siêu sững sờ: “Nơi này còn có không gian khác ạ!”

Lệ Trần chỉ cười chứ không nói gì, dẫn Mã Siêu tiến vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK