Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2950:

Phùng Giai Di kinh ngạc, vội bảo: “Chẳng phải anh đã nói sẽ cho ông ta hai mươi phút sao? Nhỡ đâu trong thời gian còn lại, ông ta tra được kế hoạch thu mua của các tài phiệt khác thì sao?”

Dương Thanh lạnh nhạt nói: “Ông ta không tra được đâu”.

Một chuyện mà ngay cả sư phụ còn không tiện ra mặt thì sao Yoshida có thể tra được?

Ông ta chỉ là một con tốt nhỏ do gia tộc Yoshida phái tới, chỉ sợ những gã tai to mặt lớn của gia tộc Yoshida còn chưa lộ diện đâu.

Cái chết của Yoshida không gây ra bất cứ sóng gió nào, ngược lại, chuyện tập đoàn Nhạn Thanh thu mua tập đoàn Thuận Thiên đã trở thành tiêu điểm cho toàn bộ giới kinh doanh của Chiêu Châu.

Tính ra trong toàn bộ Chiêu Châu cũng chỉ có chừng hơn chục doanh nghiệp có sản nghiệp đạt tới nghìn tỷ, tập đoàn Nhạn Thanh và tập đoàn Thuận Thiên đều nằm trong số này, nhưng nay tập đoàn Thuận Thiên đã bị tập đoàn Nhạn Thanh thu mua, nghĩ thôi cũng biết chuyện này sẽ gây ra chấn động lớn cỡ nào.

Dương Thanh bỗng lên tiếng: “Cô đi nghỉ trước đi, tôi ra ngoài một chuyến!”

Phùng Giai Di bảo: “Để tôi đi cùng anh!”

Dương Thanh lắc đầu, trầm giọng nói: ‘Cô ở lại đây bảo vệ Mã Siêu và Ngải Lâm, có việc thì gọi ngay cho tôi”.

Nay Mã Siêu còn đang hôn mê chưa tỉnh, Ngải Lâm đang ở bên cạnh chăm sóc, Dương Thanh lại vừa giết Yoshida, lúc này, mọi người ở bên cạnh anh đều không được an toàn.

Chí ít, Phùng Giai Di cũng đã là cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh, có cô ta ở bên cạnh, Dương Thanh mới có thể yên tâm.

Rời khỏi dinh thự Vân Phong, Dương Thanh lái xe đến thẳng nơi ở của Hạ Hà.

Lúc này trông Hạ Hà bi thương vô cùng, cô ta không khóc lóc kêu than, chỉ ngồi lắng lặng trên sofa, có điều, nhìn kĩ sẽ thấy trên má cô ta còn vệt nước mắt, hẳn là đã khóc lâu lắm, nước mắt cũng khô rồi.

Dương Thanh đi tới bên cạnh Hạ Hà, nói: “Cô yên tâm, kẻ đứng sau lưng hung thủ giết mẹ cô đã bị tôi xử lít Tối nay tôi bảo đảm sẽ tìm ra hung thủ thực sự đã hại mẹ cô’.

Nghe Dương Thanh nói thế, ánh mắt vốn đang đờ đãn của Hạ Hà mới xuất hiện đôi nét sống động, đáy mắt còn chất chứa hận thù mãnh liệt, cô ta cản răng nói: “Tôi muốn tự tay giết kẻ này, để báo thù cho mẹ tôi, được chứ?”

Dương Thanh sửng sốt, anh biết Hạ Hà đang vô cùng đau thương trước cái chết của mẹ mình, nhưng anh không ngờ, Hạ Hà lại muốn tự tay giết người để báo thù.

Từ ánh mắt kiên định và tràn ngập thù hận của Hạ Hà, Dương Thanh biết, Hạ Hà thực sự muốn đích thân trả mối thù này.

Anh gật đầu: ‘Được!”

Đúng lúc này, chuông điện thoại của anh reo vang, Dương Thanh nhận cuộc gọi, giọng của Tiền Bưu từ ống nghe vọng tới tai anh: ‘Cậu Thanh, La Thế Hoành đã bị tôi mang ra ngoài, cả tay sát thủ do La Thế Hoành thuê cũng đã bị Ảnh Vệ của chúng ta dẫn tới căn cứ Ảnh Vệ rồi”.

Dương Thanh liền nói ngay: “Tôi qua đó ngay đây!”

Sau khi cúp điện thoại, Dương Thanh nhìn Hạ Hà, nói: ‘Hung thủ đã ở trong tay chúng ta, giờ tôi đưa cô đến đó luôn nhé?”

Hạ Hà nghiến răng nói: ‘Được!”

Thấy Hạ Hà bừng bừng lửa giận như thế, lòng Dương Thanh bỗng cảm thấy thật khó chịu.

Anh biết Hạ Hà là một cô gái thuần khiết như đóa sen trăng, chưa bao giờ tranh đoạt với ai, nhưng nay, vì cừu hận, cô ta đã trở nên khác hẳn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK