Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 2874:

Nếu đã thế, vậy chỉ tham dự một trận đấu thôi là được.

Diệp Giang chậm rãi đứng lên, đi tới giữa võ đài, lập tức, ánh mät mọi người đều tập trung lại đó.

Anh ta nhìn về phía Hoàng tộc họ Đoàn, lên tiếng: “Mời cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn chỉ bảo chol”

Đoàn Diệp là cao thủ đồng lứa với Đoàn Hoàng, không thích hợp giao đấu với Diệp Giang, vì thế, lão ta bèn nhìn về phía một cao thủ trẻ tuổi của Hoàng tộc họ Đoàn, nói: “Đoàn Thanh, cháu lên đi! Chỉ được thua, không được thăng!”

Đoàn Thanh sửng sốt, còn tưởng mình nghe lầm, bèn hỏi lại: “Ông nội, ý ông là, muốn cháu thua trận ạ?”

Đoàn Diệp gật đầu, trầm giọng bảo: “Chẳng lẽ cháu không nhận ra Dương Thanh hoàn toàn không muốn chúng ta tham dự đấu võ sao? Chắc hản lần trước khi Hoàng Chủ ở trong chiến đội của Dương Thanh, thái độ không được kiên định, đã khiến cho Dương Thanh bất mãn’.

“Có Dương Thanh ở đây, cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn chúng ta hoàn toàn không có cơ hội lấy được vị trí Vương của Yến Đô, nếu đã thế, chúng ta cần tranh đoạt làm gì? Đợi cháu thua, chúng ta lập tức rời khỏi Yến Đô’.

Nghe vậy, cuối cùng Đoàn Thanh mới dám chắc, Đoàn Diệp thật sự muốn anh ta thua trong trận đấu này.

Có điều, bắt anh ta thua trận như thế khiến anh ta rất không cam lòng, nhưng vì Hoàng tộc họ Đoàn, anh ta buộc phải thua.

“Ông yên tâm, cháu sẽ thua trong trận này!”

Đoàn Thanh nói xong, bèn cất bước đi lên võ đài.

Diệp Giang nhìn về phía Đoàn Thanh, Đoàn Thanh cũng chăm chú nhìn Diệp Giang, chỉ có điều, cả hai đang nghĩ cách làm sao để thua đối phương.

“Bắt đầu đi!”

Dương Thanh lạnh lùng tuyên bố.

Không ai tưởng tượng nổi, đường đường là cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn và Hoàng tộc họ Diệp lại đang cố găng nghĩ cách làm sao để thua trận, sau đó mau chóng rời khỏi Yến Đô.

Ngay sau mệnh lệnh của Dương Thanh, Diệp Giang và Đoàn Thanh gần như đồng thời di động, lao nhanh về phía đối phương.

Chỉ có điều, trên người cả hai đều không có bất cứ hơi thở võ thuật nào tản ra, chỉ giống như hai người thường, khác một điều là tốc độ cao hơn người thường một chút mà thôi.

Trong hội trường rộng lớn này, tất cả mọi người đều là cao thủ Thần Cảnh, thấy hai vị cao thủ của hai Hoàng tộc đấu võ mà không có bất kì hơi thở võ thuật nào tản ra thì đều bối rối.

“Chuyện gì thế nhỉ? Bọn họ đều là những thành viên nổi bật của Hoàng tộc, vì sao không có một chút hơi thở võ thuật nào tản ra ngoài?”

“Các ông có chắc bọn họ là cao thủ Thần Cảnh không?”

“Cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc kém như vậy sao?”

Đám cao thủ trong hội trường đều xôn xao kinh ngạc.

Lúc này, Diệp Giang và Đoàn Thanh đã bắt đầu đấu nhau, Đoàn Thanh đánh một quyền trúng mặt Diệp Giang, Diệp Giang tung một cước đá vào bụng Đoàn Thanh.

Ngay sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, thân thể Diệp Giang và Đoàn Thanh đều bay lên cao, băn ra khỏi võ đài.

“Huychl”

“Huychl”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK