Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỉnh Xương cười nhạt: ‘Đúng là đồ không biết tự lượng sức mình!”

Nói xong, lão ta cũng vọt về phía lão Cửu.

Cùng lúc đó, Dương Thanh xông về phía đám Mục Hoa.

Đối phương nhận tiền lại không định thả bọn họ đi, điều này cho thấy giữa hai bên đã không còn đường thương lượng, nếu vậy thì chỉ còn một cách, liều mạng đánh.

“Uỳnh!”

Dương Thanh di chuyển, nhằm thẳng về phía một gã cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, vung tay đánh xuống một đòn.

Sau một tiếng vang cực lớn, gã cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh kia bay vèo ra sau, thân thể còn đánh bay hai gã cao thủ khác.

Lần này, Dương Thanh không chỉ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa trong cơ thể mà còn vận hành cả Chiến Thần Quyết, kết hợp nhiều phương pháp, thực lực của anh tăng vọt, lực chiến đấu đã ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.

Trừ gã Đỉnh Xương đang đấu với lão Cửu, trong hơn hai mươi cao thủ còn lại, chỉ có mình Mục Hoa có thực lực đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, những cao thủ khác đều ở dưới cảnh giới này.

Mục Hoa và Dương Thanh giao chiến, cuộc chiến ngày càng kịch liệt, những cao thủ khác thậm chí còn không có cơ hội nhúng tay.

Cả đám cao thủ đều vô cùng khiếp sợ nhận ra, Mục Hoa đang bị Dương Thanh đè ép, điều đó chứng tỏ thực lực của Dương Thanh đã vượt trên Mục Hoa.

Nhưng ai cũng biết, Dương Thanh mới chỉ là một thanh niên chưa đầy ba mươi, thiên phú cao không khác gì yêu nghiệt!

Cuộc chiến càng kéo dài, Mục Hoa càng thêm khiếp sợ, lão ta có thể cảm nhận được, thực lực của Dương Thanhkhông hề yếu bớt, trái lại, anh càng chiến đấu càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Cứ tiếp tục như thế, lão ta nhất định phải bại dưới tay cậu thanh niên này mất thôi!

Nghĩ tới đây, Mục Hoa bỗng hối hận vì đã tham gia vụ này. Hai bên đối chiến một kích, Mục Hoa nhanh chóng bị đẩy lùi bảy, tám bước.

“Khoan đãi”

Thấy Dương Thanh đang định xông về phía mình lần nữa, Mục Hoa vội cất tiếng hô.

Đôi mất Dương Thanh đã hóa thành một màu đỏ máu, đây là dấu hiệu kích phát huyết mạch cuồng hóa, toàn thân anh đang tản ra một luồng uy lực võ thuật cực kì khủng bố.

Đôi mắt đỏ rực của anh ghim chặt lấy Mục Hoa.

Mục Hoa căng thẳng nhìn Dương Thanh, nói: “Nếu chúng tôi dừng tay và rời khỏi đây thì ân oán ngày hôm nay có thể được xóa bỏ chứ?”

Lão ta vừa thốt lên lời này, các cao thủ khác đều sửng sốt.

Thực lực của Mục Hoa tuy chưa băng Đinh Xương nhưng trong đội cao thủ này, Mục Hoa cũng đã là người mạnh thứ nhì, chỉ sau Đinh Xương. Hiện giờ, Mục Hoa lại dò hỏi Dương Thanh, nếu dừng tay thì vụ việc ngày hôm nay có thể xóa bỏ chăng.

Ngay cả Dương Thanh cũng phải sửng sốt mất một giây, sau khi định thần lại, anh chợt hiểu, người này vẫn đang rất kiêng dè thế lực sau lưng mình, cho nên không dám nhúng sâu vào chuyện giữa anh và phủ Hoài Thành.

Dương Thanh bèn nói: “Chỉ cần các ông rời khỏi đây, tôi có thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, sau này không chỉ không báo thù mà ngược lại, tôi còn sẽ cảm kích vì hành động này của các ông, coi như tôi nợ các ông một lần’.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK