Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3072:

Ảnh Tử không dám coi thường, chính lão ta cũng chưa từng thấy hiện tượng tương tự như sự thay đổi khác lạ của Dương Thanh lần này. Lão ta chỉ biết, con dao găm trong tay Dương Thanh vô cùng đáng sợ, nó có thể thúc đẩy thực lực của Dương Thanh tăng mạnh vài cảnh giới.

“Uỳnh!”

Giây tiếp theo, đòn tấn công của hai người va vào nhau, lần thứ hai, Ảnh Tử lại bị thương nặng, bay ra hơn chục mét nữa.

Tuy người bị đánh bay là Ảnh Tử nhưng nối lo âu trong mắt lão Cửu không hề giảm bớt, ngược lại, ông lão càng thêm lo lắng.

Bản thân Dương Thanh chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nay lại phát huy được thực lực ngang với bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, biên độ tăng quá lớn.

Một linh khí có thể làm tăng thực lực của cao thủ sử dụng nó, nhưng biên độ tăng càng lớn thì độ phản phệ của linh khí với người sử dụng lại càng mạnh.

Đúng lúc này, Ảnh Tử lại nảy ýđịnh bỏ cuộc, lão ta căng thẳng nhìn chằm chằm Dương Thanh, nói: ‘Mới chừng ấy tuổi, thiên phú võ thuật lại xuất chúng đến thế, thậm chí còn có thể sử dụng linh khí khi mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, quả đúng là yêu nghiệt, nhưng loại yêu nghiệt này nhất định phải chết!”

Vừa dứt lời, chân lão ta di động, quay người chạy khỏi đó.

Lão Cửu lập tức biến sắc, hô lên: “Dương Thanh, mau giết ông ta! Một khi chuyện cậu có linh khí bị tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!” ị Một linh khí có lực hấp dẫn cỡ nào, lão Cửu biết rất rõ, có thể nói, ngay cả các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng sẽ ao ước thứ này.

Dương Thanh không nói một lời, chân lập tức chuyển động, lao thẳng về phía Ảnh Tử.

Lúc này, tay anh nắm chặt con dao găm linh khí kia, cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực, một cảm giác khát máu cực mạnh lan tỏa khắp thân mình.

Anh chỉ thoáng di động, thân hình đã như hóa thành một lưồng gió, đuổi theo Ảnh Tử.

Ảnh Tử mới chạy được vài trăm mét, chợt có cảm giác sau lưng có một mối nguy hiểm cực lớn đang lại gần mình, lão ta tái mặt, thầm nghĩ, mình trốn không thoát sao?

Vừa nghĩ tới mình đường đường là Ảnh Tử của thành chủ Hoài Thành, nay lại bị một thăng ranh chưa đầy ba mươi đuổi giết, lòng lão ta hậm hực vô cùng, nhưng Dương Thanh có được một linh khí, thực lực quá khủng bố, lão ta hoàn toàn không thế đấu nổi. Vừa rồi, hai người chỉ giao đấu một chiêu, lão ta đã bị thương nặng, nếu còn tiếp tục đánh với Dương Thanh, tình hình sẽ càng trở nên bất lợi hơn thôi.

Vì thế, lão ta phải trốn ngay!

Ảnh Tử cắn răng, khí thế trên người lại lần nữa tăng vọt, tốc độ lập tức tăng cao, người lao thẳng về phía Hoài Thành.

Chỉ tiếc, Dương Thanh đuổi theo sau lưng lão ta, khoảng cách ngày càng được rút ngắn.

Một trăm mét!

Bảy mươi mét!

Ba mươi métI Mười mét!

Thấy đã sắp bát kịp Ảnh Tử, đôi mắt đỏ rực của Dương Thanh lóe lên ý niệm giết chóc mãnh liệt, hoàn toàn không có chút tình cảm gì.

Đột nhiên, chân anh tăng tốc, thân mình như hóa thành một tia sét, vọt về phía Ảnh Tử.

Con dao găm trong tay anh nhẹ vẽ một đường vòng cung trong không khí, đâm thẳng vào thân thể Ảnh Tử.

“Phụt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK