Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2262:

 

Dứt lời, Long Thiên Vũ chủ động xông về phía Long Hoàng.

 

“Thiên Vũ!”

 

Mặt mày Long Tấn tái mét, vội vàng lao đến.

 

“Không biết lượng sức!”

 

Sắc mặt Long Hoàng càng thêm âm trầm, ý chí chiến đấu hừng hực như chiến thần.

 

“Oành!”

 

Long Tấn vượt qua Long Thiên Vũ, lao vào đấu với Long Hoàng.

 

Cuộc chiến kịch liệt giữa hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh làm cho cả Hoàng tộc họ Long như trên bờ sụp đổ, sức mạnh kinh khủng trào ra bốn phương tám hướng.

 

Vật liệu thủy tỉnh trong một số căn nhà vỡ toang do chịu ảnh hưởng từ dư âm cuộc chiến.

 

Mặc dù Long Thiên Vũ rất muốn tự tay giết chết Long Hoàng để báo thù cho bố mình, nhưng hản ta chỉ vừa bước vào Thần Cảnh, không thể làm thế được.

 

Đến cái bóng của Long Hoàng mà hắn ta cũng không bắt nổi.

 

“Thiên Vũ, chạy đi! Nhanh lên!”

 

Long Tấn mạnh mẽ đánh một chưởng đẩy lùi Long Hoàng, sốt ruột hét lớn: “Quân tử báo thù mười năm cũng không muộn, cháu cứ ở lại đây thì chỉ có nước chết thôi!”

 

“Chẳng lẽ cháu đã quên bố mình chết thế nào rồi sao? Ông nội cháu nhất định sẽ giết cháu!

 

Thiên phú của cháu còn đó, kể cả gia tộc Cổ Võ cũng sẽ chú trọng và bồi dưỡng cháu”.

 

“Nghe lời ông, rời khỏi đây nhanh, ngày nào đó hãy quay lại báo thùi”

 

Trong lúc lão ta nói chuyện, Long Hoàng lại công kích. Vì không có thời gian nên Long Tấn chỉ có thể liều mạng đánh trả.

 

Dù sao lão ta chỉ vừa đột phá đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh, trong khi đó Long Hoàng đã đến cảnh giới này rất nhiều năm, có lẽ không lâu nữa sẽ tiến vào Siêu Phàm Nhất Cảnh.

 

Long Tấn đánh nhau với Long Hoàng quá lâu nên đã kiệt sức, lão ta có thể cảm nhận được mình sắp thua rồi.

 

Một khi thua, đó sẽ là thời điểm Long Thiên Vũ chết.

 

Nhìn Long Tấn đang bạt mạng ngăn cản Long Hoàng, hai mắt Long Thiên Vũ đỏ chót, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sẽ có một ngày tự tay tôi giết ông!”

 

Dứt lời, Long Thiên Vũ xoay người muốn đi.

 

Hắn ta biết tình cảnh của mình đang nguy hiểm thế nào, nếu tiếp tục ở lại đây thì chẳng những không thể báo thù cho bố mà còn trở thành gánh nặng cho Long Tấn.

 

Đối với Long Thiên Vũ, rời khỏi đây mới là lựa chọn tốt nhất.

 

“Muốn chạy? Qua được tao đãi”

 

Long Thiên Vũ vừa định đi thì bị một người trung niên chặn đường.

 

Long Ninh cũng là vị hoàng tử đủ tư cách kế thừa ngôi vị Hoàng Chủ trong Hoàng tộc họ Long, có thực lực Thần Cảnh trung kỳ.

 

Đôi mắt đỏ như máu của Long Thiên Vũ nhìn Long Ninh đang đứng ở phía đối diện, nói: “Có chắc là ông muốn giết tôi không?”

 

“Hừ!”

 

Long Ninh cười khẩy: “Phụ hoàng muốn giết mày, sao tao có thể thả mày đi được?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK