Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3787

Nhưng bây giờ, lão ta lại cảm nhận được khí thế mạnh mẽ mà chỉ cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ mới có từ Dương Thanh.

Cho dù Ma Thần đang kiểm soát cơ thể của Dương Thanh thì cũng không thể phát huy thực lực mạnh như thế mới đúng.

“Định tiêu diệt linh hồn tôi à?”

Dương Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thanh Phong.

Quanh người Dương Thanh cuồn cuộn ma uy, như ác ma đến từ thời viễn cổ.

Thanh Phong cắn răng: “Đối với tiền bối, gia nhập Thủ Hộ Minh mới là lựa chọn tốt nhất, mong tiền bối nghĩ lại!”

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Tôi hỏi cậu, các cậu định tiêu diệt linh hồn tôi à?”

Trước khí thế mạnh mẽ mà Ma Thần phóng ra qua cơ thể Dương Thanh, Thanh Phong cũng rất kinh hãi, nhưng lão ta cũng là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ nên đương nhiên sẽ không ngại đánh nhau.

Sáu cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh bao vây Dương Thanh, lúc này ai cũng cảm nhận được áp lực khủng khiếp tới cực điểm.

Ma Thần chỉ là linh hồn mà lại phát huy được thực lực mạnh mẽ như vậy bằng một cơ thể mới vượt qua thiên kiếp, nếu Ma Thần đang ở trạng thái đỉnh cao thì còn mạnh tới mức nào?

Có lẽ ngay cả minh chủ của họ cũng không dám đánh một trận với lão ta nhỉ?

Ở giới Cổ Võ, truyền thuyết về Ma Thần vô cùng đáng sợ, nghe đồn năm đó, Ma Thần là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, là một trong mấy ông lớn đứng ở đỉnh cao của giới Cổ Võ.

Cho dù lão ta đã biến mất hơn trăm năm, truyền thuyết về lão ta vẫn được lưu truyền.

Thanh Phong nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, rõ ràng lão ta không ngại đánh, nhưng lưng vẫn ướt đẫm mồ hôi.

Dương Thanh lại tức giận quát: “Nếu không dám ra tay thì cút ngay cho tôi!”

Sắc mặt Thanh Phong khó coi tới cực điểm, lão ta cắn răng: “Nếu tiền bối không chịu gia nhập Thủ Hộ Minh, đừng trách chúng tôi không khách sáo, ra tay đi!”

Sau khi lão ta dứt lời, cao thủ của Thủ Hộ Minh cùng phóng tới chỗ Dương Thanh theo lão ta.

“Hừ!”

Dương Thanh hừ lạnh, lá chắn như có như không xuất hiện trước mặt anh.

“Vô Hình Thuẫn!”

Có người hô lên kinh ngạc, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Vô Hình Thuẫn trước mặt Dương Thanh.

Vô Hình Thuẫn là linh khí đã mất rất nhiều năm của Thần Hành Tông, trước đó nó tự chui vào Tàng Thư Các, không ngờ lại bị Dương Thanh lấy được.

Cùng lúc đó, sáu cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh còn chưa tới gần Dương Thanh thì đã thấy áp lực trên người bỗng tăng vọt, áp lực khổng lồ như muốn nghiền nát họ.

“Lĩnh vực Trọng Lực!”

Thấy cao thủ của Thủ Hộ Minh bỗng chậm hẳn, Lệ Trần đang đứng đấy nghiêm nghị nói.

Chẳng biết từ khi nào, Đỗ Bá đã tới bên cạnh Lệ Trần, nhìn về phía Dương Thanh: “Dưới lĩnh vực Ma Đạo và lĩnh vực Trọng Lực, sáu cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh không làm gì được Ma Thần”.

Lệ Trần nói: “Không sai! Trừ khi là cao thủ tu luyện trong hoàn cảnh có trọng lực gấp đôi thời gian dài, bằng không, họ không thể quen với việc trọng lực tăng chỉ trong thời gian ngắn, lĩnh vực Ma Đạo cũng vô cùng bá đạo, dưới hai lĩnh vực này, có lẽ người của Thủ Hộ Minh sẽ chết hết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK